Trang Đầu | Mục Lục | << CHƯƠNG 3 | CHƯƠNG 5 >> | Hướng Dẫn

CHƯƠNG 4

CHỈ CẦU XIN CHA LÀ ĐỦ

Chẳng bao lâu, gia đình của cô đã lên đến 30 người và vẫn tiếp tục tăng. Amy vừa là mẹ, vừa là bác sĩ và vú nuôi cho tất cả. Các em nhỏ gọi cô là “Amma” theo tiếng Ấn Độ có nghĩa là “Mẹ” (Chúng ta sẽ dùng tên này để nói về cô từ bây giờ). Ngày càng có nhiều trẻ em đến. Amma biết rằng cần phải có đủ tiền để nuôi dạy các em. Tiền cần thiết để mua gạo, sữa, và xây cất cũng như để trả lương cho những người giúp việc. Tiền cần thiết để đi đến những nơi xa xôi và cứu giúp trẻ em. Cô biết Đức Chúa Trời sẽ ban cho cô những điều cần thiết để chăm sóc trẻ em trong gia đình của cô. Cô nhớ đến món quà quí giá nhất của Ngài, là Chúa Jêsus, mà Ngài đã bằng lòng cho con người: “Ngài đã không tiếc chính Con mình, nhưng vì chúng ta hết thảy mà phó Con ấy cho, thì Ngài há cũng chẳng ban mọi sự luôn với Con đó cho chúng ta sao?” (Rôma 8:32).

Một ngày nọ, Amma cần phải có số tiền một trăm pao (khoảng năm trăm đô la). Ngày đó, có nhiều thư từ gởi đến và cô hồi hộp mong chờ khi mở từng bức thư ra, tin chắc rằng Đức Chúa Trời sẽ chắc chắn cho nhu cầu đó. Từng bức thư, từng bức thư mở ra nhưng không có một đồn, không một ruby, không một ngân phiếu nào cả. Hoàn toàn không! Các em nhỏ cũng vây quanh giúp cô kiểm tra lại từng bao thư. Nhưng cũng không có lấy một đồng! Còn một bức thư cuối cùng chưa mở ra, cô luôn hy vọng đến giây phút cuối. Đó là bức thư từ sứ quán Anh chuyển đến “sáu mươi sáu pao”. “Hoan hô, cảm ơn Chúa” các em nhỏ reo lên, vỗ tay vui mừng. Nhưng cần đến một trăm pao! Còn ba mươi bốn pao nữa! Bây giờ đến lượt các gói quà được mở ra, đó là sách vở hoặc quà cho trẻ em. Họ tiếp tục mở đến gói quà cuối cùng và trong đó có một ngân phiếu ghi năm mươi mốt pao được gởi đến từ một giáo sĩ ở miền khác của đất nước Ấn Độ. Nhiều hơn nhu cầu của họ. Vâng, chỉ cầu xin Cha là đủ.

Vào một buổi sáng, Amma nói với một nhân viên ở Đônavơ:

“- Chúng ta phải sắp đặt ngày nghỉ cho các nhân viên của chúng ta. Họ cần phải có một nơi mát mẻ hơn để nghỉ ngơi.

- Nghỉ hè như cô nói là điều rất tuyệt vời. Nhưng chúng ta không có tiền cho vấn đề này”.

Amma chỉ mỉm cười. Cô chắc chắn Cha Thiên Thượng đã vui lòng và sẽ cung cấp tài chánh cần thiết cho công việc này. Sau buổi điểm tâm, Amma nhận được bức thư tay. Mở nó ra, cô nhìn thấy một trăm đô la. Bức thư ghi rõ: “Dành riêng cho việc nghỉ ngơi”. Đức Chúa Trời đã gởi số tiền đó. Ngài đã chấp nhận. Ngay sau đó một tòa nhà cao được xây trên ngọn đồi yên tĩnh mát mẻ. Nơi đó các nhân viên được thay phiên nhau nghỉ ngơi.

“Chúng ta sẽ cầu nguyện xin Cha một chiếc ô tô”. Một hôm Amma gợi ý một số nhân viên ở Đônavơ. “Chiếc ô tô sẽ nhanh hơn những chiếc xe bò”. Amma và những người cộng tác với cô cũng tin rằng họ không phải trả tiền để mua chiếc xe đó. Họ cùng nhau cầu nguyện với Đức Chúa Trời, xin Ngài chỉ dẫn cho họ phải làm gì về chiếc xe này. Rồi một ngày kia, Amma được mời đến thăm một nữ bệnh nhân ở một bệnh viện xa xôi. Đầu tiên là hai giờ đồng hồ kinh hoàng trong một chiếc xe ngựa. Rồi đến bốn giờ chờ đợi dưới sức nóng mặt trời bên lề đường. Sau đó bị nén chặt trên xe buýt suốt một quãng đường dài. Rồi sang một xe buýt khác. Xe buýt này bị hỏng dọc đường nên cô phải sang một xe ngựa. Lúc đó người lái xe ngựa đòi giá tiền xa mắc gấp ba lần vì biết Amma không thể trở về được nữa. Nhờ cơ hội này, Amma tin rằng Đức Chúa Trời đang bày tỏ cho cô câu trả lời về chiếc ô tô. “Đúng, nó thật là cần thiết”.

Khi Amma trở về Đônavơ an toàn, thư ký của cô mang chuyển sổ thu chi đến và trình bày với cô rằng trong ba tháng cầu nguyện về chiếc ô tô, bây giờ, sau khi chi phí các việc khác, họ vẫn có đủ tiền để mua một chiếc ô tô. Amma bảo họ mua một chiếc xe Ford. Nhưng cô vẫn chưa hoàn toàn thỏa lòng về việc mua chiếc xe. Cô nghĩ phải chi có một số tiền đặc biệt được gởi đến như một món quà để mua chiếc xe. Ít lâu sau, một bức thư được gởi đến. Khi mở, trong thư có một trăm đô la và sáu mươi pao với lời ghi chú: “Để mua xe Ford”. Những lời này lại hiện ra trong trí cô: “Chỉ cầu xin Cha là đủ”. Chiếc xe giúp họ giải quyết được cả hai vấn đề: Tiền bạc và thời gian quí báu. Khi nghe một em bé hoặc một trẻ sơ sinh bị nguy hiểm, họ có thể nhanh chóng chạy đến để cứu giúp. Amma thuê người dựng nhiều nhà. Cô và những người cộng tác cầu xin Đức Chúa Trời cho mười ngàn pao để xây một bệnh viện bằng xi măng lợp ngói. Trong sáu năm qua, tài chánh được Chúa cung cấp đầy đủ. Bây giờ, cô cần có nhiều người giúp đỡ hơn. Đức Chúa Trời đã cho cô một kỹ sư, một bác sĩ và nhiều vú nuôi người Anh.

Trước nay, Amma chỉ nhận những em gái. Cô biết các bé trai cũng ở trong tình trạng nguy hiểm. Vì vậy, cô cũng bắt đầu nhận các em trai vào nữa. Điều này có nghĩa là phải có nhiều phòng ở và thêm nhiều người giúp đỡ. Đức Chúa Trời đã tiếp trợ tiền và một xe cứu thương, một phòng giải trí, trường học, máy giặt, một xưởng rèn. Đức Chúa Trời đã sai Amma làm việc này và Ngài luôn luôn ở bên cạnh cô, đem đến cho cô mọi nhu cầu.