A Commitment to Become a Disciple of Jesus Christ
(Luca 9:57-62)
“Đang khi đi đường, có kẻ thưa Ngài rằng: Chúa đi đâu tôi sẽ theo đó. Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà gối đầu. Ngài phán cùng kẻ khác rằng: Ngươi hãy theo ta. Kẻ ấy thưa rằng: Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã. Nhưng Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; còn ngươi, hãy đi rao giảng nước Đức Chúa Trời. Có kẻ khác nữa thưa rằng: Lạy Chúa, tôi sẽ theo Chúa, song xin cho phép tôi trước về từ giã người trong nhà tôi. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ai đã tra tay cầm cày, còn ngó lại đằng sau, thì không xứng đáng với nước Đức Chúa Trời.”
“As they were walking along the road, a man said to him, “I will follow you wherever you go.” Jesus replied, “Foxes have dens and birds have nests, but the Son of Man has no place to lay his head.” He said to another man, “Follow me.” But he replied, “Lord, first let me go and bury my father.” Jesus said to him, “Let the dead bury their own dead, but you go and proclaim the kingdom of God.” Still another said, “I will follow you, Lord; but first let me go back and say goodbye to my family.” Jesus replied, “No one who puts a hand to the plow and looks back is fit for service in the kingdom of God.”
Hai tuần trước đây tôi đã chia xẻ cùng Hội Thánh hai khải tượng chúng ta cần đeo đuổi cho đến một ngày hai điều này thành hình, để đem đến sự vinh hiển cho Đức Chúa Trời.
1) Khải tượng thứ nhất đó là Hội Thánh Báptít Hy-vọng (VHBC) được phát triển mạnh mẽ trở thành một đồn lũy vững chắc, cho sự hổ trợ công việc truyền giáo, cùng đồng công/đồng hành với nhiều giáo sĩ đi khắp nơi.
2) Khải tượng thứ hai, VHBC sẽ là một Hội Thánh không phải chỉ dành riêng cho người Việt mà thôi; nhưng “mở cửa rộng” cho mọi dân tộc.
Cùng một lúc tôi cũng nhắc nhở nếu Hội Thánh muốn hai khải tượng này thành hình thì ngay bây giờ chúng ta cần điều chỉnh lại những vấn đề ưu tiên mà có lẽ đang bị lãng quên. Một trong điều chúng ta cần điều chỉnh đó là mục vụ “môn đồ hóa.” Như đã nói lần trước, nếu quan xát chung thì thấy tình trạng Hội Thánh ngày nay càng ngày càng bị “teo” lại, nghĩa là càng ít người trung tín đi nhóm thờ phượng, ham thích học lời Chúa, dâng hiến đúng mức; nhưng ngược lại, ở trong những sòng bài, những buổi ca nhạc, những trận đấu thể thao, những rạp hát thì lúc nào cũng đông đúc người, đến nỗi khó kiếm được một chỗ đậu xe, cho dù kinh tế đang xuống dốc đi nữa, phải không? Lý do càng ít người là bởi vì số người tin Chúa vào “cửa trước” (front door) của Hội Thánh càng ngày càng ít, và cùng một lúc số người lẻn đi “cửa sau” (back door) Hội Thánh càng ngày càng nhiều. Làm thế nào để thêm người vào cửa trước sẽ tùy thuộc vào Hội Thánh có chú tâm đến vấn đề đi ra truyền giáo không; còn làm thế nào để ít người lọt ra cửa sau tùy thuộc vào mục vụ “môn đồ hóa” huấn luyện dạy dỗ những người đã tin Chúa trở nên trưởng thành. Sáng nay chúng ta sẽ suy gẫm lời Chúa để hiểu một người môn đồ của Chúa Giê-xu nghĩa là sao và trong bài giảng lần tới sẽ chia xẻ vài phương cách thực tế mỗi người chúng ta có thể làm và giúp đỡ nhau để trở nên môn đồ của Đấng Christ.
Làm thế nào để thêm người vào cửa trước sẽ tùy thuộc vào Hội Thánh có chú tâm đến vấn đề đi ra truyền giáo không; còn làm thế nào để ít người lọt ra cửa sau tùy thuộc vào mục vụ “môn đồ hóa” huấn luyện dạy dỗ những người đã tin Chúa trở nên trưởng thành.
I. Đại Sứ Mạng
Vấn đề “môn đồ hóa” không phải là điều tôi tự nhiên tưởng tượng ra; nhưng do chính Chúa Giê-xu đã trao mạng lệnh này cho các môn đồ của mình ngày xưa trước khi Ngài thăng thiên về trời. Đại mạng lệnh này có chép rõ trong sách Tin Lành Mathiơ 28:19-20 (theo bản dịch mới) như sau: (Therefore go and make disciples of all nations, baptizing them in the name of the Father and of the Son and of the Holy Spirit, and teaching them to obey everything I have commanded you. And surely I am with you always, to the very end of the age.") “Vậy, hãy đi làm cho muôn dân thành môn đệ Ta, làm phép báp-tem cho họ nhân danh Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh, dạy họ giữ mọi điều Ta đã truyền cho các con. Và này, Ta hằng ở cùng các con luôn cho đến tận thế." "Hãy đi làm cho muôn dân thành môn đệ” của Chúa Giê-xu có nghĩa là sao?
“Vậy, hãy đi làm cho muôn dân thành môn đệ Ta, làm phép báp-tem cho họ nhân danh Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh, dạy họ giữ mọi điều Ta đã truyền cho các con.” (Chúa Giê-xu)
1) Mạng lệnh này trước hết có nghĩa là chúng ta phải đi ra “giảng đạo” cho mọi người, vì Kinh Thánh nói rõ “đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ (là đạo) được rao giảng.” “Đạo” là gì? “Đạo” là “Con Đường,” là chân lý cứu rỗi của Đức Chúa Trời đã ban cho sẵn, qua sự giáng thế làm người của chính Con một của Ngài, là Cứu Chúa Giê-xu, chịu chết đổ huyết trên cây thập tự gía, chuộc tội cho mọi người, để nhờ đó mà hễ ai sau khi nghe đến “đạo”, ăn năn tội, bằng lòng tin nhận Chúa Giê-xu thì được rỗi linh hồn, nghĩa là thoát khỏi hình phạt của lửa địa ngục, nhưng được sự sống đời đời ở trong nước thiên đàng của Đức Chúa Trời một ngày. Kinh Thánh Giăng 3:16 tóm tắt “đạo” như sau: (For God so loved the world that he gave his one and only Son, that whoever believes in him shall not perish but have eternal life.) “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.”
2) Nhưng công việc “giảng đạo” không có ngừng ở đó. Lời Chúa Giê-xu còn nói: "dạy họ giữ,” có nghĩa là dạy họ còn làm theo, thực hành hết tất cả mọi điều răn và mạng lệnh mà Chúa đã truyền cho các môn đồ ban đầu, mà nay có chép trong Kinh Thánh; hay nôm na gọi là dạy họ không phải chỉ biết đạo, tin đạo thôi, nhưng còn phải “sống đạo” nữa. Khi Chúa Giê-xu đến thế gian giảng đạo về nước Đức Chúa Trời, Ngài không mời gọi “đám đông” chỉ tin Ngài mà thôi, nhưng Chúa còn gọi những người dám liều mình theo Ngài, làm môn đồ của Chúa nữa. Như vậy “trung tâm điểm” (việc ưu tiên) của Hội Thánh Chúa không phải chỉ là rao giảng Tin Lành để nhiều người được cứu thôi; nhưng là làm sao đào tạo hết thảy những tín hữu trở nên môn đồ tin theo Chúa. Thiết nghĩ, Hội Thánh của Chúa ngày nay “nói chung” ở trong tình trạng nếu nhìn bên ngoài thấy đông người, nhưng nếu dùng “kính hiển vi thiêng liêng” soi bên trong thì thật đang ở trong tình trạng yếu ớt, chỉ có khi giống như một “nhà giữ trẻ” chăng? Lý do là vì có toàn là những người tin Chúa vẫn còn ở trong tình trạng “em bé,” nhưng lại ít những người thật sự đã trưởng thành làm môn đồ của Ngài. Lý do đơn giản có nhiều người chỉ muốn tin Chúa thôi, mà chưa thật sự theo Ngài là vì tin Chúa là việc dễ làm hơn, rất thoải mái (không tốn sức, cũng chẳng đổ mồ hôi), lâu lâu đi nhóm cũng được, còn nếu có đi thì không cần phải làm chi hết, chỉ đến dự và được chào đón mà thôi. Anh chị em có bao giờ nghe đến danh từ người Mỹ có đó là “church-hoppers” hay “church-shoppers” không? Nghĩa là nói đến những người tin Chúa nhưng thường hay đi nhóm hết nhà thờ này đến nhà thờ nọ, để coi chỗ nào hợp với thời khoá biểu của mình, chỗ nào giảng êm tai những điều mình thích nghe, nhà thờ nào không đòi hỏi kêu gọi cam kết hầu việc Chúa chi hết thì họ sẽ chọn đi nhóm chỗ đó. Anh chị em có nghe đến tình trạng của những “tín đồ quốc tế” ở bên tiểu bang California không? Có những tín hữu tuần này đi nhà thờ này để được chào đón, tuần tới không thích thì đi nhà thờ khác. Cứ thế mà đi vòng quanh “quốc tế” và không phải lo lãnh một trách nhiệm nào hết, kể cả việc dâng hiến vì mình luôn là “quí quan khách” của các Hội Thánh.
Khi Chúa Giê-xu đến thế gian giảng đạo về nước Đức Chúa Trời, Ngài không mời gọi “đám đông” chỉ tin Ngài mà thôi, nhưng Chúa còn gọi những người dám liều mình theo Ngài, làm môn đồ của Chúa nữa.
II. Tín Hữu và Môn Đồ
1) Có lẽ điều trước tiên để chúng ta hiểu về mục vụ “môn đồ hóa” này đó là chúng ta phải biết phân biệt rõ sự khác biệt giữa một “môn đồ” và một người “tín hữu” là gì? Chữ “tín hữu” là những người có (từ chữ “hữu”) đức tin nơi Chúa Giê-xu, tiếng Anh dịch ra là "believers." Muốn làm môn đồ của Chúa, chúng ta phải là tín hữu trước; nhưng đây chỉ là cấp bậc sơ đẳng của một người cơ đốc khi bắt đầu được trở nên làm con cái Chúa mà thôi. Có rất nhiều người đã tin Chúa lâu rồi, nhưng chỉ muốn ở cấp bậc sơ đẳng này hoài, họ chỉ thích uống sữa, còn “mang tã,” vì tự nghĩ rằng "tin Chúa Giê-xu là xong rồi," không cần phải làm chi nữa, và vì thế mà đời sống tâm linh chưa được tăng trưởng, chưa hiểu biết rõ Chúa của mình là ai, chưa sanh trái đúng mức cho Chúa chi hết. Có thể cây của họ mọc lá xum xuê ở bên ngoài, nhưng không thấy "trái" đâu hết. Họ thường là những người khoe rằng mình tin Chúa đã lâu rồi, cho đến khi một sự thử thách hay cám dỗ nhỏ đến là họ biến mất; gia nhập ngay ban của những “người nhái” lặn đâu mất tiêu, vì không có một sự cam kết hay trung thành theo Chúa gì hết. Một người chỉ tự nghĩ tin Chúa thôi là đủ rồi, không cần làm chi nữa thì chắc chắn sẽ từ từ rớt vào tình trạng "thụ động,” mà còn tệ hơn nữa nếu không cẩn thận dám có ngày dẫn đến chỗ mất đức tin luôn. Những người cứ ở trong tình trạng “tín hữu” này hoài thì cũng thường là những người thích được o bế, thích được chăm hỏi, mà nếu bị chạm tự ái, không được vừa lòng theo ý mình thì họ hay phàn nàn, chê trách hơn là cứ nhịn nhục trung tín dự phần hầu việc Chúa. Ai cũng biết “con nít/trẻ em” không thể tự lo cho mình được; nhưng phải được người khác đút cho ăn, ru cho nghủ, phải bồng ẵm, nuông chìu, và phải coi chừng luôn, phải không? Trong sách Kinh Thánh 1 Côrinhtô 3:2, có lần sứ đồ Phaolô so sánh trạng thái này giống như hình ảnh của một em bé, chưa ăn được đồ cứng, chỉ uống sữa mà thôi – (I gave you milk, not solid food, for you were not yet ready for it. Indeed, you are still not ready.) “Tôi lấy sữa nuôi anh em, chớ chẳng lấy đồ ăn cứng, vì anh em không chịu nổi; đến bây giờ cũng chưa chịu được, vì anh em hãy còn thuộc về xác thịt.” Chúa Giê-xu không chỉ muốn cứu chúng ta để làm những tín hữu mà thôi, nhưng Ngài còn muốn mỗi chúng ta được lớn lên, tăng trưởng, trở thành những “môn đồ” của Ngài.
Muốn làm môn đồ của Chúa, chúng ta phải là tín hữu trước; nhưng đây chỉ là cấp bậc sơ đẳng của một người cơ đốc mà thôi.
2) Chúng ta hãy tìm hiểu thêm định nghĩa của hai chữ "môn đồ" là gì? Tiếng Anh chữ “môn đồ” có chép 269 lần trong Kinh Thánh Tân Ước được dịch ra là chữ “disciple.” Nguyên nghĩa của hai chữ "môn đồ" là những "người đi theo Chúa Giê-xu,” tiếng anh gọi là "the true followers of Christ." Ngày xưa, trong sách Luca 5:27-28, Chúa Giê-xu gọi và chọn các môn đồ của Ngài như thế nào? (After this, Jesus went out and saw a tax collector by the name of Levi sitting at his tax booth. “Follow me,” Jesus said to him, and Levi got up, left everything and followed him.) “Kế đó, Đức Chúa Jêsus ra ngoài, thấy một người thâu thuế, tên là Lê-vi, đang ngồi tại sở thâu thuế. Ngài phán cùng người rằng: Hãy theo ta! Lê-vi bỏ hết mọi sự, đứng dậy đi theo Ngài.” Chúa không có gọi họ "hãy tin Ta" mà thôi, rồi Lêvi cứ tiếp tục lo việc thâu thuế, hái tiền, hưởng thụ, ngồi ở nhà suy nghĩ/mơ tưởng đến công việc truyền giáo, đến nhu cầu của Hội Thánh Chúa, nhưng Ngài phán "Hãy theo Ta,” nghĩa là hãy cùng đi với Ta đến chung một mục đích. Chúa Giê-xu không chỉ mời gọi chúng ta làm tín hữu, là những người có đức tin ở nơi Ngài thôi, nhưng Ngài gọi chúng ta làm môn đồ, cùng bước đi theo Chúa, cùng đồng hành với Ngài, cùng mang chung ách với Chúa. Trong Mathiơ 11:28-30 – Chúa Giê-xu giúp cho chúng ta hiểu chữ “ách” (yoke) như sau khi Ngài nói: (“Come to me, all you who are weary and burdened, and I will give you rest. Take my yoke upon you and learn from me, for I am gentle and humble in heart, and you will find rest for your souls. For my yoke is easy and my burden is light.”) “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh hồn các ngươi sẽ được yên nghỉ. Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng.” Chữ “ách” đây mang hình ảnh của một cái đà bằng gỗ, được đeo vào cổ chung của hai con bò hay trâu, để 2 con vật này cùng phải kéo chung một xe hàng mà không thể tách rời ra được. Đó là hình ảnh tượng trưng của một người môn đồ đi theo Chúa, mang chung ách với Ngài.
Nguyên nghĩa của hai chữ "môn đồ" là những "người đi theo Chúa Giê-xu” cùng chung một mục đích và mang chung một ách với Ngài.
III. Môn Đồ Học và Bắt Chước Chúa
Làm môn đồ theo Chúa Giê-xu để làm gì? Làm môn đồ là một cuộc hành trình để học biết và bắt chước giống như Chúa Giê-xu, bằng cách lắng nghe lời Ngài dạy dỗ, và thực hành những mạng lệnh Chúa đã trao cho, và đây là một định nghĩa căn bản thêm nữa của chữ “môn đồ” (disciple), đó là trở nên một học trò của Chúa. Cho nên mục tiêu chính trong đời sống của một người môn đồ phải là muốn học hỏi để thông biết Chúa Giê-xu của mình là ai, và bắt chước Ngài hơn mỗi ngày. Sứ đồ Phaolô nói rõ mục đích này trong sách Côlôse 1:9-10 như sau: (For this reason, since the day we heard about you, we have not stopped praying for you. We continually ask God to fill you with the knowledge of his will through all the wisdom and understanding that the Spirit gives,[a] 10 so that you may live a life worthy of the Lord and please him in every way: bearing fruit in every good work, growing in the knowledge of God.) “Cho nên, chúng tôi cũng vậy, từ ngày nhận được tin đó, cứ cầu nguyện cho anh em không thôi, và xin Đức Chúa Trời ban cho anh em được đầy dẫy sự hiểu biết về ý muốn của Ngài, với mọi thứ khôn ngoan và hiểu biết thiêng liêng nữa, hầu cho anh em ăn ở cách xứng đáng với Chúa, đặng đẹp lòng Ngài mọi đường, nẩy ra đủ các việc lành, càng thêm lên trong sự hiểu biết Đức Chúa Trời.” Làm sao chúng ta thông biết Đức Chúa Giê-xu để sống một đời sống xứng đáng làm môn đồ của Ngài? Làm sao chúng ta hiểu biết được Chúa Giê-xu suy nghĩ như thế nào, ước vọng của Ngài là gì, tâm tình của Chúa, cách sống của Ngài như thế nào? Chúng ta phải học Kinh Thánh, ngoài ra không còn cách nào nữa. Ai đã tin Chúa mà chưa ham thích học Kinh Thánh, siêng năng tham dự các giờ học Kinh Thánh, ham thích nghe giảng thì chưa có thể nào bắt đầu làm môn đồ của Chúa được. Ham thích học lời Chúa là nền tảng căn bản cho đời sống của những ai muốn theo làm môn đồ của Chúa Giê-xu. Thống kê cho biết 93% người sống ở Mỹ có tối thiểu một cuốn Kinh Thánh, nhưng cùng một thống kê cho biết chỉ có 12% những người có Kinh Thánh đọc Kinh Thánh mỗi ngày, vì lý do đó mà ngày hôm nay có vô con cái Chúa đang sống ở trong tình trạng “mất căn bản” của đạo. Kinh Thánh là cuốn sách Hướng Dẫn (manual) để giúp mỗi môn đồ biết Chúa Giê-xu của mình là ai, ý muốn của Ngài là gì để sống thế nào làm đẹp lòng Đức Chúa Trời. Trong sách 2 Tim. 3:16-17 có chép rõ mục đích của Kinh Thánh là gì? (All Scripture is God-breathed and is useful for teaching, rebuking, correcting and training in righteousness, so that the servant of God may be thoroughly equipped for every good work.) “Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành.” Dạy dỗ đây không phải là dạy dỗ làm sao đầu tư hái tiền có kết qủa, làm sao tìm được người bạn trăm năm vừa ý nhưng dạy dỗ về Chúa (hay gọi là Thần học), còn bẻ trách những lối sai theo tánh con người cũ, chỉ dẫn/sữa trị lại con đường đúng theo tiêu chuẩn của Chúa, và hướng dẫn chúng ta vào các việc làm lành.
Làm môn đồ là một cuộc hành trình để học biết và bắt chước giống như Chúa Giê-xu, bằng cách lắng nghe lời Ngài dạy dỗ, và thực hành những mạng lệnh Chúa đã trao cho mà có chép trong Kinh Thánh.
1) Thứ nhất, nhờ lời Kinh Thánh chúng ta hiểu biết được Chúa Giê-xu đến thế gian để khải thị cho chúng ta thấy được Đức Chúa Trời là ai. Đức Chúa Trời là Đấng Sáng Tạo tối cao, trên hết tất cả các thần, nhưng Ngài là Đấng vô hình thì làm sao con người có hình như chúng ta có thể thấy và thông hiểu được Ngài, nếu Chúa không khải thị cho chúng ta thấy qua Cứu Chúa Giê-xu, Con Ngài. Trong Kinh Thánh Giăng 1:1/14 chép gì? (1 In the beginning was the Word, and the Word was with God, and the Word was God… 14 The Word became flesh and made his dwelling among us. We have seen his glory, the glory of the one and only Son, who came from the Father, full of grace and truth.) “Ban đầu có Ngôi Lời (Chúa Giê-xu), Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời... 14 Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem sự vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con một đến từ nơi Cha.” Ai trong chúng ta, dù là người ngoại đạo hay tín đồ cũng đều ý thức sự hiện hữu của một Đấng Sáng Tạo vĩ đại, cho dù không biết rõ Ngài là ai; người Việt gọi Đấng đó là ông Trời; Nhưng phần đông không biết rõ Ngài là ai và thường nghĩ rằng mình không thể liên hệ với ông Trời vĩ đại được. Đạo Hội Giáo tin có một Thượng Đế tối cao, họ gọi tên Ngài là “Allah,” nhưng đối với họ “Allah” là Đấng quá vĩ đại, mà con người nhỏ bé không thể nào hiểu hay có mối liên hệ mật thiết với được. Nhưng khi Chúa Giê-xu đến, Ngài bày tỏ cho loài người thấy được Đức Chúa Trời, Đấng Sáng Tạo, ông Trời vĩ đại đó như một người Cha nhơn từ, yêu thương, muốn có mối liên hệ đời đời với mỗi người chúng ta. Qua Chúa Giê-xu, chúng ta hết thảy là những kẻ tội nhân đáng chết, mà có thể gọi chính Đức Chúa Trời là Cha của mình, như trong Rôma 8:15 sứ đồ Phaolô có nói – (The Spirit you received does not make you slaves, so that you live in fear again; rather, the Spirit you received brought about your adoption to sonship. And by him we cry, “Abba, Father.”) “Thật anh em đã chẳng nhận lấy thần trí của tôi mọi đặng còn ở trong sự sợ hãi; nhưng đã nhận lấy thần trí của sự làm con nuôi, và nhờ đó chúng ta kêu rằng: A-ba! Cha!” Chữ “Abba” này giống như là chữ “mama, dada” phát xuất ra từ môi miệng của một đứa bé mới tập nói, để biểu hiệu một mối liên hệ mật thiết chúng ta có thể có với Đức Chúa Trời được, vì Ngài là người Cha hay nhơn từ. Vì thế, khi Chúa Giê-xu đến, Ngài dậy các môn đồ có mối liên hệ với Đức Chúa Trời trong sự cầu nguyện như có chép trong sách Mathiơ 6:9 – (“This, then, is how you should pray: “‘Our Father in heaven, hallowed be your name,) “Vậy các ngươi hãy cầu như vầy: Lạy Cha chúng tôi ở trên trời; Danh Cha được thánh.”
Nhờ lời Kinh Thánh chúng ta hiểu biết được Chúa Giê-xu đến thế gian để khải thị cho chúng ta thấy được Đức Chúa Trời là Đấng muốn có mối liên hệ đời đời với mỗi người chúng ta.
2) Thứ hai, qua Kinh Thánh, chúng ta biết được mục đích Chúa Giê-xu đến thế gian là để dậy dỗ về tình yêu thương vĩ đại của Đức Chúa Trời ban cho chúng ta. Sách Rôma 5:8 chép - (But God demonstrates his own love for us in this: While we were still sinners, Christ died for us.) “Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết.” Chúng ta sẽ không thể thông hiểu được sự yêu thương này cho đến khi chúng ta ý thức tình trạng tội lỗi của mình và sự phán xét đang chờ sẵn mỗi người chúng ta. Đời sống của mỗi người chúng ta sẽ dẫn đến một giai đoạn chấm dứt đó là sự chết mà không một ai từ chối được, và theo sau đó là sự phán xét cuối cùng, như có chép trong sách Hêbêrơ 9:27 như sau: (Just as people are destined to die once, and after that to face judgment,) “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét,” vì mọi người đều đã phạm tội. Sự phán xét ấy cho mọi người chính là điạ ngục đời đời, không còn một chỗ nào khác. Nhưng vì Đức Chúa Trời là người Cha nhơn từ, ý muốn của Ngài là “không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn.” Nên Đức Chúa Trời đã hy sinh Con một của Ngài, Cứu Chúa Giê-xu, chết trên cây thập tự gía, ban cho sự tha tội, để hễ ai tin sẽ được sự sống đời đời trong nước thiên đàng của Ngài.
Qua lời Kinh Thánh, chúng ta biết được mục đích Chúa Giê-xu đến thế gian là để bày tỏ tình yêu thương vĩ đại của Đức Chúa Trời ban cho chúng ta.
3) Thứ ba, qua lời Kinh Thánh, chúng ta học biết được Chúa Giê-xu muốn chúng ta sống và làm gì cho nước của Đức Chúa Trời qua những lời dạy dỗ của chính Ngài. Người Việt chúng ta có câu ca dao rất hay: “Nhập giang tùy khúc, nhập gia tùy tùng.” Đây có nghĩa là nếu ai đi thuyền trên một con sông nào thì phải theo những khúc quanh co của nó; nếu khúc sông quẹo phải thì thuyền chúng ta cũng bắt buộc phải quẹo phải, bằng không sẽ đụng vào bờ; Cũng vậy nếu chúng ta ở trong một gia đình nào thì chúng ta phải thuộc phong tục lối sống của gia đình đó, vì họ làm chủ gia đình chứ không phải mình. Qua Mỹ này, chúng ta biết được những phong tục không nên làm: chẳng hạn như không có đi chân đất trên thảm nhưng phải mang vớ luôn, không có đậu xe trên cỏ, không có xức dầu xanh, không có nên mặc đồ nghủ (pajama) đi vào chợ. Chúng ta hết thảy phần đông ở đây là con cái Chúa, nghĩa là chúng ta đang thuộc ở trong gia đình mới của Chúa mà Ngài là Cha của chúng ta. Nếu Đức Chúa Trời là Cha chúng ta, nếu Giê-xu là Chúa chúng ta thì bây giờ tiêu chuẩn sống của chúng ta sẽ tự nhiên phải thuộc của ai? Có còn theo ý riêng của mình, theo những thói quen cũ, sự suy luận của mình hay là hoàn toàn phải tùy theo những “khúc,” những “tùng,” hay nói cho rõ hơn là những mạng lệnh, ý muốn của Chúa Giê-xu cho đời sống của chúng ta.
Bởi lời Kinh Thánh, chúng ta học biết được những mạng lệnh của Chúa Giê-xu để làm thế nào sống đẹp lòng Đức Chúa Trời.
Thử hỏi những mạng lệnh của Chúa Giê-xu muốn chúng ta sống theo tìm được ở đâu? Ở trong Kinh Thánh; chứ đâu có ở trên trời rớt xuống. Như vậy nếu một người tin Chúa mà không chịu học Kinh Thánh, không thích nghe giảng thì làm sao biết ý muốn của Chúa là gì để vâng giữ theo, và trở nên môn đồ của Ngài được. Nếu chúng ta đến nhà thờ chỉ muốn “fellowship,” lo việc thông công sinh hoạt thôi mà không muốn “worship,” trông đợi được học hỏi lời Chúa để biết Ngài hơn thì làm sao trở nên môn đồ của Chúa Giê-xu được? Có biết bao nhiêu những người trẻ đến Hội Thánh rất thích được thông công, ca hát, cắm trại, thể thao, làm bạn… nhưng khi đến giờ học Kinh Thánh, chuồn đâu hết trơn, ngáp lên ngáp xuống. Điều rất là lạ đó là họ mới hát ngợi khen Chúa Giê-xu bài “I want to know you more,” nhưng ngay sau đó đến giờ học Kinh Thánh là như những con “chuồn chuồn” bay ra ngoài làm việc khác? Tôi không có nói những sinh hoạt này không phải là không cần thiết, nhưng những điều này không phải là việc ưu tiên khi các em và mỗi người chúng ta nhóm lại (These are NOT the main thing – the main thing is not for us to know each other better but to know Jesus more and His will for our life through listening to the Word of God taught and preached). Đừng bao giờ mắc vào cái lỗi mà chúng ta dậy dỗ các bạn thanh niên thiếu niên chỉ biết việc thông công quan trọng hơn là học lời Chúa, để rồi sự hiểu lầm này cản trở các bạn trở thành những môn đồ của Chúa Giê-xu. Căn bản cho đời sống của một người “Christ-ian” đó là một cuộc hành trình học biết Chúa Christ và bắt chước Ngài; Cho đến khi nào Chúa Thánh Linh mới “mở mắt, mở lòng” để chúng ta hiểu được chúng ta là những con người thuộc của Đấng Christ, là môn đồ của Ngài đây?
Như vậy nếu một người tin Chúa Giê-xu mà không chịu học Kinh Thánh, không thích nghe giảng thì làm sao biết ý muốn của Chúa là gì để vâng giữ để trở nên môn đồ của Ngài được.
IV. Lòng Cam Kết
Chúa Giê-xu không phải chỉ muốn chúng ta trở nên môn đồ của Ngài mà thôi, nhưng còn là những môn đồ hết lòng dứt khoát cam kết tin theo Chúa nữa. Trong đoạn Kinh Thánh Luca 9:57-62, Chúa Giê-xu dạy 3 người hiểu rõ về lòng cam kết của những ai muốn theo làm môn đồ thật của Chúa phải như thế nào.
1) Thứ nhất chúng ta thấy trong sự kiện này, có một số người muốn làm môn đồ của Chúa, vì rõ ràng họ muốn đi theo Chúa. (As they were walking along the road, a man said to him, “I will follow you wherever you go.”) “Đang khi đi đường, có kẻ thưa Ngài rằng: Chúa đi đâu tôi sẽ theo đó.” Không biết vì lý do gì mà những người này muốn theo Chúa? Có thể thấy Chúa Giê-xu thật là “cool” vì Ngài làm “ảo thuật” qua những phép lạ mà chưa bao giờ thấy trên TV shows hết? Có thể muốn theo Chúa để từ nay không còn phải đi xin foodstamps của chính phủ hay cần đi bác sĩ nữa? Có thể theo Chúa để một ngày được đứng vinh hiển bên cạnh Ngài?
2) Nhưng Chúa Giê-xu giải thích cho họ hiểu có tối thiểu 3 điều kiện cho những ai thật sự muốn đi theo làm môn đồ của Ngài:
a) Thứ nhất, ai muốn làm môn đồ của Chúa thì không thể còn để của cải, những tiện nghi của lối sống vật chất đời này làm bận tâm chúng ta, điều khiển mình được nữa như có chép - (Jesus replied, “Foxes have dens and birds have nests, but the Son of Man has no place to lay his head.”) “Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà gối đầu.” Cái “hang, ổ, chỗ, gối” là những tiện nghi của đời sống mà Chúa Giê-xu không bận tâm, khi Ngài vâng lời Đức Chúa Cha đến thế gian để thi hành công cuộc cứu chuộc nhân loại. Ngài đến thế gian sống cái gì cũng mượn hết: mượn con lừa để cỡi vào thành Giêrusalem, mượn cái thuyền của một người làm bục giảng, mượn phòng cao để ăn bữa tối với các môn đồ của mình, kể cả ngôi mộ để chôn xác cũng là một ngôi mộ mượn. Xin anh chị em đừng hiểu lầm, Chúa không có dạy là “ngủ đừng dùng gối,” hay là đừng “tậu nhà mua xe,” cứ sống lười biếng, mượn tiền thả ga để sống; nhưng điều Chúa Giê-xu muốn dạy ở đây là ai muốn làm môn đồ của Ngài thì không thể nào để danh vọng, của cải, tiền bạc, bằng cấp, những thú vui, tham vọng, Facebook, công ăn việc làm, sự tiện nghi đứng ở chính giữa mối liên hệ của mình với chính Ngài được. Những thứ này có thể “đứng bên cạnh” của cuộc đời chúng ta, nhưng không thể nào là “cứu cánh” cản trở chúng ta đi theo Chúa, học biết và bắt chước Ngài được. Giải thích cho thấy một thí dụ thực tế, chẳng hạn như đến Chúa Nhật, chúng ta biết mình phải dành riêng ngày đó đặc biệt cho Chúa từ sáng sớm đến cầu nguyện dọn lòng lúc 8:00, sau đó chuẩn bị học lớp trường Chúa Nhật, và rồi tìm kiếm Chúa trong giờ thờ phượng qua sự ngợi ca, dâng hiến và lắng nghe bài giảng; nhưng vì ông chủ gọi đi làm, trả “overtime” gấp đôi, hay là có người bạn thân rủ đi đám cưới, đi xem ca nhạc thì bèn đi ngay, bỏ nhóm và tự nghĩ trong lòng đây là “trường hợp đặc biệt” thì có phải là chúng ta đang “bận tâm” mà để những thứ này đứng chính giữa, cản trở mối liên hệ của mình với Chúa, phải không?
Ai muốn làm môn đồ của Chúa thì không thể còn để của cải, những tiện nghi của lối sống vật chất đời này làm bận tâm chúng ta, điều khiển mình được nữa.
b) Thứ hai, ai muốn thật sự làm môn đồ của Chúa thì không thể để một mối liên hệ nào ở trên mối liên hệ giữa mình với Chúa được nữa như có chép - (Jesus said to him, “Let the dead bury their own dead, but you go and proclaim the kingdom of God.”) “Nhưng Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; còn ngươi, hãy đi rao giảng nước Đức Chúa Trời.” Người thứ hai cũng muốn theo Chúa, nhưng xin phép để về chôn cha mình đã. Đây là bổn phận tự nhiên của những người con muốn bày tỏ lòng hiếu thảo với cha mẹ, nhưng Chúa Giê-xu lại nói đừng bận tâm, hãy để kẻ chết chôn kẻ chết, nhưng điều quan trọng ưu tiên hơn là đi giảng Tin Lành để cứu sống nhiều người. Chớ hiểu lầm Chúa, ở đây Ngài không có dạy bất hiếu với cha mẹ, nhưng Chúa dạy về sự ưu tiên trong tất cả những mối liên hệ cho những ai muốn làm môn đồ của Chúa thì phải đặt mối liên hệ cam kết với Ngài cao hơn hết và sẵn sàng làm việc Ngài trước hết. Ở bên các nước Hồi giáo, một số người hiểu rõ được lẽ thật này, vì họ biết khi họ từ chối đạo Hồi mà theo đạo Chúa Giê-xu, họ không phải chỉ mất của cải, nghề nghiệp mà thôi; nhưng còn sẽ bị cắt đứt mối liên hệ với những người thân yêu trong gia đình của mình. Có những gia đình, cha mẹ còn thề nguyện sẽ giết con cái của mình khi chúng nó bỏ đạo Hồi mà tin theo Chúa Giê-xu. Chúng ta sống ở bên Mỹ này phần đông không thể hiểu được lẽ thật này đó là ai muốn làm môn đồ Chúa Giê-xu thì phải đặt mối liên hệ này cao hơn mối liên hệ của cha mẹ, vợ chồng, con cái, bạn bè… Có biết bao nhiêu người thanh niên cơ đốc ngày nay không có một chút ngại ngùng gì đi lập gia đình với những người ngoại đạo, vì mối liên hệ của họ với Chúa chưa là cao trên hết, chưa là ưu tiên số một.
Ai muốn thật sự làm môn đồ của Chúa thì không thể để một mối liên hệ nào ở trên mối liên hệ giữa mình với Chúa được nữa.
c) Đến người thứ ba thì Chúa Giê-xu dạy ai muốn làm môn đồ của Ngài thì phải liều lĩnh dứt khoát đi theo Chúa, chớ có nuối tiếc như có chép - (Jesus replied, “No one who puts a hand to the plow and looks back is fit for service in the kingdom of God.”) “Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ai đã tra tay cầm cày, còn ngó lại đằng sau, thì không xứng đáng với nước Đức Chúa Trời.” Động từ “ngó lại” nói đến sự nuối tiếc, lưỡng lự, hay chưa dứt khoát. Người thứ ba này cũng muốn theo Chúa, nhưng xin về từ gĩa người nhà mình trước; nhưng Chúa Giê-xu phán ai đã tra tay cầm cầy thì đừng ngó lại, vì sự nuối tiêc sẽ làm chúng ta trùng bước, không chạy xong cuộc đua đến mức cuối cùng, thì hóa ra chúng ta phí công uổng sức sao? Nói đến đây tôi nhớ đến bà vợ của ông Lót ngày xưa có chép trong sách Sáng Thế Ký 19:26 – khi được thiên sứ đưa ra khỏi thành Sôđôm đầy tội lỗi, không biết tại sao bà lại ráng ngó lại mà Chúa nói không được phép, có thể vì tò mò, có thể vì nuối tiếc cơ nghiệp của chồng mình đã xây dựng biết bao nhiêu năm thì đã bị hóa thành tượng muối. Thật uổng công phí sức, đã ra được khỏi thành rồi mà trở thành một tượng muối vô ích. Chúng ta muốn đi theo Chúa mà còn luống tiếc những người bạn cũ, những mối liên hệ cũ, những thú vui xưa, những thói hư tật xấu, những tin dị đoan, những tà thần thì không thể làm môn đồ của Chúa Giê-xu được? Tuần trước mục sư Giáo Sĩ Hoàng đến thăm và chia xẻ cho biết những người Việt sống trên biển hồ ở Cambốt sau khi tin Chúa thật thì họ đã làm gì? Họ dẹp bỏ bàn thờ, đốt hết những sách/áo của tôn giáo cũ vì muốn dứt khoát đi theo làm môn đồ của Chúa Giê-xu, mà Mục sư không có bảo họ làm điều đó; nhưng họ hiểu rõ tin Chúa Giê-xu thật nghĩa là sao. Một bài hát Thánh Ca số 225 rất nổi tiếng, có lẽ chỉ những người này mới xứng đáng hát mà có câu như sau: “Tự nguyện theo Giê-xu; Nguyền không quay lại.” Nghe kể câu chuyện về một vị tướng rất nổi tiếng thời xưa, đạo binh của ông rất hùng dũng. Họ thường đi thuyền đến đánh chiếm các nước khác; điều lạ là khi đoàn thuyền của họ cập bến và sau khi mọi người lính lên bờ rồi thì vị tướng này luôn ra lệnh cho đắm chìm hết tất cả chiếc thuyền, để không còn có một người lính nào luyến tiếc mong có cơ hội được trở về nhà nữa. Chỉ còn một cách họ có thể trở về nhà đó là nhắm phía trước, chiến đấu cho đến cùng được thành trì của kẻ địch. Đó là loại môn đồ Chúa Giê-xucũng đang tìm.
Ai muốn làm môn đồ của Ngài thì phải liều lĩnh dứt khoát đi theo Chúa, chớ có nuối tiếc.
Cho những ai muốn làm môn đồ của Chúa Giê-xu có hiểu những lẽ thật này không? Chúng ta có đang bắt đầu dạy con cái của mình hiểu những lẽ thật này không, để nó trở nên những môn đồ thật của Chúa Giê-xu không? Mâu thuẫn chăng khi chúng ta nói con cái phải trở nên môn đồ đi giảng đạo cho Chúa Giê-xu, nhưng chỉ khi nào con học xong bằng bác sĩ, sắm nhà cửa đàng hoàng, cưới vợ gả chồng và cho ba má vài đứa cháu dễ thương trước đã? Điều quí vị mong cho con cái mình sẽ thành toại nguyện, nhưng khổ một cái là sau khi con em mình gặt hái được hết những thứ này trước, chúng nó lại quên ơn Chúa mà chẳng còn biết Ngài là ai nữa chăng? Phải dạy dỗ con cái mình muốn làm môn đồ Chúa là một vinh dự, một sự chọn lựa cam kết dứt khoát đi theo học biết và bắt chước Chúa mà không nuối tiếc, không quay lại, không để một mối liên hệ nào khác cản trở và không để một của cải vật chất gì ở đời này cản trở vấn vương bước chân của mình.
Chúng ta có đang bắt đầu dạy con cái của mình hiểu những lẽ thật này không, để chúng nó trở nên những môn đồ thật của Chúa Giê-xu?
Có thể có người nghe và tự nghĩ rằng làm môn đồ của Chúa Giê-xu khó như thế thì ai có thể làm được?
1) Để trấn an cho điều này tôi muốn hỏi quí vị lại một câu, đó là có bao giờ anh chị em tính kỹ xem sự mất mát gì nếu chúng ta chưa muốn làm môn đồ của Ngài không? Khoang nói về những phần thưởng trên thiên đàng còn xa lắm cho những người làm môn đồ của Chúa, nhưng tôi muốn hỏi bạn - cuộc sống của bạn đang có ý nghĩa thật chưa? Những của cải vật chất và những mối liên hệ ở trên đời này có thể lấp đầy những nỗi chán chường, cô đơn, lo lắng, buồn phiền trong đời sống của bạn được không và bao lâu? Hãy thử làm môn đồ của Chúa Giê-xu đi, để rồi bạn thật kinh nghiệm lời của chính Chúa Giê-xu đã một lần phán trong Giăng 10:10 – (The thief comes only to steal and kill and destroy; I have come that they may have life, and have it to the full.) “Kẻ trộm chỉ đến để cướp giết và hủy diệt; còn ta đã đến, hầu cho chiên được sự sống và được sự sống dư dật.”
Có bao giờ anh chị em tính kỹ xem sự mất mát gì nếu chúng ta chưa muốn làm môn đồ của Ngài không?
2) Thêm nữa, Chúa Giê-xu không có nói là chúng ta trở nên môn đồ của Ngài qua một ngày, một đêm. Chúa Giê-xu đến gọi 12 môn đồ của mình và sống với họ hơn 3 năm, chứ không có hóa phép tíc tắc họ trở nên môn đồ của mình ngay. Cả đời sống chúng ta là một cuộc hành trình để biết Chúa và sống giống như Ngài hơn mỗi ngày. Mỗi ngày là mỗi một bước nhỏ đi theo Chúa, học ở Chúa, tập tành bắt chước Chúa. Cuộc hành trình của chúng ta phải có mục đích rõ ràng, và có sự cố gắng luôn từng ngày một, từng tuần lễ một, chứ không tự nghĩ khó quá ai làm nổi, mà không bắt đầu làm chi hết thì chúng ta đang bị lừa dối rồi và mất phần thưởng trong ngày Chúa hiện ra chăng?
Cả đời sống chúng ta là một cuộc hành trình mà mỗi ngày là một bước nhỏ đi theo Chúa, học ở Chúa, tập tành bắt chước Chúa.
Chúa Thánh Linh sẽ giúp chúng ta, vì Ngài là Đấng Yên Ủi, là Thần Lẽ thật, chúng ta chỉ hãy thật lòng hứa nguyện với Chúa Giê-xu rằng con muốn thật làm môn đồ của Ngài, xin Thánh Linh nắm tay và dắt con đi theo gót chân của Chúa Giê-xu mỗi ngày. Amen!
----------------- Lời Mời Gọi
Vô số người tin Chúa nhưng đời sống vẫn chưa tăng trưởng đúng mức, chưa sanh trái cho nước thiên đàng của Đức Chúa Trời. Lý do là vì sự hiểu biết về “đạo” còn bị đóng khung theo sự suy nghĩ riêng của mình. Mong bài giảng sáng này, lẽ thật trong lời Kinh Thánh giúp “mở trí” chúng ta để mỗi người hiểu rằng Chúa Giê-xu không chỉ muốn chúng ta tin ở Ngài mà thôi, nhưng còn là trở nên “môn đồ” của Chúa nữa. Môn đồ là những người có lòng cam kết đi theo Chúa, học ở nơi Ngài, xây dựng một mối liên hệ mật thiết với Chúa, tin cậy Ngài và bắt chước Chúa.
Chúng ta không thể học biết về Chúa Giê-xu để làm môn đồ Ngài mà không cần đến Kinh Thánh và thì giờ riêng tư với Chúa mỗi ngày, ham thích dự các lớp trường Chúa Nhật và nhóm thờ phượng. Những ai muốn làm môn đồ của Chúa Giê-xu phải có thì giờ tĩnh tâm cá nhân với Chúa mỗi ngày, chứ không thể nào giới hạn vài tiếng đồng hồ trong buổi sáng Chúa Nhật mà thôi. Mỗi người hãy tự xét lấy mình: Tôi chỉ muốn làm một tín hữu bậc sơ đẳng, hay đang cố gắng mỗi ngày trở nên một môn đồ cao đẳng của Chúa Giê-xu? Tôi chỉ là người tin Chúa, hay thật sự đang theo Chúa? Tôi có đang làm học trò của Chúa không? Nếu có thì chứng cớ ở đâu? Thì giờ tôi xem TV, nghe nhạc, nói chuyện qua “facebook,” chơi video game, thể thao, shopping… nếu so sánh với thì giờ tôi tương giao với Chúa qua sự học Kinh Thánh như thế nào?
Muốn theo Chúa làm môn đồ Ngài chúng ta phải hiểu có 3 điều kiện rõ ràng:
1) Thứ nhất, ai muốn làm môn đồ của Chúa thì không thể còn để của cải, những tiện nghi của lối sống vật chất đời này làm bận tâm chúng ta, điều khiển mình được nữa,
2) Thứ hai, ai muốn thật sự làm môn đồ của Chúa thì không thể để một mối liên hệ nào ở trên mối liên hệ giữa mình với Chúa được nữa,
3) Thứ ba, Chúa Giê-xu dạy ai muốn làm môn đồ của Ngài thì phải liều lĩnh dứt khoát cam kết đi theo Chúa, chớ có nuối tiếc, mà ngó lại.
Chúng ta muốn làm môn đồ phải bắt đầu bằng tấm lòng thành, trong sự cầu nguyện tha thiết thường xuyên với Chúa: "Lạy Chúa! Con thật muốn theo gót chân Ngài, làm môn đồ Ngài. Xin Chúa giúp con biết thắng lòng tự ái, tư dục xác thịt của mình và sẵn sàng hy sinh liều mình, vác thập tự gía đi theo học ở Chúa Giê-xu, và tập tành bắt chước Ngài." Nguyện xin Chúa giúp đỡ hết thẩy mỗi người chúng ta tuyên xưng lời cam kết đó với Chúa ngay buổi sáng hôm nay, và đừng để con “lấy nghe làm làm đủ” mà lừa dối mình, nhưng sẽ điều chỉnh lại nếp sống của mình đi theo làm môn đồ của Ngài!
A COMMITMENT TO BECOME A DISCIPLE OF JESUS
(Luke 9:57-62)
“As they were walking along the road, a man said to him, “I will follow you wherever you go.” Jesus replied, “Foxes have dens and birds have nests, but the Son of Man has no place to lay his head.” He said to another man, “Follow me.” But he replied, “Lord, first let me go and bury my father.” Jesus said to him, “Let the dead bury their own dead, but you go and proclaim the kingdom of God.” Still another said, “I will follow you, Lord; but first let me go back and say goodbye to my family.” Jesus replied, “No one who puts a hand to the plow and looks back is fit for service in the kingdom of God.”
To seize the visions, VHBC needs to make adjustments on the ministry of discipleship. Jesus commanded His church to make disciples. The discipleship can be summarized in two steps: preach Christ and train the believers to obey all Jesus’ teachings. A disciple is not just a “static/fruitless” believer, but follows and walks on the same road with Jesus. Why do we follow Christ? To learn of Christ and imitate Him. We cannot learn about Christ without the scriptures. Through the scriptures, we learn that we can relate to God as a Father in Christ. In the scriptures, we learn about God’s amazing love demonstrated through the sacrifice of His only Son Jesus. By Jesus’ teachings, we know how to live a life pleasing God. If you desire to become Jesus’ disciple, are you reading the scriptures everyday? Jesus does not want a crowd to follow Him; He wants committed disciples.
1) A committed disciple of Jesus has no earthly security,
2) A committed disciple of Jesus has no earthly ties,
3) A follower of Jesus has no earthly distractions.
Are we teaching our children discipleship? If becoming a disciple of Jesus is so difficult then who can do it? Have you counted not the cost, but the lost for not following Christ? Don’t forget that becoming a disciple of Jesus is a journey making small steps each day. The main purpose of our life should be to become a committed follower of Jesus Christ. Ask the Holy Spirit to help you in making that commitment today.