Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 105

Biết Ơn, Nhớ Ơn Và Tạ Ơn Đức Chúa Trời

Thi Thiên 103:1-5

 

“Hỡi linh hồn ta, khá ngợi khen Đức Giê-hô-va! Mọi điều gì ở trong ta hãy ca tụng danh thánh của Ngài! 2 Hỡi linh hồn ta, hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, Chớ quên các ân huệ của Ngài. 3 Ấy là Ngài tha thứ các tội ác ngươi, Chữa lành mọi bịnh tật ngươi, 4 Cứu chuộc mạng sống ngươi khỏi chốn hư nát, Lấy sự nhân từ và sự thương xót mà làm mão triều đội cho ngươi. 5 Ngài cho miệng ngươi được thỏa các vật ngon, Tuổi đang thì của ngươi trở lại như của chim phụng-hoàng.”

 

 

I. Truyền Thống Lễ Tạ Ơn

 

> Một trong những ngày lễ quan trọng trong năm của người Hoakỳ, đó là lễ Tạ Ơn; Lễ này đến mỗi năm vào thứ Năm, khoãng cuối tháng 11. Truyền thống của lễ Tạ Ơn bắt đầu từ khi những người cơ đốc di dân đầu tiên, từ bên Anh Quốc trốn tránh qua vùng đất mới này vì sự bắt bớ đạo; Họ đi trên chiếc thuyền Mayflower, cặp bến bờ của tiểu bang Massachusetts, tìm tự do vào khoãng năm 1620. Tuy rằng họ đã gặp rất nhiều sự khó khăn, vì mùa màng bị thất bại do thời tiết của mùa Đông gía buốt; nhưng sau một năm họ được ơn Trời ban cho mùa gặt đầy đủ, sung túc – nào là bắp, lúa, và hoa quả. Vào mùa Thu của năm 1621, những người di dân này bắt đầu một buổi lễ đầu tiên tạ ơn Trời. Truyền thống này được duy trì, cho đến năm 1941, Quốc Hội Mỹ đã chính thức để dành riêng ra mỗi năm một ngày, vào tháng 11, để nhớ ơn Đấng Tạo Hóa, và gọi là ngày lễ Tạ Ơn.

 

 

II. Đạo Làm Người

 

> Thật ra không phải chỉ có nước Mỹ là dân tộc duy nhất mới có lòng biết ơn mà thôi, nhưng có lẽ hầu hết chúng ta nếu đã “làm người,” thì ai cũng phải tự nhiên nhận biết điều này. Chính những người Việt-nam chúng ta cũng có những câu ca dao, tục nghữ dạy dỗ về lòng biết ơn như sau: “Cây có cội, nước có nguồn; ăn trái nhớ kẻ trồng cây…”  Chúng ta ăn hoa quả ngon thì phải biết ơn những người đã trồng cây ra trái cho mình ăn, còn uống nước mát thì phải nhớ Nguồn từ đâu đến, để biết ơn. Lòng biết ơn phải là điều tự nhiên của “đạo làm người.”

 

a) Lẽ tự nhiên con cái phải nhớ ơn công lao sanh thành nuôi dưỡng của cha mẹ mình, mà biết hiếu thảo kính mến người. Đạo cơ đốc cũng dậy điều tự nhiên này trong Êphêsô 6“Hỡi những kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ các con trong Chúa, vì đó là phải đạo. 2 “Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi…” Ðó là điều răn thứ nhất, và có kèm theo một lời hứa rằng, 3 “Ðể ngươi được phước và sống lâu trên đất.”

 

b) Lẽ tự nhiên học trò phải nhớ ơn công lao dạy dỗ của những thầy cô, đã bỏ công sức dạy dỗ, uốn nắn chúng ta trở nên những người tốt. Không phải ở trong trường học mà thôi, nhưng trong nhà thờ, những vị mục sư, giáo viên bỏ nhiều công sức dạy đạo cho c/ta và con cái của c/ta nữa.

 

c) Bên Mỹ này, trong tháng 11, người ta có ngày lễ Veterans, với mục đích để tri ơn tất cả những người chiến sĩ đã tử vong, hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ sự tự do cho mỗi người chúng ta đang hưởng ngày hôm nay.

 

> Nếu làm người mà không biết ơn… thì thật c/ta có lẽ còn tệ hơn những con vật nữa, phải không? Nhà tôi có nuôi 2 con chó, dù cho có lúc la rầy nó đến đâu đi nữa, 2 con chó lúc nào cũng quẫy đuôi biết ơn chủ. Chúng ta là loài người, là loài được dựng nên còn cao hơn với tất cả các loài súc vật ở một chỗ, đó là chúng ta không phải chỉ biết ơn nhau mà thôi, nhưng còn phải biết “hướng thượng,” và biết ơn Trời nữa.

 

 

II. Đấng Sáng Tạo

 

> Để biết ơn Trời thì điều đầu tiên c/ta phải ý thức… Đức Chúa Trời có thật, và phải hiểu biết những gì Ngài đã làm cho c/ta.

 

> Kinh Thánh giúp c/ta nhận biết được có một Đấng Tạo Hóa Chí Cao và quyền năng hiện hữu… và Đấng đó có danh xưng là Đức Chúa Trời. Đấng Chí Cao trên hết các thần, Chúa của muôn loài… vì là Đấng mà trong Kinh Thánh sách Sáng Thế Ký đầu tiên, trong câu đầu tiên có chép – “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời và đất.” Đức Chúa Trời là Đấng tự có và hằng có, có trước muôn vật - từ lúc ban đầu, Ngài đã dựng nên muôn loài, “mọi vật trên trời và dưới đất đã được dựng nên, tức những vật thấy được và những vật không thấy được, bất kể ngôi vua hoặc tước chúa hoặc lãnh tụ hoặc các bậc cầm quyền, tất cả đều do Ngài tạo dựng và được tạo dựng cho Ngài.” Vì Đức Chúa Trời là Thần mà mắt c/ta không thấy được, không có nghĩa là Ngài không có thật. Có người nói một câu rất có lý – “I don’t have enough faith to be an atheist, because there are abundant evidences of God’s existence.” Tạm dịch là “Tôi không có đủ đức tin để trở nên một người vô thần, vì có quá nhiều chứng cớ hơn về sự hiện hữu của Đấng Tạo Hóa Quyền năng.”

 

a) Nếu nhìn lên cao và quan xát vũ trụ bao la, từ việc các hành tinh xoay vần theo thứ tự trong vũ trụ bao la, đến việc mặt trời mọc và lặn mỗi ngày để cung cấp năng lực cho loài người, mà trí óc con người không thể hiểu hết được, thì ai trong c/ta cũng phải công nhận về sự hiện hữu của Đấng Tạo Hóa quyền năng, mà người Việt nông dân nghèo nàn chất phát gọi là “Ông Trời.”

 

b) Nếu nhìn xung quanh thấy sự sống được duy trì trong một môi trường thích hợp toàn hảo, không quá nóng mà cũng không quá lạnh, bốn mùa theo thứ tự, đầy đủ không khí, nước uống, để mọi vật được phát triển, cứ sanh sôi nẩy nở, mà sự sống của muôn loài không đi đến chỗ kết thúc.

 

c) Nếu nhìn vào trong chính thân thể của mình, thấy sự sáng tạo lạ lùng với trên 1 ngàn tỉ các tế bào đủ loại, hoạt động một cách điều hòa, để duy trì sự sống của loài người c/ta một cách tốt đẹp.

 

> Có quá đủ những chứng cớ để c/ta nhận biết sự hiện hữu của Đấng Sáng Tạo quyền năng, vì bởi Ngài mà chúng ta mới có sự sống.

# Tuy rằng cha mẹ chúng ta đã sanh thành chúng ta ra, nhưng nếu đi ngược lại quá khứ của thời gian, thì phải biết rằng chính Đức Chúa Trời đã dựng nên và ban cho tổ phụ loài người sự sống từ lúc ban đầu; nếu không có Ađam và Êva thì sao có c/ta ngày nay, phải không?

 

 

III. Chúa Ban Ơn

 

> Đấng Tạo Hóa không chỉ ban cho chúng ta sự sống mà thôi, nhưng Ngài còn lạ lùng ban cho chúng ta những nguồn năng lực để duy trì sự sống của mọi loài trên trái đất này nữa.

 

# Ánh sáng ban mai từ mặt trời chiếu xuống hoài mà không hết năng lực, để sưởi ấm đời sống của chúng ta mỗi ngày. Không khí trong lành mà không ai trong c/ta có thể tự tạo ra đủ được để có mà thở mỗi ngày vậy, mà không tốn một đồng xu nào? Tại sao tôm cá ở ngàoi biển không bao giờ hết được? Ai đang nuôi nó cho chúng ta hưởng? Các mỏ dầu hỏa hay khí đốt ở đâu ra để chế nhiên liệu cho c/ta dùng? Câu chuyện ông cha cho đứa con trai mình 5$ mua kẹo và nói nó phải cảm tạ Chúa. Nó hỏi tại sao tạ ơn Chúa mà không cám ơn ba là người cho nó tiền đi mua kẹo? Cuối cùng ông cha giải thích cho nó hiểu ở đâu mà người ta có dầu hỏa để khai thác (vì ba đứa bé là kỹ sư dầu hỏa), bán và có tiền trả lương cho ba nó, để ba nó cho nó được 5$ đi mua kẹo. Tất cả chỉ do Đấng Sáng Tạo ban cho mà thôi… để duy trì sự sống của chúng ta và mọi loài. Trong Thi Thiên 103:1-5 có liệt kê tối thiểu 3 điều Chúa ban cho c/ta mà phải biết ơn Ngài.

 

1) c. 5 nhắc c/ta được Chúa ban cho những của vật ngon để c/ta ăn và hưởng thụ - “Chúa cho miệng ngươi được thỏa các vật ngon, Tuổi đang thì của ngươi trở lại như của chim phụng-hoàng.”

# Mắt để thấy được các màu sắc, tai nghe được những tiếng nhạc hay, còn miệng nếm được các món ăn ngon… Nếu một quốc gia mà chắc chắn phải biết tạ ơn Chúa thì phải là nước Hoakỳ tự do và giàu có này. Sống ở đây – c/ta có thức ăn dư thừa mà vấn đề không phải là bị nạn đói kém, nhưng là dễ bị bịnh mập ù, và nhiều người luôn mong được xuống cân. Sống ở đây, c/ta di tự do thờ phượng Chúa mà có cả triệu triệu người trên thế giới muốn đi nhà thờ phải trá một giá rất đắt. Hãy nhìn xung quanh mình thì thấy quá nhiều những thứ tốt lành c/ta phải tạ ơn Chúa từ sức khỏe, hạnh phúc gia đình, môi trường sống, những máy móc tiện nghi, học vấn, bạn bè, sự tự do, cho đến việc được thoải mái trong sự thờ phượng Chúa.

 

2) c. 3 – Ân huệ Chúa chữa lành mọi bệnh tật của c/ta, và căn bệnh nguy hiểm nhất chính là tội lỗi của mình – “Ấy là Ngài tha thứ các tội ác ngươi, Chữa lành mọi bịnh tật ngươi,”

 

> Tội là gì? Kinh Thánh định tội không phải chỉ tránh làm điều ác thôi, nhưng còn chưa làm trọn mọi điều lành. Chẳng hạn như nếu nuôi con mà nó không thèm nhận c/ta là cha mẹ, lại bỏ bê, nhưng đi chăm sóc người hàng xóm và gọi họ là cha mẹ của nó, thì điều này là tội trọng. Cũng vậy, Đức Chúa Trời là Đấng dựng nên mỗi c/ta và ban cho mọi nguồn của sự sống, nếu c/ta không tạ ơn và thờ phượng Ngài là Đấng Sống, lại đi cúi đầu bái lạy người chết… thì không phải là tội trong hơn nữa sao?

 

i) c. 4a -- Chúa cứu c/ta khỏi chốn hư nát? là địa ngục- nơi mỗi tội nhân xứng đáng bị trừng phạt.

# Cái “Paycheck” của mỗi c/ta xứng đáng nhận là hồ lửa hỏa ngục... nhưng Chúa nhơn từ đã tha thứ c/ta - mà còn ban cho c/ta sự sống đời đời trong nước thiên đàng. Tội lỗi giết chết cả thân thể lẫn linh hồn của một tội nhân trong lửa địa ngục đời đời; nhưng Chúa đã đến gần, gánh và đổ hết tội lỗi của c/ta lên trên Con Ngài là Chúa Giê-xu ở trên thập tự giá, để tất cả những ai tin Ngài thì không còn bị xét đóan nữa. Suy nghĩ như là bạn mắc nợ cả tỉ tỉ bạc, không thể trả nổi, hình phạt là chung thân trong ngục tù chờ đợi tử hình; nhưng Chúa đã chuyển món nợ đó qua ngân quỹ của Con Ngài bởi sự chết chịu hình phạt trên cây thập tự để nay bạn được trả tự do. C/ta không thể quên ơn Chúa Giê-xu… “vì yêu” đã hy sinh trên cây thập tự gía để c/ta được vào nước thiên đàng của Chúa thánh khiết vẹn toàn một ngày. C/ta có cảm tạ Chúa cho Con Ngài đã chết thay thế cho c/ta trên cây thập tự chữa lành bệnh tội lỗi của c/ta không, mà không một ai có thể làm được cho c/ta?

 

ii) Không chỉ bệnh thuộc thể và tâm linh mà thôi, nhưng sau khi tin Chúa – Ngài còn đem mình ra khỏi chốn bùn lầy của sự xa đọa, những xiềng xích, những nghiện ngập của thuốc lá/rượu chè say sưa/cờ bạc/hình ảnh ô dâm, tình trạng chán chường…  nhưng Chúa đem c/ta đến chỗ phục hồi sức lại, một đời sống tâm linh thịnh vượng, vui mừng, bình an, thỏa lòng, có sự trông cậy đầy hy vọng cho ngày mai.

 

3) c. 4 - Chúa đối xử với c/ta bởi sự nhân từ và thương xót của Ngài – “Cứu chuộc mạng sống ngươi khỏi chốn hư nát, Lấy sự nhơn từ và sự thương xót mà làm mão triều đội cho ngươi.” Sự nhân từ và thương xót của Chúa đối với c/ta vượt quá khỏi sự công bằng. Tác gỉa của Thi Thiên 103:10 giúp c/ta thấy sự nhân từ của Chúa - không đãi c/ta theo tội lỗi của c/ta, cũng không báo trả c/ta tùy sự gian ác của mình. Sự nhân từ tột đỉnh của Chúa ban cho c/ta còn được hưởng nước thiên đàng đời đời của Ngài nữa. Một hành động nhân từ khi c/ta dừng bước và cho một người homeless thức ăn và quần áo; nhưng hành động nhân từ tuyệt đỉnh hơn nữa là khi c/ta mời người homeless không nhà không cửa vào sống chung trong gia đình của mình, trở nên một phần tử trong nhà của mình. Đó là sự nhân từ Chúa chuộc c/ta lại cho chính Ngài, và cho c/ta được hưởng cơ nghiệp nước thiên đàng của Chúa không điều kiện – mà không có chúa nào như vậy.

 

> Sự sống và sức sống của mọi loài là do Chúa ban cho và duy trì; và nếu ý thức được như vậy thì điều tự nhiên chúng ta phải biết ơn Ngài.

 

 

IV. Nhớ Ơn Trời

 

> Điều khó không phải là vì không biết, nhưng là thường c/ta không nhớ để cảm tạ, nhất là khi c/ta đang sống trong một thế giới đầy dẫy chủ nghĩa vật chất đòi hỏi, mà làm nhiều người quá bận rộn mà quên ơn Chúa; còn tệ hơn nữa lên mình kiêu ngạo mà không cảm tạ Ngài. Tánh con người hay mau quên ơn... và thường quên ơn là vì còn lòng tham không đáy, chưa thoả lòng với những gì mình có; Nhưng lúc nào cũng súyt soa với những gì người khác đang có. Đứa bé gái bị mất 5$, nhưng có người tội nghiệp cho cháu lại 5$ mua kẹo, thì nó không cám ơn mà lại òa lên khóc và nói – “Nếu không mất thì bây giờ con được 10$ rồi?”

 

> Một tánh rất hay cần tập để giúp c/ta không quên ơn Chúa đó là thường xuyên đếm những ơn phước Chúa đã ban cho mình, gia đình & hội thánh của Ngài mỗi ngày tại bàn ăn, hay trên giường trước khi đi ngủ. Trong c/ta ai cũng thích đếm tiền, đếm ~thành quả mình đã gặt hái được, vì những thứ này có giá trị quí giá... Nhưng có biết đếm những ơn lành Chúa ban cho mỗi ngày không – từ những thứ tầm thường như không khí, sự tự do, phương tiện di chuyển tốt lành, hạnh phúc gia đình… cho đến những ơn có giá trị trường tồn như là sự sống đời đời một ngày trong nước thiên đàng? Câu chuyện của một đứa cháu trong mùa hè về thăm ông nội là một nông dân. Mỗi buổi sáng, cháu bị ông nội đánh thức dậy sớm để vắt sữa bò, cho heo ăn, đi lượm trứng gà, và trồng rau cỏ, để có thức ăn. Đến ngày thứ ba thì đứa cháu quá mệt mỏi thì mới hỏi ông nội là tại sao mình không ra chợ mua những thứ này và để vào tủ lạnh mỗi khi cần có dễ hơn không, như má của cháu vẫn thường làm mỗi tuần?” Ông nội khôn ngoan trả lời: “Ông làm mọi điều này để c/ta không bao giờ quên mọi thứ mình có trên bàn ăn mỗi ngày là do Đức Chúa Trời ban cho.” Mổi khi mình còn thở, c/ta phải biết đếm ơn Chúa… mà cảm tạ Ngài.

 

 

IV. Bày Tỏ Lòng Biết Ơn

 

> Biết được những ân huệ này Chúa ban cho, bây giờ c/ta nên bày tỏ lòng biết ơn Ngài như thế nào đây?

 

# Khi c/ta biết ơn một người nào đó, chẳng hạn như một ân nhân đã bảo trợ gia đình mình - thì thường c/ta sẽ làm gì? C/ta tìm xem những gì người đó thích, đi mua một món quà thật vừa ý, biếu để c/ta bày tỏ lòng biết ơn họ.  Nếu bạn muốn bày tỏ lòng biết ơn Chúa thì hãy tìm xem coi Ngài thích những điều gì? Chắc rằng Chúa sẽ không cần những của cải vật chất đâu, là vì cả trái đất này thuộc của Ngài. Nhưng tôi đề nghị vài điều với quí vị mà Chúa thích:

 

1) Thứ nhất, hãy đặt lòng tin nơi Chúa, vì Hêbêrơ 11:6 chép – “Vả, không có đức tin, thì chẳng hề có thế nào ở cho đẹp ý Ngài; vì kẻ đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng có Đức Chúa Trời, và Ngài là Đấng hay thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài.” Đức tin là gì? Nghĩa là tin rằng mọi lời của Chúa là đúng, không cần biết thế gian định như thế nào. Trong 1 Giăng 3:23 - “Ðây là điều răn của Chúa: chúng ta phải tin vào danh Con Ngài là Ðức Chúa Jesus Christ, và phải yêu thương nhau, như Ngài đã truyền cho chúng ta.” Tin Chúa nghĩa là tin rằng nếu Chúa đã hứa gì thì chắc chắn Ngài sẽ làm, và c/ta sẵn sàng chờ đợi cho đến khi lời hứa của Chúa thành toại.

 

2) Chúa thích sự dâng hiến với một tấm lòng thờ phượng Ngài thành thật.

 

i) Trong Giăng 4:23 – Chúa Giê-su dạy ai thờ phượng Đức Chúa Trời… thì phải bằng tâm thần & lẽ thật mà thờ phượng... Vì Đức Chúa Trời là Thần! Sự thờ phượng bằng tâm thần là sự thờ phượng bắt nguồn từ nội tâm... chứ không có phải là hình thức bên ngàoi, không phải những gì c/ta ăn mặc bên ngoài, xức nước hoa laọi nào, môi son má phấn... nhưng lấy "linh hồn" là phần tâm linh ở bên trong… để thờ phượng Chúa.

# Mathiơ 15:8 – một lỗi lầm lớn của một số người lãnh đạo do thái ngày xưa là "họ lấy môi miếng thờ lạy Chúa, nhưng lòng họ lại xa Ngài lắm."

# Mathiơ 23:5/6:2 – Những người này "… đeo ~thẻ bài da cho rộng, xủ cái tua áo cho dài”… để cho người ta tôn kính mình, chứ thật sự không phải để thờ phượng Chúa.

 

> Đức Chúa Trời là Đấng soi xét cân nhắc tấm lòng thờ phượng bên trong của mỗi người c/ta... chứ không phải những bàn thờ lộng lẫy, những tượng chạm lộng lẫy, hay chỗ nhóm đẹp đẽ bên ngàoi. Đức Chúa Trời không muốn con cái Ngài thờ Ngài như một số người thờ thần tài. Họ để cái bàn thờ dưới đất - với ít hoa quả bằng nhựa, đèn cầy điện và nhang điện cho tiện lợi, cho có lệ; Nếu thần tài có thật thì thần cũng không về ăn đồ plastic được, và không ngửi được mùi hương vì nhang điện không có mùi. Cho dù ở trong ngục tù, trong bóng tối, chỗ cô đơn một mình hay giữa đám đông người - Chúa là Đấng vô sở bất tại; Cho nên c/ta phải thờ phượng Ngài bằng tấm lòng.... vì tấm lòng là thứ mà không thể bị giới hạn bởi hoàn cảnh/môi trường bên ngoài.

 

ii) C/ta thờ phượng Chúa trong sự ngợi ca, tôn vinh. Vì vậy c. 1 nói: “Hỡi linh hồn ta, khá ngợi khen Đức Giê-hô-va! Mọi điều gì ở trong ta hãy ca tụng danh thánh của Ngài!” Thờ phượng Chúa qua những bài Thánh Ca, c/ta bày tỏ Chúa là ai và nói lên những thần tính cao đẹp của Ngài: Chúa là Đấng tự có, hằng có đời đời, Đấng sáng tạo nên muôn loài: dựng nên trời và đất; Chúa là Đấng toàn tri, toàn năng, toàn thiện, toàn ái, chí thánh, chí khiết; Đấng ban ơn, chăm sóc, che chở, bảo vệ; Đấng chăn giữ, là cái khiên che chở, chỗ nương náu, nơi ở từ đời này qua đời nọ, nhơn từ, hay thương xót, chậm nóng giận... hay làm ơn.

 

iii) Sự thờ phượng thật thường bắt đầu bằng một tấm lòng thống hối, nhận biết những điều ô uế xấu xa, xưng ra, và xin Chúa thánh sạch mình. Trong Thi Thiên 51:17 – Chúa thích tấm lòng ăn năn thống hối thành thật của vua Đavít, nhận biết tội lỗi mình và xin Chúa thánh sạch – “Của lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là tâm thần đau thương: Đức Chúa Trời ôi! lòng đau thương thống hối Chúa không khinh dể đâu.” C/ta sẽ không thể làm Chúa vui lòng với sự che đậy đầy những tội lỗi kín trong sự thờ phượng Ngài.

 

3) Không phải bằng sự ca ngơi và xưng tội thôi, nhưng trong sự thờ phượng, c/ta còn phải có một thái độ hiến tâm, đó là điều Chúa thích. Đây nghĩa là sự thờ phượng bằng tấm lòng & lẽ thật… là ra về với thái độ muốn vâng lời Chúa, muốn Chúa dùng đời sống mình như 1 khí cụ - làm chứng nhân cho Ngài. Êsai 6 - tiên tri Êsai thờ phượng Chúa & khi thấy được sự vinh hiển của Ngài - Êsai té xấp mình xuống & khi Chúa hỏi "Ta sẽ sai ai đi?" thì Êsai liền trả lời ngay: "Có tôi đây - Xin hãy sai tôi!"

 

> Chúa thích một đời sống vâng lời. Vâng lời Chúa nghĩa là vâng giữ những lời dạy dỗ của Chúa Giê-su, Con Ngài; Muốn như vậy thì c/ta phải học Kinh Thánh, nhất là 4 sách Tin Lành về cuộc đời của Chúa Giê-su. Một vài lời dạy dỗ của Chúa Giê-su và Kinh Thánh – lời hằng sống của Chúa:

 

a) Mathiơ 22“Chúa Giê-su phán - ‘Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, và hết trí tuệ yêu kính Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi.’ 38 Ðây là điều răn lớn nhất và trước hết. 39 Còn điều răn thứ hai cũng vậy, ‘Ngươi hãy yêu người lân cận như mình.’ 40 Toàn bộ Luật Pháp và Các Tiên Tri đặt nền tảng trên hai điều răn ấy.”” Hãy c/ta thường nói: “Kính Chúa và yêu người.”

 

b) 1 Thê-sa-lô-ni-ca 4:3“Vì đây là ý muốn của Ðức Chúa Trời: anh chị em phải nên thánh, tức anh chị em phải tránh gian dâm.”

 

c) Ê-phê-sô 4:31-32“Hãy loại bỏ khỏi anh chị em những cay đắng, giận dữ, thịnh nộ, la lối, vu khống, cùng tất cả những tật xấu. 32 Hãy đối xử với nhau cách nhân từ, hãy thương xót nhau và tha thứ nhau, như Ðức Chúa Trời đã tha thứ anh chị em trong Ðấng Christ vậy.”

 

d) Mathiơ 5:43-45 - “Các ngươi đã nghe dạy, ‘Hãy thương người lân cận và ghét kẻ nghịch thù.’ 44 Nhưng Ta nói với các ngươi, hãy yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ bách hại các ngươi. 45 Như thế, các ngươi mới có thể trở nên các con của Cha các ngươi trên trời, vì Ngài khiến mặt trời của Ngài mọc lên cho kẻ xấu và người tốt. Ngài ban mưa xuống cho người công chính lẫn kẻ gian tà.” Và món quà tạ ơn tốt nhất c/ta có thể dâng cho Chúa chính là đời sống và ý riêng của mình cho Ngài làm Chủ, như trong Rôma 12:1 dạy – “Vậy, hỡi anh em, tôi lấy sự thương xót của Đức Chúa Trời khuyên anh em dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ phượng phải lẽ của anh em.”

 

> Biết ơn Chúa bởi lòng tin cậy Ngài, thờ phượng bằng tâm thần và vâng giữ các điều răn của Chúa.

 

------------------

> Đừng trở nên những người có mắt sáng nhưng lại bị “mù lòa,” mà quên hết những ân huệ Chúa ban cho mình, nhưng tận hiến cuộc đời mình tin theo Ngài. Câu chuyện ở một vùng thôn quê hẻo lánh mà hầu hết các con cái Chúa ở đó làm nghề nông. Cứ mỗi năm đến lễ Tạ Ơn là họ có truyền thống đem dâng những hoa qủa đầu mùa gặt, đến nhà thờ đặt trước bàn thờ, sau đó vị mục sư cầu nguyện cảm tạ Chúa và rồi họ dùng những vật trái đó cho những người nghèo. Mỗi người, mỗi gia đình đều lần lượt bước lên và đặt những hoa quả đó; ngoại trừ có một anh thanh niên cũng lên, nhưng không mang theo chi hết, chỉ đứng yên trước bàn thờ. Vị mục sư hỏi anh thanh niên: “Anh có gì dâng cho Chúa không, hãy đặt xuống rồi về chỗ mình ngồi đi.” Anh thanh niên trả lời: “Thưa mục sư, con nghèo không có gì dâng cho Chúa, chỉ có đời sống con, muốn trọn dâng cho Ngài hôm nay mà thôi.” Sau đó, với sự hướng dẫn của vị mục sư, anh thanh niên trở nên một người giáo sĩ, được Chúa xử dụng đem Tin Lành đến cho nhiều người.”

 

> Bạn có gì đem dâng cho Chúa Giê-xu hôm nay không để bày tỏ lòng biết ơn Ngài? Lễ Tạ Ơn không phải chỉ là lúc c/ta ăn gà tây, đi mua sắm đồ vào “black Friday,” nhưng còn là lúc c/ta dừng bước… để nhận biết Chúa, nhận biết những gì Ngài đã làm cho mình, biết ơn và bày tỏ lòng biết ơn Chúa.

 

> Quí vị và tôi có bằng lòng làm điều này trong mùa lễ Cảm Tạ năm nay không, ngay lúc này?

 

 

---------- Lời Mời Gọi

 

> Nhà văn hào người Pháp tên J.M Massieu có lần nói: “Tri ân là trí nhớ của con tim.” Bạn có trí khôn Chúa ban để nhận biết có Đấng Sáng Tạo không? Bạn có trái tim để cảm nhận sự yêu thương của Ngài đã và đang ban cho bạn sự sống, và sức sống mỗi ngày không? Bạn có trí nhớ để biết ơn Chúa không?

> Phước lớn nhất Chúa ban cho c/ta mà bạn có nhận thức không – đó là món quà ân điển cho bạn qua Con Ngài là Cứu Chúa Giê-xu, từ trời giáng thế để chịu chết chuộc tội cho bạn không, để bạn có được sự sống đời đời. Giăng 3:16 tóm tắt ơn này – “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.”

 

> Thanksgiving không phải là cơ hội để được ăn “gà tây,” chen chúc đi chợ “black Friday,” xem football, shopping, kể cả dự trại, nhưng là để lắng lòng đếm các phước lành Chúa mà biết ơn Ngài. Điều gì hay nhất để bạn có thể bày tỏ lòng biết ơn Chúa?

# Ấy chính là mở lòng nhận sự cứu rỗi Chúa ban cho chính mình và biết ơn Ngài.

# Nhận biết Chúa tha thứ tội lỗi cho bạn qua sự hy sinh của Con Ngài trên cây thập tự.

# Trông đợi Chúa hứa ban cho bạn nước thiên đàng một ngày khi Con Ngài, Cứu Chúa Giê-xu trở lại.

> Bước đầu tiên - Hãy đặt đức tin nơi Chúa Giê-su ngay hôm nay.

 

> Có ai muốn được hướng dẫn cầu nguyện để ăn năn tội và tiếp nhận Cứu Chúa Giê-su, Con Đức Chúa Trời… ngay buổi sáng hôm nay không?