"Đừng sợ chi, các ngươi tìm Đức Chúa Giê-xu Na-xa-rét là Đấng đã chịu đóng đinh. Ngài sống lại rồi, chẳng còn ở đây, hãy xem nơi đã táng xác Ngài" (câu 6).
Câu hỏi suy ngẫm: Sáng sớm ngày thứ nhất các bà đến mộ làm gì? Với tâm trạng nào? Các bà gặp ai? Nhận được mạng lệnh nào? Khi Ma-ri Ma-đơ-len và hai môn đệ khác gặp Chúa, thuật lại kinh nghiệm đó các môn đệ khác có thái độ nào? Khi Chúa hiện ra với mười một môn đệ, Ngài ban mạng lệnh nào? Mạng lệnh này có dành cho bạn không?
Thời xưa, người Do Thái thường chôn người chết trong những hang đá sâu, người ta đặt xác vào đó và dùng một tảng đá lớn đậy miệng hang lại. Để tránh mùi hôi thối, người ta ướp xác trước khi chôn và thỉnh thoảng trở lại mộ ướp thêm thuốc thơm, do đó có việc các bà đến xức xác Chúa. Những người này đến mộ nghĩ rằng Chúa vẫn còn nằm trong mộ, ý định của họ là lo cho thi hài của người chết lần cuối, nhưng họ không ngờ là Chúa đã sống lại dù nhiều lần Chúa đã nói với họ, nhưng họ không tin. Vì vậy, khi gặp thiên sứ báo tin Chúa đã sống lại, họ đã hoảng sợ, chạy trốn.
Điều chắc chắn là nếu Chúa Giê-xu không sống lại thì chẳng bao giờ chúng ta được nghe nói về Ngài. Vì dù biết Chúa sống lại nhưng họ vẫn còn run sợ, và các môn đệ khi nghe Ma-ri Ma-đơ-len và hai môn đệ khác thuật lại đã gặp Chúa sống lại họ vẫn sống trong tang chế khóc lóc và không tin. Đến khi gặp Chúa sống, những người buồn rầu, tuyệt vọng này sống trong niềm vui rạng rỡ, và sự can đảm bùng cháy trong lòng họ.
Bài học chính cho chúng ta ghi nhận nói trong phần nói về Chúa Phục Sinh là sự ngạc nhiên của các thiếu phụ khi họ đến ướp thuốc thơm cho xác Chúa. Ngày nay nhiều người tin Chúa nhưng vẫn sống trong sợ hãi, run sợ vì họ quên rằng họ đang thờ một Chúa sống.
Điểm quý nhất trong chương này là "Hãy đi nói cho các môn đồ và cho Phi-e-rơ rằng..." Thông điệp này nâng đỡ, khích lệ Phi-e-rơ biết bao khi ông vẫn còn sống trong sự dày vò về sự bất trung của mình. Chúa biết Phi-e-rơ thất bại, nhưng Ngài cũng biết lòng yêu Chúa chân thành của ông, Chúa vẫn tin cậy ông. Đó cũng là điều Chúa đối với chúng ta ngày nay.
Hội Thánh đầu tiên là một Hội Thánh vững mạnh vì luôn luôn ý thức rằng Chúa Giê-xu đã sống lại và đang sống. Đó là điều các vị sứ đồ đều rao giảng (Công-vụ các Sứ-đồ 2:22-24; 13:30). Kỷ niệm ngày Chúa sống lại, chúng ta cần nhớ rằng Chúa của chúng ta đã sống lại và đang sống. Đối tượng chúng ta tôn thờ là một Đấng đang sống. Ghi nhớ như vậy, chúng ta sẽ vui sống vì biết rằng Chúa luôn luôn ở bên cạnh chúng ta và chúng ta phải tích cực đi ra rao truyền tin mừng CHÚA SỐNG LẠI cho mọi người.
Làm thế nào tôi bày tỏ được lòngï vững tin vào sự sống lại của Chúa Giê-xu trong nếp sống hằng ngày?
Lạy Chúa, vì biết rõ Chúa sống, nên con vững tin nơi Ngài, luôn vui sống mỗi ngày.
(c) 2024 svtk.net