Trang Chủ :: Chia Sẻ

Ngày 2

Đức Tin Và Sự Xưng Công Chính

Rô-ma 4:1-8

"Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời và điều đó kể là công bình cho người." (c. #3)

Câu hỏi suy ngẫm: Xưng công bình có nghĩa là gì? Tại sao con người không thể xưng công bình bởi việc làm mà chỉ bởi đức tin? Bạn đã được xưng công bình chưa? Nhờ đâu bạn được điều đó?

Phân đoạn Thánh Kinh ta đọc hôm nay nói về Áp-ra-ham, ông tổ của người Do Thái. Sứ đồ Phao-lô dùng trường hợp của ông Áp-ra-ham ngày xưa làm ví dụ về vấn đề xưng công bình bởi đức tin, cho thấy người Do Thái muốn nhờ vào luật pháp để được xưng công bình nhưng chính Áp-ra-ham, là tổ tiên của họ, đã nhờ đức tin được xưng công bình. Câu #1 được dịch lại như sau: "Chúng ta giải thích thế nào về trường hợp Áp-ra-ham, tổ phụ chúng ta?" (TKHĐ). "Theo xác thịt" nghĩa là về phần xác, theo liên hệ huyết thống.

Phao-lô nhắc lại từ ngữ "khoe mình", với ý nghĩa tự hào, hãnh diện. Khi cố gắng dùng sức mình để đạt được một điều gì ta thường hãnh diện, khoe khoang; nhưng khi người khác làm ơn cho ta thì ta kể mình là người thọ ơn, chẳng có gì đáng để khoe cả. Phao-lô cũng dùng ví dụ về những người đi làm được lãnh tiền công để giải thích vấn đề rõ ràng hơn. Ông nói, đối với người đi làm, tiền lương không phải là ân huệ nhưng là tiền chủ có bổn phận phải trả. Ngược lại, nếu một người không đi làm nhưng được lãnh tiền thì tiền đó là ân huệ người ấy được hưởng. Tương tự như vậy, Áp-ra-ham đã chẳng làm điều gì để đáng được Chúa ban thưởng, ông chỉ tin lời Chúa hứa và nhận ơn của Chúa. Ơn đó là ơn tha tội, một phước lành vô giá như vua Đa-vít đã mô tả: "Phước thay cho kẻ lỗi mình được tha thứ, tội mình được che đậy! Phước thay cho người mà Chúa chẳng kể tội lỗi cho!"

Hai bài học ta ghi nhận trong phần Thánh Kinh này là:

1. Được Chúa yêu thương là một ân sủng vô điều kiện, vì thế đừng bao giờ tự hào về những việc lành hay việc công đức ta đã làm.

2. Được Chúa tha tội là hạnh phúc lớn nhất trên đời.

Cám ơn Chúa đã yêu thương con dù con chẳng đáng yêu. Xin giúp con luôn ghi nhớ ơn tha thứ của Chúa, vì đó là phước hạnh lớn nhất mà ngoài Chúa không ai có thể ban cho con được.

(c) 2024 svtk.net