Trang Chủ :: Chia Sẻ

Ngày 13

Bàn Tiệc Trong Sa Mạc

Xuất Ê-díp-tô Ký 15:22-16:8

"Các ngươi lượm (ma-na) trong sáu ngày, nhưng qua ngày thứ Bảy, là ngày Sa-bát, sẽ chẳng có đâu" (câu 26).

Câu hỏi suy ngẫm: Khi đối diện với đói, khát dân Y-sơ-ra-ên làm gì? Trong cơn khủng hoảng của dân chúng Môi-se làm gì? Chúa làm gì? Qua đó chúng ta thấy đặc điểm nào của Đức Chúa Trời? Hãy suy gẫm những thời điểm "Ma-ra" hoặc "Sa mạc Sin" của chính bạn. Những thời điểm đó đưa bạn tới chỗ nhờ cậy Chúa cách mới mẻ và sâu xa hơn ra sao? Những kinh nghiệm này có thể giúp ích bạn thế nào trong những thử thách ở tương lai?

Chúng ta phải hoan nghinh mọi hoàn cảnh thúc đẩy chúng ta quay về nhờ cậy Chúa.

Tới Ca-na-an qua Ma-ra và Sa mạc Sin có vẻ là con đường dư thừa. Dường như quãng đường đi cũng quan trọng đối với chúng ta như là việc đến nơi. Điệp khúc của Môi-se là "đi ba ngày đường để thờ phượng Đức Giê-hô-va" (3:18; 8:27), trong khi thực tế ba ngày đầu đã đưa họ tới sự khủng hoảng (15:22). Hoan nghênh vào Lớp Một của trường kỷ luật nơi sa mạc! Bài học đầu tiên: Đức Giê-hô-va đi trước chúng ta, đang đứng sẵn giữa những khó khăn của chúng ta. Dù chẳng ai đi tìm hoạn nạn, nhưng vẫn có thể "thờ phượng Đức Giê hô va" trong những hoàn cảnh có vẻ như thất bại và vỡ mộng, nơi mà "thờ phượng" có nghĩa là khám phá Chúa cách mới mẻ ở những mức độ sâu sắc hơn. Điểm chính của mẩu chuyện này là dạy Y-sơ-ra-ên một bài học sâu sắc về cuộc sống bằng cách giúp họ tìm ra cội nguồn của sự cung ứng, Đấng ban quà tặng, Đấng thực hiện sự chữa lành (15:26). Vì thế điều quan trọng là dân Chúa - chúng ta - phải hiểu rằng Chúa chỉ cho Môi-se một miếng gỗ (15:25). Chúa đứng phía sau mọi phương tiện của phước lành. Một tháng sau đó, với khủng hoảng thực phẩm kế tiếp, cũng vậy (16:1-8). Câu hỏi: "Liệu Đức Chúa Trời có dọn bàn trong sa mạc không?" (Thi-thiên 78:19), chỉ có thể trả lời bằng kinh nghiệm của dân Đức Chúa Trời, lúc cùng đường trong sa mạc. Điều này có làm sáng tỏ kinh nghiệm riêng của bạn không? "Chẳng điều gì có thể đóng vai trò quan trọng hơn trong nghệ thuật sư phạm của Đức Chúa Trời bằng việc chuyển từ thái cực này sang thái cực khác

nhằm bảo đảm chúng ta không an nghỉ trong một hoàn cảnh nào, mà phải chịu uốn nắn, và giúp chúng ta nhận biết rằng sự thông sáng thật không đến từ điều chúng ta đã nắm bắt được mà từ tinh thần mỗi lúc càng sẵn sàng hơn và tuân phục sâu xa hơn".

Lạy Chúa, xin tha thứ cho con, vì nhiều lúc đã than phiền và nghi ngờ Ngài. Cảm tạ Ngài về sự kiên nhẫn, nhân từ và tha thứ lớn lao của Ngài.

Đọc Kinh Thánh trong ba năm: Thi-thiên 119:81-128.

(c) 2024 svtk.net