53 Chúng điệu Đức Chúa Jêsus đến nơi thầy cả thượng phẩm, có hết thảy thầy tế lễ cả, trưởng lão, và thầy thông giáo nhóm họp tại đó. 54 Phi-e-rơ theo sau Ngài xa xa, cho đến nơi sân trong của thầy cả thượng phẩm; rồi ngồi với quân lính gần đống lửa mà sưởi.
55 Vả, các thầy tế lễ cả, cùng cả tòa công luận đều tìm chứng gì để nghịch cùng Đức Chúa Jêsus đặng giết Ngài, song không kiếm được chi hết. 56 Vì có nhiều kẻ làm chứng dối nghịch cùng Ngài; nhưng lời họ khai chẳng hiệp nhau. 57 Bấy giờ có mấy người đứng lên làm chứng dối nghịch cùng Ngài rằng: 58 Chúng tôi có nghe người nói: Ta sẽ phá đền thờ nầy bởi tay người ta cất lên, khỏi ba ngày, ta sẽ cất một đền thờ khác không phải bởi tay người ta cất. 59 Song về điều nầy, lời chứng của họ cũng chẳng hiệp nhau nữa.
60 Khi ấy, thầy cả thượng phẩm đứng dậy giữa hội đồng, tra hỏi Đức Chúa Jêsus mà rằng: Ngươi chẳng đối đáp chi hết về những điều các kẻ nầy cáo ngươi sao? 61 Nhưng Đức Chúa Jêsus làm thinh, không trả lời chi hết. Thầy cả thượng phẩm lại hỏi: Ấy chính ngươi là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời đáng ngợi khen phải không? 62 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta chính phải đó; các ngươi sẽ thấy Con người ngồi bên hữu quyền phép Đức Chúa Trời, và ngự giữa đám mây trên trời mà đến. 63 Bấy giờ thầy cả thượng phẩm xé áo mình ra mà rằng: Chúng ta có cần kiếm chứng cớ khác nữa làm chi? 64 Các ngươi có nghe lời lộng ngôn chăng? Các ngươi nghĩ thế nào: Ai nấy đều đoán Ngài đáng chết. 65 Có kẻ nhổ trên Ngài, đậy mặt Ngài lại, đấm Ngài, và nói với Ngài rằng: Hãy nói tiên tri đi! Các lính canh lấy gậy đánh Ngài.
66 Phi-e-rơ đang ở dưới nơi sân, có một đầy tớ gái của thầy cả thượng phẩm đến, 67 thấy Phi-e-rơ đang sưởi, ngó người mà rằng: ngươi trước cũng ở với Jêsus Na-xa-rét! 68 Nhưng người chối rằng: Ta không biết, ta không hiểu ngươi nói chi. Đoạn, người bước ra tiền đường, thì gà gáy. 69 Đầy tớ gái đó thấy người, lại nói cùng những người ở đó rằng: Người nầy cũng là bọn đó. 70 Nhưng người lại chối một lần nữa. Khỏi một chặp, những kẻ đứng đó nói cùng Phi-e-rơ rằng: Chắc thật, ngươi cũng là bọn đó, vì ngươi là người Ga-li-lê. 71 Người bèn rủa mà thề rằng: Ta chẳng hề quen biết với người mà các ngươi nói đó! 72 Tức thì gà gáy lần thứ hai; Phi-e-rơ bèn nhớ lại lời Đức Chúa Jêsus đã phán rằng: Trước khi gà gáy hai lượt, ngươi sẽ chối ta ba lần. Người tưởng đến thì khóc.
1. Xin đọc từ câu 55-59 và cho biết ba loại lời chứng chống lại Chúa Giê-xu:
(1)
(2)
(3)
2. Xin cho biết kết luận cuối cùng để buộc tội Chúa Giê-xu là gì? Bạn nghĩ thế nào về lời buộc tội nầy?
3. Xin kể ra những hình thức sỉ nhục Chúa Giê-xu phải chịu ghi trong phân đoạn nầy. Bạn nghĩ gì về những điều nầy?
4. Xin đọc Mác 14:29-31; 54 và 66-72 và cho biết những diễn tiến trong việc Phi-e-rơ chối Chúa. Chúng ta có thể đi đến chỗ chối Chúa như Phi-e-rơ không? Làm thế nào để tránh?
Những người bắt Chúa Giê-xu không phải là chính quyền La-mã nhưng là giới lãnh đạo tôn giáo. Họ muốn thủ tiêu Chúa vì lòng ganh ghét, vì Chúa đã đụng đến quyền lợi và lòng tự ái của họ. Vì vậy, trước hết Chúa phải đối chất với Hội Đồng Tôn Giáo Tối Cao (Tòa Công Luận) của Do-thái. Hội đồng này gồm 71 người và thầy tế lễ thượng phẩm là chủ tịch. Luật của hội đồng cấm hội họp vào ban đêm, tuy nhiên, trong trường hợp này, vì muốn giết Chúa càng sớm càng tốt, họ đã họp lại trong đêm tối để quyết định số phận của Ngài. Chúng ta thấy rõ Chúa Giê-xu vô tội vì:
1. Họ không tìm được bằng chứng gì để buộc tội Ngài (c. 55).
2. Họ nhờ người làm chứng dối để buộc tội Chúa, nhưng lời chứng của những người ấy không ăn khớp với nhau (c. 56).
3. Họ dựa vào một câu nói của Chúa để buộc tội Ngài, nhưng ngay cả trong câu nói đó họ cũng không đồng ý với nhau và do đó không có bằng chứng rõ ràng (c. 59).
Cuối cùng vị chủ tịch hội đồng đã đứng lên tra vấn Chúa Giê-xu. Chúa không thể phủ nhận Ngài là Chúa Cứu Thế (“Đấng Christ”) và Hội Đồng Tôn Giáo dựa vào lời xưng nhận đó để buộc tội Chúa. Giới lãnh đạo tôn giáo chỉ nghĩ Đấng Cứu Thế là một lãnh tụ chính trị chứ không thấy những việc lành khác của Ngài. Thật ra họ cố ý phủ nhận Chúa và chỉ tìm dịp để giết Ngài. Khi Chúa Giê-xu nhận Ngài là Chúa Cứu Thế, đáng lẽ họ phải quỳ xuống tôn thờ Ngài, nhưng trái lại, họ lấy đó làm lý do để buộc tội. Điều này chứng tỏ họ đã thù ghét Chúa từ lâu, chỉ chờ cơ hội để hại Chúa chứ không có lòng tìm kiếm hoặc trông chờ Đấng Cứu Thế.
Hội đồng tôn giáo tối cao tố cáo Chúa về tội lộng ngôn, trong khi đó môn đệ thân tín nhất của Chúa là Phi-e-rơ không dám nhận mình là môn đệ của Chúa. Một lần nữa, chúng ta thấy nỗi cô đơn lớn lao của Chúa: bị vu oan. Các môn đệ, người thì phản bội, người thì không dám nhận là thầy. Nỗi khổ đau của Chúa không chỉ ở thập tự giá nhưng bắt đầu từ chỗ bị mọi người khước từ. Ngày nay cũng không có điều gì làm Chúa đau lòng hơn là sự khước từ của chúng ta đối với Ngài. Nếu đã biết Chúa, chúng ta phải thêm lòng yêu mến Ngài. Đừng để cho bất cứ điều gì ở đời này làm chúng ta ham mê hay sợ hãi đến nỗi chúng ta khước từ hay chối bỏ Ngài.
Xin giúp con biết tôn thờ Chúa là Chúa Cứu Thế. Xin đừng để con vì sợ hãi hay ham mê điều gì ở thế gian mà đi đến chỗ phủ nhận Ngài.