Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 39

Quyền Năng Chúa Trên Sự Chết

11:17-46

17 Khi Đức Chúa Jêsus đến nơi, thấy đã chôn La-xa-rơ trong mộ bốn ngày rồi. 18 Vả, thành Bê-tha-ni cách thành Giê-ru-sa-lem chỉ độ mười lăm ếch-ta-đơ. 19 Có nhiều người Giu-đa đã đến đó đặng yên ủi Ma-thê và Ma-ri về sự anh chết. 20 Lúc Ma-thê nghe Đức Chúa Jêsus đến, thì đi đón Ngài; nhưng Ma-ri thì ngồi tại nhà. 21 Ma-thê thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, nếu Chúa có đây, thì anh tôi không chết; 22 mà bây giờ tôi cũng biết mọi điều Ngài sẽ xin Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời ắt ban cho. 23 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Anh ngươi sẽ sống lại. 24 Ma-thê thưa rằng: Tôi vẫn biết rằng đến sự sống lại ngày cuối cùng, anh tôi sẽ sống lại. 25 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta là sự sống lại và sự sống; kẻ nào tin ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi. 26 Còn ai sống và tin ta thì không hề chết. Ngươi tin điều đó chăng? 27 Người thưa rằng: Lạy Chúa, phải, tôi tin Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời, là Đấng phải đến thế gian.

28 Người nói xong, liền về, lén kêu em là Ma-ri, mà rằng: Thầy ở đằng kia, đương gọi em lại. 29 Ma-ri vừa nghe mấy lời, vội vàng đứng dậy đến cùng Ngài. 30 Vả, Đức Chúa Jêsus chưa vào trong làng, nhưng còn đứng nơi Ma-thê đến đón Ngài. 31 Khi những người Giu-đa đương ở trong nhà với Ma-ri và yên ủi người, thấy người đứng dậy đi ra vội vã như vậy, thì theo sau, vì nghĩ rằng người đến mộ đặng khóc. 32 Nhưng Ma-ri, lúc đã tới nơi Đức Chúa Jêsus đứng, vừa thấy Ngài, thì sấp mình xuống chân Ngài mà nói rằng: Lạy Chúa, nếu có Chúa đây, thì anh tôi không chết! 33 Đức Chúa Jêsus thấy người khóc, và những người Giu-đa đi với người cũng khóc, bèn đau lòng cảm động mà phán rằng: Các ngươi đã chôn người ở đâu? 34 Chúng thưa rằng: Lạy Chúa, xin hãy lại coi. 35 Đức Chúa Jêsus khóc. 36 Người Giu-đa bèn nói rằng: Kìa, người yêu La-xa-rơ là dường nào! 37 Có một vài người trong chúng nói: Người đã mở mắt kẻ mù được, há chẳng có thể cũng làm cho người nầy không chết sao?

38 Bấy giờ, Đức Chúa Jêsus lại đau lòng nữa, bèn đến phần mộ: Mộ bằng một cái hang, trước cửa hang có một hòn đá chận lại. 39 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy lăn hòn đá đi. Ma-thê, là em gái kẻ chết, thưa rằng: Lạy Chúa, đã có mùi, vì người nằm đó bốn ngày rồi. 40 Đức Chúa Jêsus lại phán: Ta há chẳng từng nói với ngươi rằng nếu ngươi tin thì sẽ thấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời sao? 41 Vậy, họ lăn hòn đá đi. Đức Chúa Jêsus bèn nhướng mắt lên trời mà rằng: Thưa Cha, tôi tạ ơn Cha, vì đã nhậm lời tôi. 42 Tôi biết rõ rằng Cha nhậm lời tôi luôn, nhưng tôi nói vậy là vì cớ đoàn dân nầy đứng chung quanh tôi, hầu cho họ tin rằng ấy chính Cha là Đấng đã sai tôi đến. 43 Khi Ngài nói xong, bèn kêu lên một tiếng lớn rằng: Hỡi La-xa-rơ, hãy ra! 44 Người chết đi ra, chân tay buộc bằng vải liệm và mặt thì phủ khăn. Đức Chúa Jêsus phán cùng chúng rằng: Hãy mở cho người, và để người đi.

45 Có nhiều người Giu-đa đã đến cùng Ma-ri và thấy sự Đức Chúa Jêsus làm, bèn tin Ngài. 46 Nhưng một vài người trong bọn đó đi tìm người Pha-ri-si, mách cho họ sự Đức Chúa Jêsus đã làm.

 

1. Câu nói của Ma-thê với Chúa Giê-xu hàm ý gì? (c. 21, 22).

2. Xin giải thích câu nói của Chúa Giê-xu trong câu 25, 26.

3. Xin đọc thêm Lu-ca 10:38 42, và so sánh với câu chuyện vừa đọc. Chúng ta có thể biết gì tâm tính của Ma-thê và Ma-ri qua hai phần Kinh Thánh nầy?

4. Chúa Giê-xu biết Ngài sẽ kêu La-xa-rơ sống lại, tại sao Chúa lại khóc?

5. Bạn học được điều gì qua việc Chúa gọi La-xa-rơ sống lại?

Khi La-xa-rơ bị đau, Chúa Giê-xu đang ở vùng "bên kia sông Giô-đanh" (10:40), cách Bê-tha-ni khoảng một ngày đường. Khi nhận được tin, Chúa còn ở lại đó thêm hai ngày nữa. Chúa phải mất một ngày để đến Bê-tha-ni. Do đó, rất có thể khi Chúa Giê-xu được tin La-xa-rơ đau, thì lúc đó ông cũng đã chết rồi vì khi Chúa đến Bê-tha-ni người ta đã chôn ông bốn ngày (c. 17) (Chữ "ếch-ta-đơ" trong câu 18 là một đơn vị đo lường tương đương với 185 mét, 15 ếch-ta-đơ là khoảng 3 km).

Theo phong tục Do-thái, sau đám tang nhiều ngày, người ta vẫn tiếp tục đến phân ưu với tang gia và nhà Ma-thê, Ma-ri lúc đó vẫn còn rộn rịp khách khứa (c. 19). Lúc gặp Chúa, bà Ma-thê có vẻ trách Chúa đã đến quá trễ, đến nỗi anh bà phải chết. Tuy nhiên, bà vẫn còn tin là Chúa sẽ làm một điều gì đó cho gia đình bà. Bà không dám nghĩ đến việc Chúa sẽ làm cho anh bà sống lại ngay lúc đó (c. 24), nhưng bà vẫn còn lòng tin nơi Chúa. Khi đối diện với những khó khăn trong đời sống, có thể là cái chết như trong gia đình bà Ma-thê, chúng ta dễ oán trách Chúa. Vì bản tính thông thường của con người, chắc chúng ta không tránh khỏi điều đó. Nhưng nếu trách Chúa, đó là vì chúng ta chưa hiểu đường lối của Ngài. Khi đã hiểu, chúng ta sẽ tạ ơn thay vì oán trách. Chúng ta cần có lòng tin nơi Chúa khi gặp những hoàn cảnh khó khăn mà trí óc hữu hạn của chúng ta không hiểu nổi.

Bà Ma-thê tin ở sự sống lại, nhưng bà chỉ nghĩ đến sự sống lại ngày sau chứ không ngờ sẽ được chứng kiến sự sống lại ngay trong hiện tại. Chúa Giê-xu nhân dịp nầy dạy cho bà Ma-thê và lưu truyền cho chúng ta một chân lý quan trọng. Chân lý đó là quan điểm sống chết của người theo Chúa. Câu nói của Chúa với bà Ma-thê có thể diễn ý như sau: "Người đã tin ta rồi thì dù thân xác có chết, tâm linh người ấy vẫn sống. Người đang sống bây giờ và tin ta thì tâm linh người ấy sẽ chẳng bao giờ chết". Chúa Giê-xu cho thấy sự sống tâm linh mới quan trọng. Người đời phân biệt giữa sống và chết nhưng Chúa phân biệt giữa tin và không tin. Đối với Chúa người tin là người không bao giờ chết, còn người không tin dù đang sống cũng là chết (Ê-phê-sô 2:1). Về sau sứ đồ Phao-lô cũng khẳng định cho chúng ta biết rằng, nếu chúng ta tin Chúa và còn sống khi Chúa trở lại, chúng ta sẽ được về ở với Chúa ngay, không phải chết (I Tê-sa-lô-ni-ca 4:17).

Lời tuyên bố nầy của Chúa Giê-xu đem lại cho chúng ta hy vọng. Đó là những người thân yêu của chúng ta tin nhận Chúa mà đã chết, thật ra họ không chết và chúng ta sẽ gặp lại họ trong Nước Chúa. Nếu chúng ta còn sống lúc Chúa trở lại, chúng ta sẽ không phải trải qua sự chết. Giả sử chúng ta chết thân xác trước lúc Chúa trở lại đi nữa, thì chỉ có thân xác nầy chết mà thôi, tâm linh chúng ta vẫn sống. Dưới cái nhìn của Chúa, chúng ta chẳng bao giờ chết cả. Chúng ta phải ghi nhớ như vậy để luôn luôn có cái nhìn lạc quan vào sự chết!

Thường trong một tang lễ, lúc đau buồn nhất là lúc đã chôn cất xong xuôi, mọi việc đã đâu vào đấy và chúng ta trở về với nếp sống thường nhật. Chúng ta có thể hình dung được nỗi buồn của Ma-ri và Ma-thê trong phần từ câu 28 đến 37. Giữa cảnh mọi người thương tiếc La-xa-rơ và khóc lóc, Chúa Giê-xu cũng đã mủi lòng và khóc với họ. Chúa Giê-xu biết Ngài sẽ gọi La-xa-rơ sống lại, nhưng bản tính "người" trong Chúa đã cảm thông với nỗi khổ của Ma-ri, Ma-thê và những người khác nên Chúa đã khóc. Có thể nói, Chúa khóc để hòa mình và thông cảm. Sứ đồ Giăng cho biết Chúa chẳng những khóc mà còn "đau lòng cảm động" (c. 33) và "lại đau lòng nữa" (c. 38). Đây là một trong những phân đoạn Kinh Thánh cho thấy rõ nhân tính của Chúa. Chúa Giê-xu thật là Đức Chúa Trời vì Ngài có quyền ban sự sống, kêu người chết sống lại. Nhưng cũng chính Chúa Giê-xu thông cảm với nỗi buồn, nỗi khổ vì mất mát người thân yêu trong gia đình và cùng khóc với họ. Tác giả thư Hê bơ rơ cho biết: "Ngài phải chịu làm giống như anh em mình trong MỌI SỰ" (Hê-bơ-rơ 2:17). Có bao giờ quí vị cảm thấy cô đơn, như không có ai thông cảm với mình không? Có bao giờ quí vị nghĩ rằng nỗi buồn, nỗi khổ của mình là đặc biệt, không ai có và không ai hiểu không? Chúa Giê-xu thông cảm và biết tất cả và Ngài cũng sẵn sàng khóc với quí vị để cho quí vị thấy rằng Ngài yêu quí vị. Đó cũng là câu nói của người thời đó về Chúa: "Kìa, người yêu La-xa-rơ là dường nào!"

Bà Ma-thê là người có lòng tin nơi Chúa, nhưng bà không nghĩ rằng phép lạ người chết sống lại có thể xảy ra, cho nên khi Chúa bảo lăn tảng đá trước mộ, bà đã nói: "Lạy Chúa, đã có mùi, vì người nằm đó bốn ngày rồi!" Câu nầy hàm ý: "Xin Chúa đừng làm vậy, xác đã có mùi rồi, mở ra làm gì!" Nhưng Chúa cho Ma-thê thấy rằng người có lòng tin nơi Chúa sẽ chứng kiến được những nhiệm mầu của Đức Chúa Trời.

Lời cầu nguyện của Chúa Giê-xu trước khi gọi La-xa-rơ sống lại cho thấy, Chúa làm phép lạ không phải để khoe khoang nhưng chỉ để chứng tỏ cho mọi người thấy Ngài là người từ trời đến. Cao điểm của câu chuyện vẫn chỉ là làm cho người ta TIN Ngài (c. 45).

ÁP DỤNG

·         Người theo Chúa phải có cái nhìn khác hơn với người đời về vấn đề sống chết. Đối với chúng ta, chết chỉ là một chuyển tiếp, một thay đổi về đời sống, không phải là điều đáng ghê sợ.

·         Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời quyền năng nhưng cũng là con người đầy tình thương và thông cảm. Chúng ta tin Chúa có quyền giúp ta và cũng được au ủi vì biết có Chúa cùng cảm thông với ta trong mọi hoàn cảnh.

·         Niềm tin là yếu tố quan trọng để kinh nghiệm phép lạ với Chúa. Khi thật sự có lòng tin nơi Chúa, chúng ta sẽ thấy được vinh quang Đức Chúa Trời.