Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 65

Rao Tin Mừng Chúa Sống Lại

20:1-18

1 Ngày thứ nhứt trong tuần lễ, lúc rạng đông, trời còn mờ mờ, Ma-ri Ma-đơ-len tới mộ, thấy hòn đá lấp cửa mộ đã dời đi. 2 Vậy, người chạy tìm Si-môn Phi-e-rơ và môn đồ khác, là người Đức Chúa Jêsus yêu, mà nói rằng: Người ta đã dời Chúa khỏi mộ, chẳng hay để Ngài tại đâu.

3 Phi-e-rơ với môn đồ khác bèn bước ra, đi đến mồ. 4 Cả hai đều chạy, nhưng môn đồ kia chạy mau hơn Phi-e-rơ, và đến mồ trước. 5 Người cúi xuống, thấy vải bỏ dưới đất; nhưng không vào. 6 Si-môn Phi-e-rơ theo đến, vào trong mộ, thấy vải bỏ dưới đất, 7 và cái khăn liệm trùm đầu Đức Chúa Jêsus chẳng ở cùng một chỗ với vải, nhưng cuốn lại để riêng ra một nơi khác. 8 Bấy giờ, môn đồ kia đã đến mộ trước, cũng bước vào, thì thấy và tin. 9 Vì chưng hai người chưa hiểu lời Kinh thánh rằng Đức Chúa Jêsus phải từ kẻ chết sống lại. 10 Đoạn, hai môn đồ trở về nhà mình.

11 Song Ma-ri đứng bên ngoài, gần mộ, mà khóc. Người vừa khóc, vừa cúi xuống dòm trong mộ, 12 thấy hai vị thiên sứ mặc áo trắng, một vị ngồi đằng đầu, một vị ngồi đằng chân, chỗ xác Đức Chúa Jêsus đã nằm. 13 Hai thiên sứ hỏi: Hỡi đàn bà kia, sao ngươi khóc? Người thưa rằng: Vì người ta đã dời Chúa tôi đi, không biết để Ngài ở đâu. 14 Vừa nói xong, người xây lại thấy Đức Chúa Jêsus tại đó; nhưng chẳng biết ấy là Đức Chúa Jêsus. 15 Đức Chúa Jêsus hỏi người rằng: Hỡi đàn bà kia, sao ngươi khóc? Ngươi tìm ai? Người ngỡ rằng đó là kẻ làm vườn, bèn nói rằng: Hỡi chúa, ví thật ngươi là kẻ đã đem Ngài đi, xin nói cho ta biết ngươi để Ngài đâu, thì ta sẽ đến mà lấy. 16 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi Ma-ri! Mari bèn xây lại, lấy tiếng Hê-bơ-rơ mà thưa rằng: Ra-bu-ni (nghĩa là thầy)! 17 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Chớ rờ đến ta; vì ta chưa lên cùng Cha! Nhưng hãy đi đến cùng anh em ta, nói rằng ta lên cùng Cha ta và Cha các ngươi, cùng Đức Chúa Trời ta và Đức Chúa Trời các ngươi. 18 Ma-ri Ma-đơ-len đi rao bảo cho môn đồ rằng mình đã thấy Chúa, và Ngài đã phán cùng mình những điều đó.

 

1. Xin kể ra các nhân vật chính trong phân đoạn nầy.

2. Xin đọc thêm Mat. 28:1; Mác 16:1 và Lu-ca 24:1, 10 và cho biết ngoài bà Ma-ri Ma-đơ-len còn có những ai đến thăm mộ Chúa lúc sáng sớm?

3. Lý do nào khiến cho bà Ma-ri Ma-đơ-len chạy đi tìm Phi-e-rơ và Giăng?

4. Điểm giống nhau giữa Phi-e-rơ, Giăng và Ma-ri Ma-đơ-len trong câu chuyện nầy là gì?

5. Xin giải thích câu: "Chớ rờ đến ta, vì ta chưa lên cùng Cha!"

Câu chuyện Chúa hiện ra với bà Ma-ri Ma-đơ-len sau khi sống lại trong phân đoạn vừa đọc có thể tóm tắt như sau: bà Ma-ri Ma-đơ-len và các bạn đến mộ Chúa từ sáng sớm, mang theo hương liệu để xức xác Chúa. Đến nơi, họ thấy tảng đá lấp cửa mộ dời đi nên bà Ma-ri chạy về báo tin cho Phi-e-rơ và Giăng biết. Hai ông nầy cùng chạy đến nhưng ông Giăng chạy nhanh hơn nên đến trước. Đến trước, nhưng ông Giăng lại không vào. Phi-e-rơ chạy đến sau, đi vào trong hang đá và chỉ thấy vải liệm chứ không thấy xác Chúa. Lúc đó sứ đồ Giăng mới theo vào. Cả hai thấy điều đó và tin điều Ma-ri nói là đúng.

Chúng ta không rõ Phi-e-rơ và Giăng có nói chuyện với bà Ma-ri Ma-đơ-len sau đó hay không. Có lẽ khi bà trở lại mộ thì Phi-e-rơ và Giăng đã đi về. Vì vậy, bà đã đứng ở cửa mộ mà khóc, nghĩ rằng có người đã đánh cắp xác Chúa. Vì cứ đinh ninh là Chúa chết và xác đã bị đánh cắp nên khi có người hỏi, bà không thể nào ngờ rằng đó là Chúa, cho đến khi bà nghe được tiếng nói quen thuộc gọi tên của bà. Câu Chúa Giê-xu nói: "Chớ rờ đến ta vì ta chưa lên cùng Cha" có thể hiểu như trong Bản Dịch Diễn Ý: "Đừng cầm giữ ta, vì ta chưa lên cùng Cha." Chúa không cấm bà đụng đến Chúa nhưng chỉ muốn bảo bà đừng cầm giữ Chúa làm gì vì Chúa chưa về thiên đàng đâu, bà còn gặp lại Chúa.

Chúng ta biết rằng mục đích của sứ đồ Giăng khi viết Phúc Âm là để cho độc giả tin rằng Chúa Giê-xu là Chúa Cứu Thế và là Con Đức Chúa Trời (20:31). Một trong những điều chứng tỏ Ngài là Con Đức Chúa Trời là việc Ngài từ cõi chết sống lại. Các môn đệ của Chúa đã được Chúa dạy nhiều lần là Ngài sẽ sống lại (2:21-22; 11:25; 16:16-22), nhưng cho đến giờ phút chứng kiến vải liệm trong một hang đá trống, họ mới hiểu và tin. Cả Bà Ma-ri Ma-đơ-len cũng vậy, vẫn cứ đinh ninh là Chúa chết nên mới thất vọng, buồn và khóc. Điểm giống nhau giữa Phi-e-rơ, và Mari Ma-đơ-len là cả ba đều đinh ninh Chúa đã chết và đang chết. Suy nghĩ như vậy cho nên họ sống như thể là Chúa đang chết.

Ngày nay, dù đã đọc những sử liệu xác thực, minh chứng hùng hồn rằng Chúa Giê-xu đã từ cõi chết sống lại, nhưng lắm khi chúng ta vẫn sống như thể là Chúa đang chết. Chúng ta thiếu hy vọng và buồn nản, chán chường. Chúng ta phải tự nhắc mình mỗi ngày rằng Chúa của chúng ta đang sống, Ngài đang ở bên cạnh chúng ta và ban cho chúng ta sức mạnh để đối diện với đời sống đầy gian khổ.

Hai điều quan trọng chúng ta ghi nhớ trong phần Kinh Thánh nầy là:

(1) Chúng ta phải TIN rằng Chúa Giê-xu thật đã sống lại và đang sống. Đây là giáo lý quan trọng nhất của người theo Chúa. Nếu Chúa Giê-xu không sống lại, Chúa cũng không hơn gì các giáo chủ khác và niềm tin của chúng ta nơi Chúa không lợi ích gì (I Cô-rinh-tô 15:17-19).

(2) Khi đã tin và biết chắc chắn Chúa đã sống lại, chúng ta cần loan báo Tin Mừng nầy cho mọi người đều biết. Phúc Âm hay Tin Mừng cứu rỗi đã được sứ đồ Phao-lô tóm tắt lại như sau: "Đấng Christ chịu chết vì tội chúng ta theo lời Kinh Thánh; Ngài đã bị chôn, đến ngày thứ ba, Ngài sống lại theo lời Kinh Thánh" (I Cô-rinh-tô 15:3-4).