Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 27

Ân Điển Dư Dật

5:20 - 6:14

20 Vả, luật pháp đã xen vào, hầu cho tội lỗi gia thêm; nhưng nơi nào tội lỗi đã gia thêm, thì ân điển lại càng dư dật hơn nữa, hầu cho tội lỗi đã cai trị làm nên sự chết thể nào, thì ân điển cũng cai trị bởi sự công bình thể ấy, đặng ban cho sự sống đời đời bởi Đức Chúa Giê-xu Christ, là Chúa chúng ta. 6:1 Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Chúng ta phải cứ ở trong tội lỗi, hầu cho ân điển được dư dật chăng? 2 Chẳng hề như vậy! Chúng ta đã chết về tội lỗi, lẽ nào còn sống trong tội lỗi nữa? 3 Hay là, anh em chẳng biết rằng chúng ta thảy đều đã chịu phép báp-têm trong Đức Chúa Giê-xu Christ, tức là chịu phép báp-têm trong sự chết Ngài sao? 4 Vậy chúng ta đã bị chôn với Ngài bởi phép báp-têm trong sự chết Ngài, hầu cho Đấng Christ nhờ vinh hiển của Cha được từ kẻ chết sống lại thể nào, thì chúng ta cũng sống trong đời mới thể ấy. 5 Vì nếu chúng ta làm một cùng Ngài bởi sự chết giống như sự chết của Ngài, thì chúng ta cũng sẽ làm một cùng Ngài bởi sự sống lại giống nhau: 6 vì biết rõ rằng người cũ của chúng ta đã bị đóng đinh trên thập tự giá với Ngài, hầu cho thân thể của tội lỗi bị tiêu diệt đi, và chúng ta không phục dưới tội lỗi nữa. 7 Vì ai đã chết thì được thoát khỏi tội lỗi. 8 Vả, nếu chúng ta đã cùng chết với Đấng Christ, thì chúng ta tin rằng mình cũng sẽ cùng sống với Ngài, 9 bởi biết rằng Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại, thì chẳng chết nữa; sự chết không còn cai trị trên Ngài. 10 Vì nếu Ngài đã chết, ấy là chết cho tội lỗi một lần đủ cả; nhưng hiện nay Ngài sống, ấy là sống cho Đức Chúa Trời. 11 Vậy anh em cũng hãy coi mình như chết về tội lỗi và như sống cho Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Giê-xu Christ. 12 Vậy, chớ để tội lỗi cai trị trong xác hay chết của anh em, và chớ chiều theo tư dục nó. 13 Chớ nộp chi thể mình cho tội lỗi, như là đồ dùng gian ác, nhưng hãy phó chính mình anh em cho Đức Chúa Trời, dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng chi thể mình cho Đức Chúa Trời như là đồ dùng về sự công bình. 14 Vì tội lỗi không cai trị trên anh em đâu; bởi anh em chẳng thuộc dưới luật pháp, mà thuộc dưới ân điển.

1. “Luật pháp đã xen vào hầu cho tội lỗi gia thêm.” Câu nầy có nghĩa là “vì luật pháp mà tội lỗi gia tăng” không? Nếu không, câu nầy có nghĩa gì?

2. Xin giải thích câu “nơi nào tội lỗi gia thêm thì ân điển lại càng dư dật hơn nữa.”

3. Rô-ma 6:1 là một câu hỏi, và câu trả lời là 6:2-11. Xin tóm tắt câu hỏi và câu trả lời nầy.

4. Dựa vào câu 3-11, xin cho biết một ý nghĩa của lễ báp-tem.

5. “Coi mình như chết về tội lỗi” (c. 11) nghĩa là gì?

6. Câu 12, 13 có ba chữ “chớ” nói về ba điều chúng ta không nên làm. Ba điều đó là gì?

7. Xin giải thích chữ “đồ dùng” trong câu “đồ dùng gian ác” (c. 13a).

8. “Thuộc dưới luật pháp” và “thuộc dưới ân điển” (c. 14) khác nhau thế nào?

9. Bạn được nhắc nhở điều gì qua phân đoạn Kinh Thánh nầy?

 

Chúng ta đọc hai câu cuối cùng của chương 5 chung với các câu đầu của chương 6 vì ý trong các câu nầy liên hệ với nhau. Điểm Phao-lô nhấn mạnh trong hai chương 4 và 5 là con người được kể là công chính nhờ đức tin, không phải nhờ vâng giữ luật pháp. Luật pháp chỉ giúp người ta ý thức về tội lỗi chứ luật pháp không cứu được ai. Câu “luật pháp đã xen vào hầu cho tội lỗi gia thêm” cũng tương tự như câu “luật pháp cho người ta biết tội lỗi” (3:20). Nói khác đi, càng biết nhiều luật lệ người ta càng thấy mình có nhiều tội. Bản Diễn Ý dịch câu nầy là: “Luật pháp vạch trần quá nhiều tội lỗi.”

Câu “nhưng nơi nào tội lỗi đã gia thêm thì ân điển lại càng dư dật hơn nữa” nghĩa là luật pháp cho ta biết tội lỗi nhiều thật, nhưng dù nhiều đến đâu đi nữa, ân huệ của Chúa cũng vẫn nhiều hơn và sẽ tha thứ tất cả. Bản Diễn Ý dịch là: “Nhưng chúng ta càng nhận tội, ân tha thứ của Đức Chúa Trời lại càng gia tăng.” Câu nầy giúp ta được an ủi và khích lệ vì biết rằng Chúa là Đấng yêu thương, không có tội lỗi nào mà Chúa không thể tha thứ được, Chúa hứa: “Dầu tội các ngươi như hồng điều, sẽ trở nên trắng như tuyết; dầu đỏ như son, sẽ trở nên trắng như lông chiên” (Ê-sai 1:18).

Tuy nhiên, có người lại dựa vào câu Kinh Thánh trên để lý luận rằng: nếu tội nhiều bao nhiêu Chúa cũng tha, vậy thì ta cứ phạm tội nhiều để được tha thứ nhiều! Phao-lô hoàn toàn đả phá lý luận đó. Ông cho biết khi tin Chúa, chúng ta đã chết với đời sống cũ để sống một đời sống mới. Ông dùng hình ảnh và ý nghĩa của lễ báp-têm để giải thích điều nầy. Ý của Phao-lô ở đây là: “Khi chịu báp-têm, chúng ta kể như đời sống cũ đã chết, ta chôn đời sống đó và bắt đầu một cuộc đời mới. Chúng ta phải kể mình như đã cùng chết với Chúa Giê-xu trên thập tự giá và cuộc sống chúng ta đang có là một cuộc sống mới, không liên hệ gì với đời sống cũ.”

Từ ngữ quan trọng nhất trong câu 13 là “đồ dùng.” Sứ đồ Phao-lô mô tả thân xác chúng ta như những dụng cụ để cho người khác dùng. Nếu không để Chúa dùng thì ma quỷ sẽ dùng. Khi chúng ta chiều theo những ước muốn thấp hèn của thân xác thì đó là lúc ma quỷ sử dụng thân xác chúng ta cho tội lỗi. Ngược lại, nếu chúng ta xem thân thể mình là của Chúa và chỉ để cho Chúa sử dụng, ma quỷ sẽ không có quyền gì trên chúng ta.

Bí quyết để không bị ma quỷ sử dụng thân thể vào những việc tội lỗi là chúng ta phải tự nhủ rằng mình “không thuộc dưới luật pháp, nhưng thuộc dưới ân điển” (c. 14). Chúng ta “thuộc dưới luật pháp” khi chúng ta cố gắng sống theo những điều luật lệ đòi hỏi, hay cố gắng làm điều tốt vì sợ phạm luật. Ngược lại, chúng ta “thuộc dưới ân điển” khi ý thức mình nên sống như thế nào để không phụ tình yêu thương Chúa dành cho chúng ta. Lúc đó, đối với chúng ta, Chúa không còn là vị quan tòa nghiêm khắc, nhưng là Người Cha nhân từ, luôn luôn mong muốn chúng ta được hưởng những điều tốt nhất trong cuộc sống. Nếu luôn luôn ghi nhớ rằng Chúa sẽ đau buồn khi chúng ta phạm tội, chúng ta sẽ giữ mình, sống thánh sạch để làm vui lòng Chúa. Nói khác đi, là người tin Chúa, động cơ thúc đẩy chúng ta giữ cho đời sống trong sạch không phải là vì sợ Chúa hình phạt nhưng vì kính yêu Chúa và biết ơn Ngài. Hơn nữa, chúng ta muốn giữ thân thể thánh khiết để được Chúa sử dụng theo ý Ngài.

ÁP DỤNG

1. Đừng bao giờ nghĩ rằng Chúa là Đấng yêu thương nên ta cứ tiếp tục sống trong tội lỗi, làm như thế là lợi dụng lòng nhân từ của Chúa và làm cho Chúa đau lòng. Chúa yêu thương chúng ta thật, nhưng chúng ta không thể lợi dụng tình thương của Ngài để phạm tội, trái lại vì yêu Chúa chúng ta sẽ vâng giữ Lời Chúa để làm Ngài vui lòng.

2. Khi một người tin Chúa thật lòng, đời sống cũ của người ấy đã chết, người ấy được Chúa tái tạo thành một con người mới để sống cuộc đời mới. Vì thế người ấy không thể nói rằng tôi đã tin Chúa mà lại tiếp tục cuộc sống tội lỗi như trước.

3. Chúng ta không thể tự sức mình tránh xa tội lỗi và sống cuộc đời mới để nhưng phải liên kết với Chúa mỗi ngày bằng Lời Chúa và cầu nguyện. Chỉ khi nào ta ở trong Chúa và Lời Ngài ở trong ta thì chúng ta mới thật sự là con người mới, sống cuộc đời kết quả cho Chúa.