Trang Chủ :: Chia Sẻ

Thơ 87

Chúa Cứu




(Thi Thiên 120)

Tôi kêu cầu Chúa trong gian truân
Ngài đáp lời tôi rất chân tình,
Ngài ở trên cao nhưng rõ hết
Nan đề, hoàn cảnh mỗi thánh dân.

Lưỡi phỉnh gạt như tên dõng sĩ,
Khiến bao người vấp ngã đau thương,
Lưỡi gian dối giống như than lửa
Làm tổn thương dân thánh khó lường.

Xin giải cứu tôi khỏi miệng này,
Khỏi đôi môi dối trá đêm ngày,
Để tôi luôn nói lời từ huệ
Nâng đỡ, dựng xây dân thánh nay.

Tôi chẳng muốn ở chung kẻ ác,
Kẻ không muốn có sự bình an,
Cứu tôi xa khỏi người lừa gạt,
Người xác thịt Mê-siếc dối gian.

Tôi đi lên Sa-lem đền thánh
Ca khúc lên đền cùng hát vang,
Dâng tế lễ ăn năn tội lỗi
Vui mừng nhận lãnh muôn hồng ân.

Hoa Phụng Tiên
_

Thi Thiên 120
Bài ca đi lên từ bực
1 Trong cơn gian truân tôi kêu cầu Đức Giê-hô-va;
Ngài bèn đáp lời tôi.
2 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy giải cứu linh hồn tôi khỏi môi dối trá,
Khỏi lưỡi phỉnh gạt.
3 Ớ lưỡi phỉnh gạt, người ta sẽ ban cho ngươi chi?
Thêm cho ngươi điều gì nữa?
4 Ắt là tên nhọn của dõng sĩ,
Và than đỏ hực của cây giêng giếng.
5 Khốn nạn cho tôi vì tôi ngụ trong Mê-siếc,
Và ở dưới các trại Kê-đa.
6 Lâu lắm linh hồn tôi chung ở
Với kẻ ghét sự hòa bình.
7 Tôi muốn sự hòa bình; nhưng khi tôi nói đến,
Chúng nó bèn muốn sự giặc giã.