Trang Chủ :: Chia Sẻ

Thơ 657

Quê Hương Nhớ Lắm Khi Xa




Kinh Thánh: Hê-bơ-rơ 11: 15, 16

Quê hương nhớ lắm khi xa
Bờ tre, bụi chuối, mái nhà đơn sơ
Những ngày đông lạnh thả lờ
Đánh chim, bắt cá bên bờ ruộng hoang.

Quê hương là con đường làng
Hàng cau xanh thẳm, rơm vàng trước sân
Quê hương là những người thân
Làng trên xóm dưới rất gần gũi nhau

Quê hương là những đôi gàu
Đêm trăng tát nước mái đầu điểm sương.
Quê hương là một mảnh vườn
Có dây đậu ván bò nương giàn bầu

Quê hương là những đàn trâu
Quê hương là những giàn trầu dễ thương
Quê hương là những bờ mương
Những con suối nhỏ vấn vương chiếc cầu.

Dù cho đi Mỹ, đi Tây
Quê hương vẫn cứ đậm sâu trong lòng
Quê hương vẫn luôn chờ mong
Những người lữ thứ với vòng tay yêu(1)...

Quê hương trên đất nhớ nhiều
Quê hương Thiên Quốc là điều ngóng trông(2)
Một mai hơi thở không còn
Tạ từ trần thế, nhẹ bông lên trời(3)...

Tháng 7/ 2022
Bình Tú Ngọc

(1): Theo ý trong sách Hê-bơ-rơ 11: 15
(2): Theo ý trong sách Hê-bơ-rơ 11: 16
(3): Thi Sĩ Cơ-đốc Tường Lưu có câu thơ rất hay: “Rồi đây tung cánh thiên thần mà bay”