Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 70

Tạ Ơn Chúa

Tạ ơn Chúa! Qua bao ngày dài tháng rộng
Đã nuôi con trong sâu thẳm tình Ngài
Hiểu giá trị cõi người là bọt sóng
Sống trong Ngài cuộc sống có ngày mai.

Con sẽ về, vào rạng đông hay chiều tối
Tin chắc Ngài thương đợi cõi trên kia
Phút giã biệt trần gian mở lối
Vào vĩnh hằng chấm dứt mọi sầu bi.

Tạ ơn Chúa! Đã cho con nguồn sức mạnh
Đường nhân gian nghiệt ngã bước theo Cha
Đâu sợ nữa những chiều sầu hiu quạnh
Nỗi cô đơn tủi hận nắng phai nhòa.

Đâu lắng nữa tiếng đời khua nhức nhối
Tham dục chìm đáy biển nát rong rêu
Đầu ngửng cao, con nhìn Ngài, xốc tới
Quên đằng sau những ngày tháng đăm chiêu.

Tạ ơn Chúa! Đã dạy con qua nước mắt
Biết yêu đời sầu khổ, nỗi buồn dài
Lòng mở ngỏ đón gió vàng hiu hắt
Tóc tang nhiều tôi luyện trái tim chai.

Những bất hạnh thương đau là thử nghiệm
Bóng đêm dài tiền sử vắng trăng sao
Là hứa hẹn một bình minh kiều diễm
Ấm hồn con, sáng dội nắng triều cao.

Tạ ơn Chúa! Dạy con giữa mùa lưu lạc
Tìm ơn Ngài giữa nghịch cảnh vây quanh
Thân xác đây rồi đến ngày rữa nát
Trong tình Cha hồn vẹn nếp tinh anh.

Con xin viết chữ TẠ ƠN thật lớn
Trên trái tim mang nặng cứu ân Ngài
Trên môi nóng rao truyền Lời Ánh Sáng
Trên bàn tay níu chặt phước tương lai.

Trên nóc thánh đường lầu chuông nghiêm lặng
Trên đường xa thiên lý độc hành ca
Trên sông nước bập bềnh thuyền tải nặng
Trên mặt hồ phản chiếu ánh trăng tà.

Trên đồng ruộng xác xơ đường nứt nẻ
Trên rặng núi dài chạy đến mù xa
Trên lá rừng cây úa vàng nắng xế
Trên cánh chim buồn cuối nẻo sương sa.

Trên áng mây chiều bồng bềnh trôi nổi
Trên vùng thê lương tuyết trắng nhành khô
Trên sóng đại dương vỗ bờ không mỏi
Trên mịt mùng sa mạc vọng hư vô.

Trên thềm đá rêu in màu héo úa
Trên tường vôi rạn nứt mái nhà xưa
Trên bếp sưởi mùa đông không ánh lửa
Trên chiếu giường lẻ bóng lạnh chơ vơ.

Trên quá khứ nhiều đau thương áo não
Trên quê nghèo gục ngã dưới cùm gông
Trên vầng trán ưu tư mùa gió bão
Trên trang đời đen tối đến vô chung.

Tạ ơn Chúa! Ơn bao giờ trả nổi?
Nguyện suốt đời con nhớ mãi ơn Cha
Đêm chưa dứt và bình minh chưa tới
Lời tạ ơn đọng mãi với lời ca.

LINH CƯƠNG

Theo thói quen, một ngày như mọi ngày, tôi lướt những trang web thuộc linh để tìm kiếm, học hỏi thêm cho đời sống tâm linh của mình, và bất ngờ xem được bài thơ “TẠ ƠN CHÚA” của thi sĩ Linh Cương (LC) đăng trên tập san “Chân Trời Mới” số 5/ 2017. Tôi đọc đi đọc lại vài ba lần và cảm nhận được bài thơ có nhiều ý nghĩa quý báu về đề tài “Tạ ơn”, nên tôi ... mạo muội có vài lời bình đơn sơ về bài thơ nầy để hầu bạn đọc thưởng thức nhân mùa Lễ Tạ ơn năm nay và cũng để chúng ta có dịp được nhắc nhở về lòng biết ơn Đức Chúa Trời trong cuộc đời của mình.

LC là một thi sĩ Cơ-đốc khá nổi tiếng trên văn đàn Tin Lành từ khá lâu. Có thể nói thi sĩ thuộc vào hạng những thi sĩ Cơ-đốc kỳ cựu trong nền thơ ca Tin Lành Việt Nam. Được biết ông tên thật là Nguyễn Đình Hưng, sinh năm 1927, quê ở Tỉnh Bình Định, Việt Nam. Ông làm thơ từ rất sớm, khi còn ở tuổi thiếu niên và thơ ông được bạn đọc gần xa đón nhận cách nồng nhiệt, vì thơ ông đầy tình yêu-tình yêu dành cho Thiên Chúa-Đấng ông đang tôn thờ và tình yêu dành cho tha nhân-những con người ở xung quanh ông.

Ông đã xuất bản 2 tập thơ là “Bóng tối và niềm tin”, và “Niềm tin hy vọng”, dù ông làm thơ khá nhiều, và thơ ông được đăng trên nhiều tờ báo và tạp chí Cơ-đốc cũng như những trang web Tin Lành.

Ngoài làm thơ, LC còn là một nhà ngoại giao nữa, ông đã từng có thời gian khá lâu làm trong Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ trước cũng như sau năm 1975.

Thơ của ông đã có một tác động rất lớn cho nhiều người khi đọc nó. Khá nhiều người được khích lệ trong đức tin theo Chúa khi đọc thơ LC. Có những người chưa tin Chúa khi đọc được thơ của thi sĩ, cũng được Đức Thánh Linh bắt phục mà mở lòng ra tin nhân Chúa, như lời làm chứng của một nhân chứng sau:

Thi sĩ Bạch Loan, một Phật tử trước khi tin Chúa đã viết:

“Linh Cương đã trồng thật nhiều loại hoa trong Vườn hoa Chúa. Thơ Linh Cương đa cảm nhưng không ủy mị. Anh đem tâm tình ý sống qua những tháng ngày theo bước Chúa, những đoạn trường đầy gấm hoa dàn trải, cũng như đầy thử thách chông gai, những kinh nghiệm qua bao thay đổi cuộc đời, những đau khổ yếu đuối nhất nhưng không bao giờ tuyệt vọng, để dệt thành thơ ca ngợi và làm chứng về Đấng Cứu Rỗi.

Tôi theo Phật giáo, nhưng tập thơ Bóng Tối và Niềm Tin đã giúp tôi quyết định học Kinh Thánh và tin nhận Chúa. Thơ Linh Cương cho tôi thấy rõ thi nhân yêu Chúa nhiệt tình và sống đúng lời Kinh Thánh dạy.”

Cảm tạ Chúa biết bao!

Ông đã được Chúa gọi về với Ngài vào năm 2012.

Mở đầu bài thơ, thi sĩ nói về cái ngắn ngủi của cõi đời con người, nhưng trong cái ngắn ngủi đó, chúng ta tạ ơn Chúa vì sẽ được an ủi và được hy vọng khi có Chúa ngự trong lòng:

Tạ ơn Chúa! Qua bao ngày dài tháng rộng
Đã nuôi con trong sâu thẳm tình Ngài
Hiểu giá trị cõi người là bọt sóng
Sống trong Ngài cuộc sống có ngày mai.

Một khi có Chúa trong cuộc đời, thì dù cuộc đời có nghiệt ngã, hay những lúc gặp cô đơn, tủi hổ, lắm khi có những nhức nhối đến trong cuộc đời đi nữa, thì Chúa vãn cho chúng ta nguồn sức mạnh để vượt qua được những đau thương, sầu khổ đó để sống và ngẩng cao đầu trong một đời sống đầy ý nghĩa:

Tạ ơn Chúa! Đã cho con nguồn sức mạnh
Đường nhân gian nghiệt ngã bước theo Cha
Đâu sợ nữa những chiều sầu hiu quạnh
Nỗi cô đơn tủi hận nắng phai nhòa.

Đâu lắng nữa tiếng đời khua nhức nhối
Tham dục chìm đáy biển nát rong rêu
Đầu ngửng cao, con nhìn Ngài, xốc tới
Quên đằng sau những ngày tháng đăm chiêu.

Cùng trong một ý nghĩa đó, thi sĩ có lý do để tạ ơn Chúa ngay cả trong những lúc ở trong những nghich cảnh của cuộc đời với nước mắt, nỗi buồn, tóc tang, thương đau ập đến. Thi sĩ viết:

Tạ ơn Chúa! Đã dạy con qua nước mắt
Biết yêu đời sầu khổ, nỗi buồn dài
Lòng mở ngỏ đón gió vàng hiu hắt
Tóc tang nhiều tôi luyện trái tim chai.

Những bất hạnh thương đau là thử nghiệm
Bóng đêm dài tiền sử vắng trăng sao
Là hứa hẹn một bình minh kiều diễm
Ấm hồn con, sáng dội nắng triều cao.

Tôi trộm nghĩ và suy đoán, khi viết những vần thơ nầy, thi sĩ chắc có nhớ đến lời Chúa dạy về sự thử thách đức tin của người theo Chúa như sau: “Thưa anh chị em, khi gặp những thử thách khác nhau, anh chị em hãy xem tất cả là điều vui mừng, vì biết rằng đức tin anh chị em có bị thử nghiệm mới sinh ra kiên nhẫn, kiên nhẫn có hoàn tất công việc thì anh chị em mới trưởng thành, toàn vẹn, không thiếu sót gì.” (Gia-cơ 1: 2-4 - BDM)

Đó là thái độ đúng và đáng có của người theo Chúa, của những người trưởng thành trong Chúa. Tạ ơn Chúa!

Sau khi tạ ơn Chúa đã nuôi mình, đã cho mình nguồn sức mạnh để vượt qua được mọi đau thương, thử thách trong cuộc đời, đã dạy dỗ mình trong những nghịch cảnh của đời sống, thi sĩ đã quyết định viết chữ “TẠ ƠN” thật lớn trong cuộc đời mình như để khắc ghi ơn Ngài, không bao giờ quên ơn Chúa. Không chỉ trong cuộc đời mình mà thi sĩ còn muốn khắc ghi ơn Ngài lên trên tất cả mọi tạo vật của Ngài từ con người, sông nước, đồng ruộng, núi non, ao hồ, trên cả mây trời, biển cả, trên cả tuyết trắng mùa đông, trên cả sa mạc hoang tàn, trên luôn rêu phong của quá khứ và trên luôn cả bão tố của cuộc đời.

Với hai mươi ba chữ “Trên” được thi sĩ lặp đi lặp lại ở đầu mỗi câu thơ ở nửa phần sau của bài thơ một cách có chủ đích, thi sĩ như cố ý nhắc nhở bạn đọc rằng “TẠ ƠN CHÚA” là điều không thể nào thiếu được trong mỗi một con người chúng ta:

Con xin viết chữ TẠ ƠN thật lớn
Trên trái tim mang nặng cứu ân Ngài
Trên môi nóng rao truyền Lời Ánh Sáng
Trên bàn tay níu chặt phước tương lai.

Trên nóc thánh đường lầu chuông nghiêm lặng
Trên đường xa thiên lý độc hành ca
Trên sông nước bập bềnh thuyền tải nặng
Trên mặt hồ phản chiếu ánh trăng tà.

Trên đồng ruộng xác xơ đường nứt nẻ
Trên rặng núi dài chạy đến mù xa
Trên lá rừng cây úa vàng nắng xế
Trên cánh chim buồn cuối nẻo sương sa.

Trên áng mây chiều bồng bềnh trôi nổi
Trên vùng thê lương tuyết trắng nhành khô
Trên sóng đại dương vỗ bờ không mỏi
Trên mịt mùng sa mạc vọng hư vô.

Trên thềm đá rêu in màu héo úa
Trên tường vôi rạn nứt mái nhà xưa
Trên bếp sưởi mùa đông không ánh lửa
Trên chiếu giường lẻ bóng lạnh chơ vơ.

Trên quá khứ nhiều đau thương áo não
Trên quê nghèo gục ngã dưới cùm gông
Trên vầng trán ưu tư mùa gió bão
Trên trang đời đen tối đến vô chung.

Vâng, “TẠ ƠN CHÚA” là điều không thể thiếu được trong mỗi một con người đã từng sống trên địa cầu nầy, vì mỗi chúng ta dù thuộc màu da nào, sống trên vùng đất nào của địa cầu đi nữa, chúng ta đều là tạo vật của Thiên Chúa và được hưởng biết bao ơn huệ Ngài ban cho như không khí, như nước uống, như cơm ăn và bao điều khác nữa. Đặc biệt, những người tin Chúa còn được hưởng ơn cứu rỗi của Ngài ban cho và được hưởng mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời, như lời Kinh Thánh dạy: “Chúc tạ Đức Chúa Trời, Cha của Chúa Cứu Thế Giê-xu, Chúa chúng ta, là Đấng đã ban đủ mọi phúc lành thiêng liêng trên trời cho chúng ta trong Chúa Cứu Thế.” (Ê-phê-sô 1: 3 - BDM).

Kết luận bài thơ, thi sĩ viết:

Tạ ơn Chúa! Ơn bao giờ trả nổi?
Nguyện suốt đời con nhớ mãi ơn Cha
Đêm chưa dứt và bình minh chưa tới
Lời tạ ơn đọng mãi với lời ca.

Ơn sinh thành của cha mẹ, không ai trong chúng ta có thể trả nổi thì ơn Thượng Đế còn lớn hơn ơn cha mẹ rất nhiều nhiều lần, con người làm sao có thể trả được?

Không thể nào trả nổi và không bao giờ trả hết được thì chỉ còn có một cách duy nhất là suốt đời ghi khắc ơn Ngài vào lòng và mãi mãi ca ngợi ơn Ngài đã dành cho chúng ta vậy.

Hai câu thơ kết của bài thơ thật ý nghĩa vô cùng, sâu sắc vô cùng:

Đêm chưa dứt và bình minh chưa tới
Lời tạ ơn đọng mãi với lời ca.

Cả đêm lẫn ngày tạ ơn Chúa, cả ngày lẫn đêm ca ngợi Ngài. Đó phải là tâm niệm của mỗi một người trong chúng ta, và đó cũng phải là lối sống của chúng ta vậy!

Cảm ơn thi sĩ Linh Cương đã thể hiện lòng tạ ơn Chúa qua một bài thơ thật hay và sâu sắc, nhắc nhở mỗi chúng ta về lòng biết ơn Ngài trong đời sống của mình.

Nhân mùa Lễ Tạ Ơn, nguyện xin Đức Chúa Trời ban phước dồi dào cho hết thảy mỗi một chúng ta là con cái Ngài và cho cả những người chưa tin nhận Chúa nữa, để mỗi chúng ta luôn luôn ghi nhớ ơn Ngài đã dành cho chúng ta.

Những ai đã tin nhận Chúa rồi, hãy hết lòng tạ ơn Đức Chúa Trời và tiếp tục tạ ơn Ngài trong những năm tháng Chúa cho còn được sống trên đất nầy.

Những ai chưa tin nhận Ngài, hãy sớm nhận biết được ơn lành mà Ngài đã dành cho mình hưởng miễn phí bao nhiêu năm tháng đã qua mà sớm tiếp nhận Ngài làm Chúa, làm Chủ cuộc đời mình để tiếp tục được ở trong sự thương xót của Ngài hầu Ngài vui lòng vì thấy chúng ta biết ơn Ngài. A men!

-Mùa Tạ Ơn 2017-

-Bình Tú Ngọc-