Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 113

Chuyện... Soi Gương!

Kinh thánh: Gia –cơ 1: 22-25; Công Vụ 17: 10-12; II Ti-mô-thê 3: 15, 16

Kính thưa quý thính giả, độc giả yêu quý,

Một trong những vật dụng mà nhà nào cũng có ít nhất một cái để sử dụng, dù giàu hay nghèo, dù ở thôn quê hay thành thị. Vật dụng đó chính là chiếc gương soi. Nhà bạn cũng có và nhà tôi cũng có. Có nhà không chỉ có một cái mà còn có đến hai, ba cái, bốn, năm cái nữa.

Người ta cho biết chiếc gương soi có một lịch sử khá lâu đời. Từ cả ngàn năm trước, người ta đã biết soi gương, và ...chiếc gương đầu tiên người ta dùng để...soi đó là một mặt nước hồ yên tĩnh, hoặc nước đựng trong một bình đựng nước. Sau đó, người ta dùng những phiến đá phẳng để...làm gương. Tiến bộ hơn, người ta dùng những miếng đồng hay thiếc bóng láng để làm...gương. Cho đến ngày nay, thì người ta đã có thể làm được gương thủy tinh có mạ kim loại ở mặt sau. Được biết người La Mã là người đầu tiên làm ra loại gương tráng thủy, và ngày nay được người ta sử dụng khắp mọi nơi trên thế giới.

Nếu hỏi rằng, một ngày bạn soi gương mấy lần? Thì chắc câu trả lời sẽ là từ một đến hai lần là ít; nhiều hơn thì ba đến bốn lần phải không bạn? Nếu là giới nữ thì họ càng... yêu gương nhiều hơn, nên soi gương cũng nhiều lần hơn bội phần cánh nam giới. Ngày nay, hầu như, với phụ nữ, đi đâu và làm gì, họ cũng đều có một chiếc gương trang điểm bên cạnh mình như là một vật bất ly thân vậy. Vì làm đẹp là nhu cầu không thể thiếu của người nữ mà. Tạo Hóa đã tạo nên người nữ như là giống yêu đuối hơn so với người nam để làm người giúp đỡ người nam (Sách Sáng Thế Ký, chương 2, câu 18), nên người ta hay dành cho phái nữ một danh xưng thật là đáng yêu, đó là... “phái đẹp”. Không có người nữ nào lại không thích mình đẹp, và cũng không có người nữ nào lại không thích làm đẹp phải không bạn? Làm đẹp là một nhu cầu...cốt tử của phái nữ vậy. Mà muốn làm đẹp thì không thể thiếu chiếc gương soi. Vì không có gương soi thì đâu có thể biết mình như thế nào để mà làm đẹp? Có gương soi mới thấy chỗ nào mình chưa đẹp thì làm cho đẹp ra, còn chỗ nào đã đẹp rồi thì sửa soạn cho đẹp thêm lên, cho đẹp hơn ra, để mình có thể tự tin mà đi ra ngoài với người ta, và để nhiều người... ngắm nhìn mình nữa chứ! Thế đấy, mới biết nhu cầu làm đẹp của phái nữ là...vô tận. Thử tưởng tượng, nếu không có phái nữ trên trần gian nầy thì phái nam...buồn biết mấy, và các hãng sản xuất gương soi cũng buồn không kém, vì chẳng bán được bao nhiêu.

Tôi đọc đâu đó trên báo, người ta có đố một câu đố vui về người phụ nữ toàn diện rằng: Một người ra câu đố: “Thế nào là một người phụ nữ... toàn diện?”. Nhiều câu trả lời rất nghiêm túc được đưa ra, nhưng cuối cùng, không ai trả lời đúng ý của người ra đề cả, vì đây là câu đố vui. Và câu đáp án chính xác về người phụ nữ toàn diện là: “Sáng: diện. Trưa: diện. Chiều: diện và tối: diện. Đó chính là người phụ nữ...toàn diện vậy.” Người phụ nữ mà suốt ngày từ sáng, đến trưa đến chiều và đến tối cứ đứng trước gương để...trang điểm, để chưng diện thì quả đúng là người phụ nữ... toàn diện thiệt. Vui!

Theo một nghiên cứu tại Anh, phụ nữ dành đến 120 giờ mỗi một năm để ngắm nghía mình trong gương. Theo đó, lượng son mà các bà, các cô ở Anh dùng để chưng diện trong một ngày, người ta có thể vẽ một đường thẳng dài tít tắp từ London ở Anh đến New York ở Mỹ. Đó mới chỉ là phái nữ ở nước Anh không thôi đó, nếu mà nói đến phái nữ cả thế giới nầy dùng son môi trong chỉ một ngày thì dễ lắm lượng son đó người ta có thể vẽ được một đường thẳng từ mặt đất lên đến...sao Hỏa chứ không phải chơi! Thật khó tưởng tượng nổi phải không bạn?

Nói đến chuyện gương soi, chuyện trang điểm (make up), chuyện nước hoa, chuyện son phấn, chuyện áo quần thời trang, giày dép đối với phái nữ thì có mà nói đến năm... 3000 cũng chưa chắc hết được. Cảm tạ Đấng Tạo Hóa đã tạo dựng nên phái đẹp cho thế giới nầy để làm cho thế giới nầy đẹp thêm lên và để phái nam (phái... xấu) cảm thấy yêu đời hơn, vì bên cạnh mình còn có phái đẹp để mình... ngắm nữa.

William Makepeace Thackeray, một nhà văn Anh ở thế kỷ 19 có để lại câu danh ngôn về...gương thật hay: “Life is a mirror: if you frown at it, it frowns back; if you smile, it returns the greeting“ (Tạm dịch: Cuộc sống như một tấm gương : nếu bạn cau mày với nó, nó cũng cau mày ; nếu bạn mỉm cười, nó sẽ cười chào bạn). Cũng có một câu nói khác: “Hỡi sắc đẹp, hãy tìm thấy mình trong tình yêu và đừng nghe những lời nịnh hót của chiếc gương soi.” (R. Tagore)

Hoặc một câu khác nữa như sau: “Smile in the mirror. Do that every morning and you’ll start to see a big difference in your life.“ (Tạm dịch: Hãy mỉm cười với tấm gương. Hãy làm điều đó mỗi buổi sáng và bạn sẽ bắt đầu thấy một sự khác biệt lớn lao trong cuộc sống của bạn).

Hãy đem ra ngoài đời một gương mặt ưng ý nhất của mình khi soi gương bạn nhé, thì bạn sẽ thấy có nhiều niềm vui hơn trong cuộc sống mỗi ngày.

Nói đến chuyện... soi gương, tôi thấy có nhiều gia đình người Việt Nam mình ở trước cửa chính của ngôi nhà, bên trên mày cửa, thường có đặt một tấm gương hình bát giác với mặt gương hướng ra ngoài đường. Qua tìm hiểu thì được biết rằng, để cái gương ấy trước cửa nhà như vậy là để...trừ ma quỷ, không cho ma quỷ vào nhà mình. Vì một khi ma quỷ mới bước vào tới cửa nhà, nó nhìn vào gương và thấy mặt mình xấu như... ma lem thì nó bỏ đi, không vô nhà mình nữa. Chuyện nghe thiệt buồn cười phải không bạn? Ma quỷ mà nó sợ gì cái gương nho nhỏ ấy cơ chứ? Theo Kinh thánh cho biết, ma quỷ là một thế lực tà linh đáng sợ cho con người, nó không sợ ai hết, chỉ sợ Chúa Giê-xu và những người thật sự tin Chúa Giê-xu mà thôi!

Nói về chuyện...soi gương, tôi chợt nhớ đến lời Kinh thánh cũng có đề cập đến chuyện... soi gương như sau:

Hãy thực hành Lời Chúa, đừng tưởng chỉ nghe là đủ mà tự lừa dối mình. Kẻ nào nghe lời Chúa mà không thực hành cũng giống như một người soi mặt trong gương, thấy rồi bỏ đi, quên ngay mặt mình như thế nào. Nhưng người nào chăm chú nhìn vào luật toàn hảo, là luật đem lại tự do, lại kiên trì tuân giữ, không phải nghe rồi quên đi, nhưng thực hành luật đó, thì sẽ được phước trong việc mình làm.” (Sách Gia-cơ, chương 1, câu 22 đến 25 - BDM) (*)

Lời Chúa như chiếc gương soi cho cuộc đời của mỗi một chúng ta là con cái Ngài. Khi chúng ta đọc lời Chúa, biết lời Chúa mà chúng ta không làm theo những sư dạy dỗ trong lời của Ngài, thì chẳng khác nào một người soi gương thấy mặt mình trong đó, rồi đi, quên mất mặt mình như thế nào?

Có khi nào chúng ta soi gương xong, thấy mặt mình cách rõ ràng, mà rồi đi, không thèm chỉnh sửa lại cho thiệt đẹp, thiệt vừa ý mình rồi mới chịu đi không? Chắc là không phải không? Bạn cũng vậy và tôi cũng vậy, không ai làm như thế bao giờ! Nhưng mỗi chúng ta khi soi gương xong, thì liền sửa sang, chỉnh sửa lại những chỗ nào chưa vừa ý cho vừa ý, cho đẹp, rồi mới chịu... rời gương.

Ấy vậy mà, về phương diện thuộc linh, trong đời sống tin kính Chúa, không ít người trong chúng ta đã làm như thế, và làm như thế nhiều lần trong đời nữa. Lời Kinh thánh được ví như một tấm gương soi thuộc linh cho mỗi một Cơ-đốc nhân. Một khi chúng ta nghe lời Chúa phán mà không làm theo, không thực hành lời Chúa dạy vào trong đời sống , thì giống như một người soi gương, thấy rồi thì đi, liền quên mặt mình ra thế nào.

Hỡi quý tôi tớ, con cái Chúa yêu dấu, “Hãy thực hành Lời Chúa, đừng tưởng chỉ nghe là đủ mà tự lừa dối mình.” Nếu chúng ta chỉ nghe lời Chúa không thôi mà không làm theo, thì đích thị chúng ta là người soi gương, thấy mặt rồi đi, liền quên mất mặt ra thế nào. Và chính chúng ta sẽ trở thành người tự lừa dối chính mình vậy. Đó là lời Kinh thánh dạy.

Trong lĩnh vực thuộc thể, chúng ta soi gương mỗi ngày ít nhất vài ba lần để sửa mình cho đẹp, cho đáng yêu trước khi đi ra giao tiếp với người khác, nhưng về lĩnh vực thuộc linh, không ít người trong chúng ta có khi cả ngày, thậm chí có người cả tuần, chẳng chịu... soi gương chi cả. Thử hỏi làm sao Chúa không buồn cho được phải không bạn?

Khi đọc Kinh thánh đến sách Công vụ, chương 17, tôi chú ý đặc biệt đến việc...soi gương của người Bê-rê. Kinh thánh chép lại việc... soi gương của họ như sau: “Trời vừa tối, anh em tín hữu lập tức đưa Phao-lô và Si-la qua Bê-rê. Vừa đến nơi, hai ông vào hội đường Do Thái. Những người này cởi mở hơn người Tê-sa-lô-ni-ca; họ nhiệt thành tiếp nhận Đạo Chúa, hằng ngày tra cứu Kinh Thánh để xét xem lời giảng có đúng không . Vì thế nhiều người Do Thái tin nhận Chúa, ngoài ra còn có một số đông phụ nữ Hy Lạp thuộc giới thượng lưu và nhiều đàn ông cũng tin.” (Sách Công vụ, chương 17, câu 10 đến 12)

Những tín hữu tại thành Bê-rê đã có một tinh thần...soi gương thuộc linh đáng nể. Đó là họ...soi gương Lời Chúa hằng ngày, như một thói quen không thể thiếu trong đời sống thuộc linh của mình.

Nếu mỗi con dân Chúa ngày hôm nay cũng có tinh thần... soi gương thuộc linh như con dân Chúa thành Bê-rê ngày xưa thì chắc chắn Chúa sẽ vui lòng lắm vậy!

Kinh thánh là tấm gương soi thuộc linh vô cùng quý báu và cần thiết cho tất cả mọi người, không chỉ là dành cho người đã tin Chúa, mà nó cũng rất cần cho những người chưa tin Chúa nữa.

Với những thính giả, độc giả yêu quý là những người chưa tin nhận Chúa Giê-xu, không biết quý vị có đã từng xem và biết đến Kinh thánh lần nào chưa?

Ngày nay, Kinh thánh không còn khan hiếm và khó tìm để xem, để đọc, để nghe như trước đây. Ngoài Kinh thánh bằng giấy, trong thời đại internet hiện đại nầy, còn có Kinh thánh trên điện thoại thông minh để đọc, và để nghe rất tiện lợi nữa.

Kinh thánh có một giá trị thật tuyệt vời cho con người chúng ta. Hãy cho tôi gởi đến quý vị những lời nầy từ Kinh thánh: “Từ khi còn thơ ấu, con đã biết Kinh thánh có khả năng khiến con khôn ngoan để được cứu bởi đức tin trong Chúa Cứu Thế Giê-xu. Cả Kinh thánh đều được Đức Chúa Trời thần cảm, có ích cho việc dạy dỗ chân lý, bác bỏ điều sai trái, sửa chữa lỗi lầm, đào luyện con người sống công chính.” (Sách Ti-mô-thê thứ Hai, chương 3, câu 15, 16)

Khi quý vị đọc, hay nghe Kinh thánh và thành tâm làm theo những lời dạy trong đó, thì tôi dám cam đoan với quý vị rằng quý vị sẽ có được một lối sống khôn ngoan giữa cuộc đời đầy lo toan và ưu phiền nầy, và quý vị cũng sẽ có một đời sống công chính đầy ý nghĩa, đầy hy vọng nữa.

Và sau khi đọc, hoặc nghe Kinh thánh, sau khi ...soi cuộc đời mình vào gương thuộc linh rồi, nếu quý vị thấy cuộc đời mình cần phải có Chúa Giê-xu hiện diện để ban ơn tha thứ, ơn cứu rỗi, và sự bình an cho mình, thì quý vị chỉ cần thành tâm thưa với Chúa những lời đơn giản như sau: “Lạy Chúa Giê-xu, con nhận biết con là tội nhân trước mặt Ngài, sau khi con soi gương thuộc linh là Kinh thánh, nên con xin Ngài tha thứ mọi tội lỗi cho con bằng dòng huyết vô tội của Ngài đã đổ ra trên thập tự giá vì con, và nhận con làm con của Ngài. Con cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu. A men!” (“A men” nghĩa là con muốn được như thế) là quý vị trở thành con của Chúa.

Sau đó, kính mời quý vị tìm đến một nhà thờ Tin Lành gần nơi quý vị ở để cùng thờ phượng Chúa và sinh hoạt với các con cái Chúa khác hầu được lớn lên trong đời sống tin kính càng hơn.

Mong được chào đón quý vị vào trong đại gia đình của Đức Chúa Trời!

Hãy để lời Chúa Cứu Thế sống phong phú trong lòng anh chị em với tất cả sự khôn ngoan.” (Sách Cô-lô-se, chương 3, câu 16a)

Kính chào tất cả mọi người trong tình yêu thương của Chúa Giê-xu Christ!

Mục Sư Nguyễn Đình Liễu.

(*): Những câu Kinh thánh trong bài viết là trích từ Kinh thánh Bản Dịch Mới (BDM)