Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 1354

Đức Giê-hô-va, Đấng Chu Cấp Của Chúng Ta

Chúng ta không nên tránh né đề tài này! Người ta phải tốn rất nhiều tiền để đi truyền giáo từ quốc gia này sang quốc gia khác. Tiền ấy đến từ đâu? "Làm thế nào để có tiền, anh Mahoney!” Tôi được hỏi câu này nhiều hơn bất cứ ai khác khi tôi đi vòng quanh thế giới. Tôi sẽ cho bạn câu trả lời mạnh mẽ và thẳng thắng.

ĐƯỢC ĐỨC CHÚA TRỜI KÊU GỌI

Mùa xuân năm 1949, ngay sau khi tôi được cứu, Đức Chúa Trời xử lý tôi trong nhiều tháng về việc dâng đời sống tôi cho chức vụ truyền giáo.

Tôi có nhiều kế hoạch đi làm bên ngoài đã được hoạch định trong đầu từ nhiều năm trước và không dễ gì có thể làm tôi thay đổi.

Nhưng Đức Chúa Trời có một cách giải quyết theo ý của Ngài. Như có lời của một bài thánh ca xưa rằng: "Ngài không buộc bạn phải đi, Ngài chỉ làm cho bạn sẵn lòng bước đi!”

Cuối cùng khi tôi dâng đời sống mình theo sự kêu gọi của Chúa, thì đây là lời tuyên bố và điều kiện của con "Lạy Chúa! Con sẽ đi Bắc Cực để giảng cho người Eskimo, con sẽ đi Nam Cực và giảng cho các con chim cánh cụt; nếu Ngài muốn. Nhưng có một điều con sẽ không làm đó là con sẽ không ra ngoài để năn nỉ hoặc kêu gọi người ta cho tiền để đi. Nếu Ngài muốn con đi, Ngài phải cung cấp tiền cho con”. Với điều đó sự dâng hiến và sự kêu gọi được ấn chứng.

Với tấm lòng nhỏ bé của người tập việc, tôi nhận biết thế nào sự kêu gọi cũng như sự dâng hiến cần phải được rèn luyện và thử thách trước khi tôi đặt chân lên các nước khác trong nhiều năm sau đó.

Sau khi gia nhập giáo phái Ngũ Tuần, một khu vực truyền giáo mới bắt đầu. Trong một khu rừng thông phía bắc bang Louisana, trong một cộng đồng không có chứng nhân của Phúc Âm Toàn Vẹn, vợ tôi và tôi dựng lều tại đó.

Trẻ tuổi, hăng hái, đầy nhiệt huyết, nhưng ồ lại quá ngu dốt về các đường lối của Đức Chúa Trời, chúng tôi bắt đầu các buổi nhóm. Trong hai tuần lễ chiến dịch truyền giáo, nhiều linh hồn được cứu và là các hạt nhân cho một hội thánh nhóm lại. Cơn mưa đầu mùa đông bắt đầu đổ xuống.

Lúc ấy, căn nhà nhỏ bằng giấy dầu được dùng làm chỗ ở cho chúng tôi. Mưa ở ngoài trời cũng như mưa ở trong nhà. Chúng tôi không có đủ chảo và nồi để hứng nước vì bị dột khắp nơi.

Tuy nhiên mưa cũng có cái ích lợi của nó. Chúng tôi đỡ phải thường xuyên đi lại hàng dặm đường để kiếm nước do người lân cận tốt bụng cung cấp trong thùng tròn xách tay.

Từ lúc bắt đầu chức vụ vợ chồng tôi học được bài học bước đi bằng đức tin. Tổng thu nhập của chúng tôi trong tháng đầu là 8 đôla 53 xu. Nhưng chi phí bình quân khoảng 10 đôla hay 12 đôla một tuần.

Điều đáng ngạc nhiên là chúng tôi có khả năng dâng hiến số phần trăm thu nhập của chúng tôi cho công việc của Đức Chúa Trời nhiều hơn bất cứ lúc nào trong đời của chúng tôi. Chúng tôi đang học bài học "ai lượm ít cũng chẳng thiếu ...” (Xuat 16:18)

Trước khi sáu tháng trôi qua, một thương nhân lái xe hàng trăm dặm đến gặp tôi trong một ngày nọ. Ngay sau khi trao đổi chào hỏi, ông ta nói thẳng thừng với tôi: "Ralph tôi nghe anh có chương trình đi truyền giảng ở nước ngoài phải không?”

Với sự ngờ vực, tôi trả lời: "Tôi? ..ồ... tôi muốn nói ..” "Có phải anh đang cần tiền phải không?” "Vâng tôi nghĩ là tôi cần...”

Tim tôi bắt đầu run rẩy, nhảy nhót và hồi hộp liên tục. "Lạy Chúa, Ngài có ý rằng sau tất cả những điều đó, con sẽ bước vào cánh đồng ở bên ngoài sao?”

Mọi sự khởi đầu bằng cách đó! Từ ngày đó, khoảng tiền đặc biệt dành riêng cho chức vụ ở nước ngoài của tôi bắt đầu đến.

Bấy giờ tôi không thể mua một vé xe buýt qua phố trước khi tiền bắt đầu đến. Nhưng chỉ trong vòng một năm sau, tôi đến Nicaragua, Trung Mỹ giảng đạo cho một đám đông trên hai ngàn người trong một buổi tối nọ. Chúng tôi thấy hàng trăm người đáp lại lời kêu gọi tin Chúa và phép lạ chữa lành xảy ra mà tôi hiếm khi nào tin được.

Trước khi trở về nhà, các vị Mục sư ở cùng giáo phái mà trước đây đã yêu cầu tôi rút lui, nay lại đề nghị tôi làm người truyền giảng cho chiến dịch truyền giảng quốc gia của họ được tổ chức vào buổi tối tại Nicaragua. Tôi sung sướng chấp nhận.

Những bước chân của tôi đã dẫm lên mọi vùng đất của Châu Mỹ La tinh vượt qua vùng Viễn Đông, băng qua hầu hết Mỹ quốc, Canada và đến các miền hải đảo và biển cả để cứu người. Bàn chân đó như là bàn chân xinh đẹp của Ngài (Esai 52:7). Bàn chân này chưa hề phải dừng lại ở bục giảng hay xuống các hàng ghế để yêu cầu, hay nhận sự dâng hiến cho chức vụ truyền giáo bên ngoài của cá nhân tôi hay cho phần phụ cấp của riêng tôi. Vì vậy, trong thực tế, đây không phải là bài làm chứng của riêng tôi; đó còn là bài làm chứng về sự thành tín của Đức Chúa Trời, Đấng chu cấp các nhu cầu cho những người mà Ngài kêu gọi và chọn lựa cho công việc của Ngài.

Nếu tôi có khoe về bất cứ điều gì, thì đó là những điều ở trong Chúa. Tất cả vinh hiển dành cho sự thành tín của Ngài. Chúng tôi khám phá ra rằng ”... song người công bình SỐNG bởi ĐỨC TIN ” (Habacuc 2:4) "Vậy sự khoe mình ở đâu. Đã bị trừ bỏ rồi? Bởi luật pháp nào? Luật pháp của việc làm chăng? Không phải, nhưng bởi luật pháp của đức tin ... đức tin của con Đức Chúa Trời ” Roma 3:27; Galati 2:20)

Ngày qua ngày, với sự tin cậy trọn vẹn nơi Ngài Đấng kêu gọi chúng tôi, chúng tôi trình dâng các nhu cầu của chúng ta cho Ngài và Ngài đã đáp ứng các nhu cầu một cách dư dật.

B. SỰ KÊU GỌI MỚI

E rằng tôi có thể sẽ để lại một ấn tượng sai lầm nào, cho phép tôi chia sẻ vài điều khác may ra có thể giúp bạn. Những gì bạn đang đọc bây giờ là tôi đã viết ra cách đây hai mươi lăm năm. Sau đó Đức Chúa Trời kêu gọi tôi nhận nhiều trọng trách hơn nữa thay vì chỉ đi truyền giáo cá nhân.

Ngài kêu gọi tôi hầu việc Chúa với những người lãnh đạo Hội Thánh của tất cả các giáo phái Cơ đốc ở các quốc gia Á Châu, Phi Châu và Châu Mỹ Latinh. Tôi đã trung tín làm làm điều đó từ năm 1969.

Khoảng 1992 chúng tôi đã huấn luyện trên 75.000 lãnh đạo Hội Thánh trong các khóa học về Sự Đổi Mới Thuộc Linh kéo dài một tuần. Chúng tôi đã tặng các tài liệu huấn luyện cho trên 500.000 lãnh đạo và cung cấp đều đặn cho khoảng 80.000 người các tài liệu huấn luyện hàm thụ.

Công tác này cần hàng triệu mỹ kim. Khi tôi bắt đầu chức vụ huấn luyện lãnh đạo Hội Thánh, tôi muốn điều hành trên cùng một nguyên tắc mà tôi đã dùng trong chức vụ truyền giáo lưu động cá nhân với tư cách một giáo sĩ và một nhà truyền giảng Tin lành.

Đức Chúa Trời đã không để tôi làm như vậy. Ngài bảo tôi:

"Ta muốn con hãy để cho các chi thể khác trong thân thể Đấng Christ giúp đỡ, yểm trợ những gì ta muốn con thực hiện. Ta đã lập một giao ước chu cấp cho chức vụ cá nhân của con nhưng với sự kêu gọi mới, tức là sự kêu gọi cho toàn thân thể Đấng Christ, điều này phải khác ”.

Đoạn Đức Chúa Trời chỉ cho tôi đường lối của Ngài. "Hãy nói cùng dân Israel, đặng họ dâng lễ vật cho ta; các ngươi hãy nhận lấy lễ vật của những người có lòng thành dâng cho ”. (Xuat 25:2)

Khi Đức Chúa Trời giao cho Môise công việc lớn lao, Ngài đưa ra ba nguyên tắc để xem xét.

a. Chia Sẻ Khải Tượng.

"Hãy nói với dân Israel...” Môise đã chia sẻ khải tượng mà Đức Chúa Trời đã ban cho ông với dân sự. Ông cho mọi người biết ý muốn của Đức Chúa Trời.

b. Của Dâng Là Dâng Cho Đức Chúa Trời.

"Hãy nói với dân Ysơraên để chúng mang lễ vật cho ta (Đức Chúa Trời )”. Bây giờ chúng ta hãy làm rõ điều này. Của dâng KHÔNG phải dành cho Môise. Của dâng là cho Đức Chúa Trời, cho công việc và mục đích của Ngài. Nếu tôi bảo người ta dâng lễ vật cho tôi, đó là điều sai trật.

Nhưng nếu Đức Chúa Trời có công việc Ngài muốn làm trọn và Ngài bảo với chúng ta là những người lãnh đạo về điều đó- thì chúng ta phải chia sẻ lại cho dân sự, đó là điều đúng đắn. Phải cho họ một cơ hội để dâng hiến tiền bạc để hỗ trợ cho công việc mà Chúa muốn thực hiện.

c. Sẵn Sàng Dâng Hiến.

”... các ngươi hãy nhận lấy lễ vật của các người có lòng thành dâng cho ”.

Không có sự ép buộc, đe dọa, hay dạy dỗ nào là họ phải "dâng để nhận” điều gì trở lại. Đó phải là của dâng tự nguyện. Đức Chúa Trời chỉ muốn nhận sự dâng hiến của những kẻ "có lòng thành ”.

"Không ép buộc bất cứ ai dâng hơn điều họ muốn, vì Đức Chúa Trời yêu kẻ dâng của cách vui lòng ” (IICorinhto 9:7).

Vậy, hãy thực hành điều này trong đời sống chúng ta. Đừng bao giờ kêu gọi dâng hiến vì lý do cá nhân; nhưng luôn sẵn sàng cho mọi người một cơ hội dâng hiến để hỗ trợ công việc mà Đức Chúa Trời muốn thực hiện.

Khi mọi người thấy động cơ công bình của bạn, những thánh đồ được lựa chọn yêu dấu của Đức Chúa Trời sẽ đáp ứng tiếng gọi của Ngài. Họ sẽ dâng lễ vật cho nhiều chức vụ và công việc khác nhau mà có dấu ấn của của ngón tay Đức Chúa Trời trên họ.

Thật Tôi đã khám phá ra rằng Ngài là EL SHADDAI (Đấng Chu cấp mọi sự). Các bạn thân mến hãy phó chính mình cho Ngài; Ngài là tất cả những gì bạn cần.

Ralph Mahoney (Cây Gậy Của Người Chăn Bầy)