[ English | Vietnamese ]
Nó là một trong những giai đoạn đen tối nhất trong lịch sử của Hoa Kỳ. Trong suốt Chiến-tranh vào năm 1812, Anh Quốc đã gây ra một cuộc tấn công mãnh liệt trên Pháo Đài McHenry từ bến cảng Baltimore. Trong giữa cuộc đánh nhau, một luật sư trẻ đang hết sức cố gắng để cứu bạn của anh, một bác sĩ người mà đã bị giam tù trong chiến tranh bởi quân đội Anh. Được vũ trang với một lá thư từ Tổng-thống Madison và được hộ tống bởi một đặc vụ chính quyền, Francis Scott Key đã cập bến chiến hạm nơi mà Bác Sĩ Beanes bị cầm giữ. Những sự thương lượng thì căng thẳng lúc đầu, nhưng tiếp sau đó Anh Quốc đã đồng ý phóng thích tù nhân của họ -dưới một điều kiện: Họ phải ở trên tàu cho đến khi cuộc tấn công trên Pháo Đài McHenry chấm dứt.
Đối với những người Mỹ, nó là một sự thử thách đau đớn. Tất cả xung quanh họ, họ có thể nghe sự bắn pháo - sự ném bom tàn nhẫn trên pháo đài. Nhưng họ đã không thể nói điều gì đang xảy ra hay ai đang chiến thắng. Trong khi họ vẫn có thể nghe tiếng động điếc tai của những sự bùng nổ, Key và những người khác cảm thấy rằng pháo đài đã cầm cự. Nó đã không thua trận tấn công. Nhưng trong những giờ ngắn ngủi của buổi sáng, sự dội bom thình lình đã ngưng. Trong sự im lặng theo sau đó, nỗi sợ hãi đã đè nén những trái tim của một nhóm nhỏ trên tàu của Anh. Có phải tất đã bị mất hết không? Pháo đài đã bị buộc phải đầu hàng chưa? Một cách lo sợ, họ đã đổ bộ trên sàn tàu trong những giờ dài và tối trước bình minh.
Khi những tia sáng mặt trời đầu tiên xuyên qua sự tối tăm, Key và những bạn bè của anh đã tiến nhanh tới một bên của chiếc tàu, rán sức để nhìn thấy lá cờ đang bay trên pháo đài. Nó đã tượng trưng cho sự chiến thắng hay thất bại? Key đã vược qua với cảm xúc khi, vào lúc cuối cùng, anh đã có thể thấy "Những Ngôi Sao và Những Lằn Sọc" đang tung bay cách tự hào. Trong sự cảm hứng của giây phút đó, anh đã nắm lấy một lá thư ra khỏi túi của anh và viết nghuệch ngoạc phía sau của bìa thư rằng:
Ồ hãy nói, bạn thấy không, bằng ánh sáng buổi sớm của bình minh,
Chúng ta đã hoanh nghênh điều gì quá hãnh diện vào cái nhìn cuối cùng của hoàng hôn,
Mà những lằn sọc lớn và những ngôi sao sáng, qua sự chiến đấu nguy hiểm,
Qua những thành lũy chúng ta nhìn thì đang tuôn trào cách rất dũng cảm,
Và ánh sáng đỏ của hỏa tiển, những trái bom nổ tung trong không gian,
Cho thấy bằng chứng qua đêm mà cờ của chúng ta vẫn còn ở đó.
Ô, hãy nói rằng lá cờ quốc-gia vẫn còn phất phới
Trên đất tự do và quê hương của sự dũng cảm?
Trong câu thứ hai, ông đã diễn tả sự hân hoan mà nó nói lên được "ánh nhỏ của chùm sáng đầu tiên vào buổi sáng." Sự phản chiếu của nhiều thử thách và nỗi khổ cực mà dân tộc trẻ của chúng ta đã đối diện rồi - và đã chiến thắng - Key thêm vào:
Ô, vậy nó bao giờ khi những người đàn ông tự do sẽ đứng lên
Giữa những quê hương yêu dấu của họ và sự tàn phá của chiến tranh!
Xin hãy giáng phúc với chiến thắng và sự bình an, xin thiên đàng cứu lấy dưới đất
Hãy ca ngợi Quyền Năng mà đã dựng nên và duy trì chúng ta một dân tộc!
Để rồi chúng ta phải chế ngự khi lý do của chúng ta là công bình,
Và đây là phương châm của chúng ta: "Trong Thượng Đế chúng ta tin,"
Và ngọn cờ quốc-gia trong sự chiến thắng sẽ phất phới
Trên đất của tự do và quê hương của sự dũng cảm.
Gần như 200 năm từ khi Francis Scott Key đã viết xuống những lời của bài ca mà đã trở thành bài quốc ca của chúng ta. Hoa Kỳ đã tiếp tục tranh đấu cho sự tự do và công bình. Chúng ta đi vào nhiều trận chiến, đối diện nhiều ngày tối tăm. Nhưng những kẻ thù mà đe dọa chúng ta hôm nay không phải là những đất nước ngoại ban. Sự đe dọa chính đến từ bên trong: sự bạo động, sự nghèo khổ, sự lạm dụng thuốc, sự trái đạo đức, và sự thờ ơ. "Trong Thượng Đế chúng ta tin." Để chiến thắng trận chiến này, chúng ta phải trở lại với niềm tin mà dân tộc chúng ta đã tìm được.
Giữa sự tối tăm, chúng ta có thể tìm sự bảo đảm trong những lời của Chúa Giê-xu: "Ta là ánh sáng của thế gian; người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối-tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống." (Giăng 8:12)
Ngài đã đến để cứu chúng ta khỏi sự tối tăm - tội lỗi đen tối của những tấm lòng chúng ta. Mỗi chúng ta đều phạm tội. Chúng ta tất cả đều thiếu mất công bình của Thượng Đế và những tiêu chuẩn thánh thiện. Kinh Thánh nói chúng ta rằng "tiền công của tội lỗi là sự chết" (Rô-ma 6:23). Vì tội lỗi của chúng ta, chúng ta tất cả đều xứng đáng để chết. Nhưng Thượng Đế đã có một kế hoạch. Ngài đã tạo nên một cách để cứu chúng ta và giảng hòa chúng ta với Chính Ngài:
"Vì Đức Chúa Trời yêu-thương thế-gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy thì không bị hư-mất mà được sự sống đời đời. Vả, Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài xuống thế-gian, chẳng phải để đoán xét thế-gian đâu, nhưng hầu cho thế-gian nhờ Con ấy mà được cứu." (Giăng 3:16-17)
Khi Chúa Giê-xu chết trên thập tự giá, Ngài đã thế chỗ của chúng ta. Ngài đã trả giá hình phạt cho tội lỗi của chúng ta. Ngài chiếu ánh sáng của Ngài vào sự tối tăm và giải phóng chúng ta! Nếu bạn muốn bắt đầu một mối quan hệ với Chúa Giê-xu Christ và nhận lấy món quà của Ngài về sự sống đời đời, hãy cầu nguyện vài điều như vầy:
Chúa Giê-xu thân mến,
Cám ơn Ngài vì sự chết trên thập tự giá cho những tội lỗi của con. Con tin Ngài là Con Của Thượng Đế và Ngài đã cứu con. Xin vui lòng làm sạch con khỏi sự tối tăm của tội lỗi trong lòng con, và thay thế nó với ánh sáng thánh thiện của Ngài. Con muốn sống cuộc đời con bằng con đường mà làm vui lòng Ngài và chia xẻ ánh sáng của Ngài với những người khác. A-men.
Chuyển ngữ: Ngô Ngọc Di
© 2003 Good News Publishers. Used by permission.
Translated by permission of Good News Publishers
1300 Crescent Street
Wheaton, IL 60187
U.S.A.