Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 1380

Lời Công Bố: Chìa Khóa Để Mở Đức Tin

"Vì trong lòng thì được sự công chính và xưng nhận nơi miệng thì được sự cứu rỗi” (Rôma 10:10).

Có rất ít Cơ Đốc Nhân nhận ra vị trí của sự công bố trong kế hoạch của Đức Chúa Trời về mọi vật. Và tiếc thay mỗi khi chúng ta dùng từ "xưng nhận” (công nhận, công bố) người ta thường nghĩ đến việc xưng tội lỗi, yếu đuối và thất bại. Đó là khía cạnh tiêu cực của sự xưng nhận (công bố). Có một khía cạnh tích cực, và Kinh Thánh nói nhiều về khía cạnh tích cực của sự xưng nhận hơn là nói về khía cạnh tiêu cực.

Từ điển nói rằng xưng nhận nghĩa là "thừa nhận hay nhìn nhận, công nhận đức tin.” Xưng nhận, theo như từ điển, nghĩa là xưng nhận lỗi lầm nhưng cũng có nghĩa là công nhận (công bố) đức tin.

Có bốn loại xưng nhận (công bố) được nói đến trong Tân Ước : (1) sự dạy dỗ của Giăng Báp Tít và Giê-su về việc xưng tội của người Do Thái; (2) sự xưng nhận của tội nhân ngày nay; (3) sự xưng tội của tín hữu khi người đó ra khỏi mối thông công với Chúa; và (4) là công nhận (công bố) đức tin của chúng ta nơi Lời Đức Chúa Trời.

SỰ XƯNG NHẬN CỦA TỘI NHÂN NGÀY NAY

Để ý những lời của Giê-su trong Giăng 16: 9 : "Về tội lỗi, vì họ không tin Ta. ” Giê-xu chỉ ra rằng tội nhân sẽ được Thánh Linh thuyết phục về một tội duy nhất, và đó là "vì họ không tin Ta.

Có bao nhiêu lần chúng ta khăng khăng rằng tội nhân phải xưng tất cả tội lỗi họ đã phạm để được cứu. Tuy nhiên, tội nhân không thể xưng tất cả tội lỗi họ đã phạm. Họ không thể nhớ hết mọi việc họ đã làm. Lời xưng nhận quan trọng mà tội nhân phải xưng là xưng Giê-xu là Chúa.

Trong công vụ 19:18 chúng ta đọc, "Nhiều tín đồ đến, công khai xưng tội và kể ra các việc họ đã làm. ” Những người này là Dân Ngoại. Kinh Thánh không nói họ xưng tội mà xưng ra các hành động phù phép mà họ đã làm, như đã thấy rõ ở câu sau "Một số đông người từng thực hành ma thuật đã gom góp sách phù chú và đốt đi trước mặt công chúng... ” (câu 19). Họ không xưng ra những điều này để được cứu, bởi vì họ đã được cứu rồi. Họ từ bỏ nó bởi vì bây giờ họ đã được cứu.

Nhiều khi chúng ta để cái cày trước con trâu. Chúng ta nói với những người chưa tin, "Anh phải bỏ điều này, điều kia trước khi anh được cứu.” Nhưng vấn đề chính là họ chấp nhận Giê-su là Chúa. Lúc đó những điều khác sẽ tự nó lo liệu.

Tại Hội Thánh cuối cùng mà tôi làm mục sư, có một gia đình mà vợ được cứu còn chồng thì chưa. Khi tôi thăm gia đình này và mời người chồng đến Hội Thánh, ông ta nói, "Không, tôi không muốn đến Hội Thánh, bởi vì khi tôi đến, tôi cảm thấy khó chịu. Tôi cảm thấy bị cáo trách. Mới sáng nay thôi, vợ tôi hỏi tôi tại sao tôi không từ bỏ điều này, điều kia để được cứu. Bà ta không biết chớ nhiều tuần nay tôi đã cố gắng bỏ những thứ này, nhưng tôi vẫn chứng nào tật nấy. Tôi đã gắng sức mà cũng thất bại. Nên có đến Hội Thánh cũng vô ích thôi. Tôi không thể sống vậy được.”

Đây là một ví dụ về sự xưng nhận ngược lại. Ông ta gắng sức tu thân và từ bỏ mọi thói hư tật xấu - tự ông ta cố gắng làm việc đó - để được cứu. Nhưng điều đáng lý ông nên làm là xưng nhận Giê-xu là Chúa. "Vì nếu miệng ngươi xưng nhận Đức Giê-xu là Chúa và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ chết sống lại thì ngươi sẽ được cứu” (Rôma 10:9).

Tội nhân đã phục vụ Satan. Người đó chỉ phạm một tội duy nhất trước mặt Đức Chúa Trời : từ chối Giê-su Christ là Cứu Chúa và Chúa. Đức Chúa Trời đòi hỏi tội nhân đó phải xưng nhận Giê-xu là Chúa. Việc xưng nhận Giê-xu là Chúa chính là trọng tâm của Phúc Âm.

Đòi hỏi một tội nhân xưng tội trước khi Đức Chúa Trời có thể khiến người đó thành một tạo vật mới thì chẳng khác gì một quan chức liên bang nói với một người bị kết án đang ở trong tù, "Tôi sẽ tha cho anh nếu anh xưng nhận rằng anh đang ở trong tù.” Anh ta ở trong tù là một sự kiện hiển nhiên.

Cũng vậy, việc tội nhân là con cái của ma quỷ là điều hiển nhiên. Điều người đó phải xưng nhận là xưng Đấng Christ là Chúa. Người đó phải thật sự hối tiếc về tội lỗi quá khứ và quay khỏi nó, từ bỏ nó và thừa nhận mình cần một Cứu Chúa. Sau đó người đó phải để Giê-xu kiểm soát đời sống hằng ngày của mình.

Cũng để ý những từ, "Xưng nhận nơi miệng... ” Phải có một sự xưng nhận thành tiếng. Môi miệng phải nói ra lời. Xưng nhận không chỉ vì cớ chúng ta, mà cũng là vì cớ thế gian và vì cớ Satan, là kẻ đã cai trị đời sống chúng ta.

Cách đây một vài năm, trong khi tôi tổ chức một buổi nhóm tại Dallas, Texas, một số người trong Hội Thánh đến tôi để nhờ cầu nguyện cho một người đàn ông vẫn chưa được cứu, mặc dù anh ta đã đến buổi nhóm cầu nguyện sáng sớm mỗi tuần năm ngày trong vòng sáu tháng.

Ít đêm sau đó tôi gặp anh ta tại lớp học Kinh Thánh tối thứ bảy do tôi hướng dẫn, đặc biệt dành cho những người bận làm việc không thể dự buổi học ban ngày. Chúa phán ngay với lòng tôi và bày tỏ cho tôi biết nan đề là gì. Chúng tôi có một số lời làm chứng trong buổi nhóm, và sau đó tôi yêu cầu người đàn ông này đứng lên làm chứng. Ngạc nhiên, anh ta nói cà lăm, "Tại sao... ?, tôi... không... thể tin... Tôi vẫn chưa... được cứu... ”

Tôi yêu cầu anh ta mở Kinh Thánh của anh ta đến Rôma 10:9,10 và đọc lớn những câu Kinh Thánh này. Rồi anh ta đọc, "Vì nếu miệng ngươi xưng nhận Đức Giê-xu là Chúa và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu. Vì tin trong lòng thì được sự công chính và xưng nhận nơi miệng thì được sự cứu rỗi. ” Khi đó tôi yêu cầu anh ta đọc phần cuối một lần nữa, anh ta lặp lại "Và xưng nhận nơi miệng thì được sự cứu rỗi.

Tôi nói, "Chắc chắn anh không thể được cứu cho đến khi anh xưng nhận. Vì theo như câu Kinh Thánh anh vừa mới đọc thì phải xưng nhận nơi miệng mới được sự cứu rỗi. Bây giờ hãy đứng lên xưng nhận rằng anh được cứu... ”

Anh ta đáp "Nhưng mà tôi không cảm thấy là tôi được cứu.”

Tôi nói, "Có thể anh không cảm thấy, nhưng anh đã đến Hội Thánh này mỗi buổi sáng sớm để cầu nguyện xin Chúa cứu anh suốt sáu tháng rồi.”

Anh ta nói, "Đúng, tôi đã ăn năn và cầu nguyện, kêu nài Chúa tha thứ.”

Tôi nói, "Điều còn lại anh chưa làm là đứng trên câu Kinh Thánh này.”

Anh ta đứng lên một cách do dự rồi nói, "Vâng, tôi tin những câu kinh Thánh này rằng Giê-xu đã chết vì tội của tôi và đã từ chết sống lại, và Đức Chúa Trời khiến Ngài sống lại vì cớ công bình. Nếu Ngài sống lại vì sự công chính của tôi. Vậy tôi tiếp nhận Ngài là Cứu Chúa của tôi và xưng nhận Ngài là Chúa của tôi.” Rồi anh vội vàng ngồi xuống.

Để người khác khỏi chú ý đến anh, tôi mời người khác làm chứng. Có nhiều người làm chứng. Liếc nhìn anh, tôi để ý thấy khuôn mặt anh rực rỡ vinh quang của Chúa. Tôi quay sang nói, "Bây giờ anh có muốn làm chứng nữa không ?”.

Anh ta liền đúng lên nói, "Khi tôi tuyên bố lời đó – khi tôi xưng nhận Giê-xu là Chúa tôi – thì có điều gì đó xảy ra bên trong tôi”, và anh ta tiếp tục ngợi khen Chúa một cách vui mừng.

Tôi nói với anh, "Có một điều chắc chắn đã xảy ra cho anh ! Đó là sự sống đời đời đã được ban cho tâm linh anh.”

CÔNG NHẬN CÔNG KHAI

Mathiơ 10:32,33.Vì thế, ai tuyên xưng Ta trước mặt người đời, chính Ta sẽ tuyên xưng người ấy trước mặt Cha Ta ở trên trời. Còn ai chối Ta trước mặt người đời, chính Ta sẽ chối người ấy trước mặt Cha Ta ở trên trời.

Để ý trong các câu Kinh Thánh này Giê-su nói rằng chúng ta phải xưng nhận công khai. Sự xưng nhận công khai quả là sự cắt đứt quan hệ với thế gian. Nó xác định vị trí của chúng ta. Và bày tỏ sự thay đổi ai là Chúa của chúng ta. Sự xưng nhận Giê-xu là Chúa tức thì đặt chúng ta dưới sự giám sát, sự chăm sóc, và sự bảo vệ của Ngài. Trước khi điều này xảy ra, Satan là Chúa chúng ta, nhưng bây giờ Giê-su là Chúa chúng ta. Chúng ta không chỉ xưng nhận điều này cho chính chúng ta và cho thế gian, mà chúng ta còn xưng nhận cho ma quỷ nghe. Như vậy chúng ta phá vỡ sự kiềm kẹp của nó và chiến thắng nó qua Giê-xu.

KENNETH E. HAGIN (Theo Ngưỡng Cửa Của Đức Tin)