Sự tin tưởng vững chãi vào mình, sự tự mãn bao giờ cũng là những khe hở nguy hiểm cho công cuộc xây dựng. Nếu Chúa cho phép trong đời sống ta có những hoàn cảnh, những lãnh vực chúng ta tin vào mình thì tại sao chúng ta không cảm ơn Chúa đã đặt ngón tay lên điều đó. Tại sao ta không vui mừng vì Chúa ban cho sức lực để chiến thắng tội ác.
Một sĩ quan trẻ tuổi đang tập huấn tại Jort Benning bị rơi vào một hoàn cảnh rất khó khăn. Anh thú thật với tôi :”Tôi cần được giúp đỡ, nếu không tôi sẽ điên mất”.
Trước kia anh tưởng mình có thể đương đầu với mọi hoàn cảnh dễ dàng. Sự tin cậy này khiến anh rất kiêu ngạo. Nhưng từ khi anh đến học tại trường sĩ quan, anh không có khả năng phản ứng như trước và những ý tưởng anh nghĩ về mình cũng như về cuộc đời nói chung đã bị sụp đổ.
Việc luyện tập nghiêm ngặt của những sinh viên sĩ quan trẻ này không phải chỉ mục đích dạy cho họ những yếu đuối, sơ sót mà một ngày kia khi ra trận họ có thể làm hại đến tính mạng những người dưới quyền họ. Họ phải chịu những điều căng thẳng, mệt nhọc cả thể xác lẫn tinh thần để thử thách sự dẻo dai và lòng can đảm của họ. Nếu họ không chịu nổi thì tốt hơn là thấy điều đó trước khi trao cho họ một đạo quân.
Những người huấn luyện viên cảm thấy nơi người học trò này, dưới mặt nạ tự mãn và kiêu ngạo, ẩn dấu lòng thiếu tự tin.
Bài trắc nghiệm đầu. Từ sáng đến chiều anh ta bị theo dõi. Không một thái độ cử chỉ nào bị bỏ sót.
Chuẩn úy, anh không đi nhanh được hơn sao?
Anh không thể làm những gì người ta bảo sao?
Bao giờ anh cũng ăn như heo vậy?
Anh thật là một con ốc sên!
Anh muốn tôi gọi mẹ anh đến giúp anh à.
Hãy chạy quanh nhà mấy vòng đi để tập giơ chân lên.
Lòng tự tin của anh tan biến rất nhanh. Bị sỉ nhục, thât bại, đuối sức, anh ta muốn đào ngũ và muốn trốn ra nước ngoài để tránh những nỗi khổ tâm đó.
Anh kể cho tôi nghe rằng anh chưa bao giờ tin thật sự vào Đức Chúa Trời và cũng chẳng hiểu gì về Kinh Thánh. Nhưng nếu tôi có một Đức Chúa Trời để giúp đỡ thì anh sẵn sàng tin ngay.
Tôi đọc cho anh nghe những gì Kinh Thánh nói về trường hợp của anh, và những thử thách anh chịu đựng cũng nằm trong chương trình đó và Chúa phải giải phóng anh khỏi những căng thẳng nội tâm nếu anh trao đời anh cho Chúa hướng dẫn và nếu biết cảm tạ Chúa trong mọi hoàn cảnh.
Viên chuẩn úy cau có, Khuôn mặt và cặp mắt để lộ sự mệt mỏi thần kinh căng thẳng vì thiếu ngủ.
Đây là lần đầu tiên mà tôi bị đẩy vào tình thế này (anh lắc đầu). Thật tôi chịu không nổi nữa. Và Mục Sư vừa bảo rằng Đức Chúa Trời đã đặt tôi vào ngõ cụt này sao?
Ta nên hiểu rằng Chúa đã cho phép những việc ấy xảy ra. Tôi trả lời. Tôi chắc chắn rằng Chúa muốn anh quay về với Chúa và chấp nhận tất cả những gì Chúa dành sẵn cho anh, không cần phải trải qua những đau khổ này. Nhưng anh luôn luôn tự cho rằng có thể thành công một mình ở đời, nên vì tình yêu Chúa đã chọn phương tiện trực tiếp nhất để chỉ cho anh thấy tỏ tường rằng anh cần đến Chúa biết bao. Tôi đọc cho anh nghe đoạn thơ của sứ đồ Phaolô gửi các tín hữu Côrinhtô! "vả hỡi anh em, chúng tôi không muốn để anh em chẳng biết những sự khốn khó đã xảy đến cho chúng tôi trong sứ Asi, và chúng tôi đã bị đè nén quá chừng, quá sức mình, đến nỗi mất lòng trông cậy vào sự sống. Chúng tôi lại hình như đã nhận xử tử, hầu cho chúng tôi không trông cậy mình, nhưng Đức Chúa Trời là Đấng khiến kẻ chết sống lại” (IICo 2Cr 1:8-9)
Người thanh niên có vẻ suy nghĩ ... rồi anh bằng lòng để tôi cầu nguyện cho anh, tuy không tin tưởng và lợi ích của việc này.
Tôi đặt niềm đặt tay trên đầu anh và bắt đầu cảm tạ Chúa vì hoàn cảnh này. Xin Chúa cho viên chuẩn úy đó nhận ra tình yêu của Chúa và lòng nhân từ của Chúa đối với từng chi tiết trong cuộc đời anh. Trong lúc tôi cầu nguyện người thanh niên bắt đầu run rẩy, nước mắt tuôn tràn trên má anh. Một lúc sau anh nổi lên cười.
Cảm ơn Chúa, anh ta kêu lên, ngợi khen Đức Chúa Trời. Con thấy rằng Chúa chăm sóc con và con tin rằng Chúa yêu thương con.
Tôi ngắm anh, một niềm vui sướng chiếu tỏa trên anh.
Chính Chúa đã đưa tôi vào trường võ bị sĩ quan này phải không? Chúa đã biết chính nơi đây tôi sẽ tìm ra lời giải đáp. Bây giờ tôi cảm thấy trở thành người khác.
Quả vậy, anh đã tiếp nhận Đấng Christ làm Cứu Chúa của mình và ít lâu sau đó anh đã thành công rực rỡ trong các kỳ thi.
Cuộc khủng hoảng mà anh đã trải qua chứng tỏ có khe hở trong cuộc đời anh. Từ lúc anh có thể nhìn thấy và nhận ra bàn tay của Chúa trong hoàn cảnh của anh và cảm tạ Chúa thì anh đã được chữa lành.
Những biến cố làm lung lay nền móng của sự tự mãn thực ra đều là những phước lành ẩn kín chúng ta có thể chân thành chúc tụng Chúa và cảm tạ Chúa vì những lời châm chọc nó đánh tan mọi ảo tưởng mà chúng ta có về mình. Càng cảm tạ Chúa thì sự chuyển biến trong chúng ta càng dễ dàng niềm vui gia tăng và nỗi khổ đau bớt dần đi. Rồi chúng ta lại khám phá ra việc này nữa. Càng bị thử thách thì chúng ta càng ý thức sự hiện diện của Chúa và sức mạnh của Đấng Christ trong chúng ta.
Tất cả những thử thách, những khó khăn là những cơ hội để chúng ta tăng trưởng, làm cho chúng ta có đủ điều kiện để trở thành dòng sông chuyên chở tình yêu và mục đích thiết thực của Đức Chúa Trời.
Merlin R.Carothers (Quyền Năng Của Sự Cảm Tạ Chúa)