Có một anh binh nhì đi với một anh bạn cùng đơn vị đến gặp tôi. Anh bạn này bị bỏ tù vì nghiện ma túy. Từ hồi trẻ anh đã hút xách nhưng khi nhập ngũ tình trạng còn tệ hơn.
Tôi đã phung phí tuổi xuân, bây giờ quá trễ chắc không thể thay đổi được.
Cặp mắt anh đầy thất vọng.
Tôi hỏi ngay:" Vậy anh có Chúa chứ ? Ngài có thể thay đổi được anh”.
Anh lính nhún vai :
Tại sao Chúa lại làm điều đó ? Tôi có bao giờ làm gì cho Ngài đâu ?
Ngài yêu thương anh, Ngài đã phái Chúa Giê-su đền những tội ác cho anh, Ngài có thể chữa lành bệnh cho anh.
Anh lính vẫn tiếp tục buồn bã nhìn tôi :
Tôi đã nghe đến Giê-su. Tôi muốn xin Ngài cứu tôi nhưng tôi nghĩ rằng bây giờ đã quá trễ. Mặc dù cố gắng nhiều, tôi vẫn không thể ngừng hút xách được, tôi đã làm mồi cho ma túy quá lâu.
Đức Chúa Trời có thể chữa lành bệnh. Anh không nghĩ rằng Chúa mạnh hơn Á phiện sao ?
Anh lính suy nghĩ ... vị tuyên úy nói tiếp :
Anh muốn thử không ?
Anh lính gật đầu :
Tôi sẽ thử bất cứ cái gì miễn là tôi thoát khỏi cái địa ngục này.
Như vậy anh hãy cảm ơn Chúa vì những gì Chúa sẽ làm cho anh trong vài phút nữa, và anh hãy cảm ơn Chúa vì những gì đã xảy ra trong cuộc đời anh dẫn đưa anh đến đây.
Anh lính có vẻ bàng hoàng:"Sao có chuyện đó? Ông muốn nói rằng tôi phải cảm ơn Chúa vì tất cả những gì đã xảy đến cho tôi ngay cả tình trạng nghiện nghập này ư ?
Chính mình anh nghiện Ma túy quá nên anh tìm đến Chúa phải không? Nếu Chúa chữa lành cho anh, tha thứ cho anh và ban cho anh một đời sống mới đời sống vĩnh cửu trong Chúa Giê-su, anh có nghĩ rằng anh phải cảm tạ Chúa đã khiến anh cảm thấy cần ngài không ?
Anh lính ngần ngại, vị tuyên úy nói tiếp :
Anh có muốn tôi cầu nguyện cho anh không ? Và anh ta bằng lòng. Tôi đặt tay lên đầu anh và cầu nguyện :
Lạy Cha trên trời, con cảm tạ Chúa đã yêu mến chàng trai này, và kéo chàng lại gần Cha. Xin Ngài gởi Thánh Linh xuống để giúp anh tin rằng đang hành động mỗi giây phút trong cuộc đời đen tối và cô đơn của anh để dẫn anh đến với Chúa Giê-su .
Khi tôi dứt lời; ánh mắt anh sáng lên, anh nói:
Có một điều lạ lùng, tôi không hiểu vì sao nhưng tôi tin rằng Chúa đang biến đổi những tai vạ của đời tôi thành những điều hữu ích cho tôi.
Rưng rưng nước mắt, anh cuối đầu và bộc phát cầu nguyện xin Chúa tha thứ cuộc nổi loạn của anh và xin Chúa Giê-su hướng dẫn đời anh.
Tôi không thể diễn tả được dây phút sau đó. Tôi đặt tay lên đầu anh ta lần thứ hai. Tôi cầu xin Chúa chữa lành anh, lấy ra khỏi anh sự thèm muốn hút ma túy và ban cho anh đầy tình yêu thương. Tôi cảm thấy có một sức mới nơi anh lính trẻ. Nét mặt ánh sáng ngời lên, và anh khóc sướt mướt anh reo lên :
Tôi không cần Á phiện nữa. Chúa Giê-su sống trong tôi.
Đối với chàng thanh niên này, đó là lúc tái sanh. Anh không còn là người cũ nữa. Anh tái sanh, không phải vì anh cảm nhận sự hiện diện của Chúa nhưng vì anh đã quyết tâm tin.
Nếu mối tương quan của chúng ta lệ thuộc vào cảm xúc của chúng ta, có lẽ chúng ta không chọn như thế, chúng ta đâu có làm chủ những cảm xúc của chúng ta nhưng chúng ta có thể trông cậy, quyết định tin và cầu xin. Kinh Thánh nói chúng ta được cứu rỗi nhờ lòng tin. Nhưng nhiều người trong chúng ta hiểu sai về lòng tin. Họ nói "Tôi không có đức tin để tin” như thế có nghĩa là "Tôi không cảm thấy tôi tin”
Đức tin và cảm xúc là hai bình diện hoàn toàn khác.
"Vả đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đường trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy” (Hêbơrơ 11:1)
Đức tin không phải là sản phẩm của cảm xúc hay cảm giác. Đức tin là do ý chí. Chúng ta nhất quyết nhận định điều nào đó là sự thật, cho dù giác quan không nhận định được.
Được cứu nhờ đức tin, nghĩa là chấp nhận Chúa Giê-su làm Đấng Cứu Thế đó là hành động của trí nhớ không phải của cảm xúc. Chúng ta được tái sinh trong đức tin, được cứu rỗi nhờ đức tin, điều đó có nghĩa là lời Chúa trở thành sự thật khi chúng ta tiếp nhận Chúa Giê-su vào lòng mình. Có thể chúng ta không cảm thấy mình được tái sanh, nhưng không phải vì vậy mà chúng ta được cứu rỗi thật sự.
Chúng ta đã nói nhiều lần rằng lý trí có thể cản trở đức tin. Nhưng có một mối nguy hại tương đương ấy là cảm xúc mà đo lường lòng tin. Chúng ta hoàn toàn tự do chấp nhận lời Chúa như là một thực tại đối với chúng ta, gạt qua một bên nào là cảm xúc, nào là cảm giác, cả trí tuệ và tình cảm nữa! Cuộc sống mới trong Chúa Giê-su là một cuộc sống đức tin nói cách khác là một cuộc sống được tư do, thoát khỏi sự bạo ngược của cảm xúc, của trí tuệ và cảm giác. Chúng ta không cần để ý đến chúng.
Kinh Thánh ghi rằng chúng ta được cứu rỗi nhờ đức tin, chữa lành nhờ đức tin, được xưng công bình nhờ đức tin, bảo toàn và che trở đức tin chúng ta tiến bước, tăng trường nhờ đức tin, đứng vững nhờ đức tin, sống nhờ đức tin, chúng ta giàu sang nhờ đức tin, chúng ta cầu nguyện trong lòng tin, thắng thế gian nhờ đức tin và ca tụng Chúa trong đức tin.
Kinh nghiệm sự cứu rỗi trở nên sự thật khi chúng ta chấp nhận trong lòng tin. Chúa đâu có nhìn vào cảm xúc chúng ta, Chúa nhìn vào quyết tâm của chúng ta có thể bị nghi ngờ sâu xé, cảm thấy mình khốn nạn, nhưng khi chấp nhận Chúa Giê-su bằng đức tin, công việc đã được thỏa thuận. Sau khi trao lại cuộc đời mình cho Chúa Giê-su , bạn có cảm thấy gì hay không cảm thấy gì, điều đó không quan trọng. Chúa đã chấp nhận sự đầu hàng của ý chí bạn, bạn đã được Thánh Linh tái sinh.
Merlin R.Carothers (Quyền Năng Của Sự Cảm Tạ Chúa)