Tôi tin trong sách này tôi đã nói rõ rằng đồng vắng là một hình bóng về vô số các hoàn cảnh. Mẫu số chung đó là chúng ta thấy mình ở trong những hoàn cảnh trải qua kinh nghiệm thiếu thốn hay khô hạn. Thường thì dấu hiệu của kinh nghiệm đồng vắng là sự xuống dốc thuộc linh hay mất đi hoàn toàn lòng nhiệt huyết theo Chúa hoặc thậm chí mất đi mối quan hệ với Chúa.
Để tôi ôn lại ngắn gọn kinh nghiệm đồng vắng thứ hai của tôi khi tôi phục vụ với tư cách mục sư thanh niên. Chín tháng đầu tiên tại hội thánh ở Florida thật là tuyệt vời - chức vụ mở rộng và nhóm tôi phát triển. Tôi phấn khích, đầy nhiệt huyết và đầy năng lượng. Nhưng sau đó, bất chợt phích cắm bị rút và tất cả lòng nhiệt huyết và động lực của tôi đều cạn dần. Tôi dành nhiều thời gian hơn trong sự cầu nguyện trước đó, nhưng dường như tôi chẳng đi tới đâu. Không chỉ như thế, khải tượng của tôi dành cho nhóm thanh niên dường như phai mờ (rượu cũ đang được đổ ra). Tôi càng cầu nguyện, khải tượng càng phai mờ. Bên ngoài chẳng có gì thay đổi cả, nhưng bên trong điều gì đó đang thay đổi. Trên hết, giữa lúc xảy ra tất cả những chuyện này, chúng tôi trải qua những thử thách bên ngoài mà chúng tôi chưa bao giờ trải qua trước đó.
Trong suốt thời kỳ này, tôi không chỉ xoay sở qua chuyện này cùng những trận chiến bên ngoài khác nữa, nhưng tôi cũng xử lý nhiều trận chiến bên trong mà tôi chưa bao giờ đối diện trước đó.
Tôi đã thắc mắc liệu tôi có làm điều gì sai hay không, vì thế tôi bắt đầu xưng mọi tội lỗi tôi mà tôi nhớ là có thể mình đã phạm, nhưng các sự tấn công và sự khô hạn đó không giảm sút. Một ngày nọ, giữa lúc cố gắng nghĩ ra chính xác tội lỗi nào mà tôi đã phạm, Chúa bảo tôi, "Con không ở trong đồng vắng này vì con phạm tội; Ta đang chuẩn bị con cho sự thay đổi hầu đến.” Đó chính là "rượu mới” mà tôi đã mô tả trong chương năm. Sau khi tôi để gần một năm đi qua đồng vắng này, Chúa đã đánh động trong tôi là hãy kiêng ăn. Sau vài ngày kiêng ăn, một lời cầu nguyện ra từ miệng tôi và lỗ tai tôi đã nghe sau khi miệng tôi nói. Sự kêu cầu từ tấm lòng tôi vượt quá tâm trí của tôi. Tôi kêu lên vô cùng mạnh mẽ, "Chúa ơi, dù con ở giữa sa mạc, nơi chẳng có ai, hay có giảng cho một triệu người không quan trọng. Con sẽ làm một điều giống nhau ở cả hai nơi. Con sẽ đeo đuổi tấm lòng của Ngài!” Bất chợt, những tiếng chuông vang lên trong tôi và tôi nhìn thấy điều Chúa đang làm! "Chúa ôi, đó chính là điều Ngài đang làm trong con,” tôi nói. "Ngài đã đem con tới một nơi mà con có thể nhìn thấy cơ nghiệp và tình yêu ban đầu của con, chứ không phải chức vụ hay thứ nào khác. Khi sự thay đổi đến, con sẽ không để nó thành thần tượng. Con sẽ không bỏ Ngài là tình yêu ban đầu của con và rồi yêu mến chức vụ thay vì mến yêu Ngài. Lòng con sẽ luôn ngay thẳng.”
Sau đó tôi nhớ lại điều Chúa nói về Đa-vít: Rồi Ngài loại Sau-lơ và đặt Đa-vít lên ngôi, là người được Ngài chứng nhận: ‘Ta đã tìm thấy Đa-vít, con Gie-sê, người mà Ta hài lòng, Người sẽ thực hiện tất cả ý định của Ta.’” (Công Vụ 13:22). Hãy để tôi nói lại sự thật quan trọng này - vua Sau-lơ chưa bao giờ trải qua một kinh nghiệm đồng vắng. Ban đầu ông có vẻ khiêm nhường-trốn trong đống đồ khi ông được chọn làm vua. Nhưng sau vài tháng thành công, những sự bất khiết của ông bắt đầu lộ ra. Ông thắng một trận chiến lớn, nhưng ông đã làm theo ý của mình và không tuân theo các mệnh lệnh của Chúa. Nếu chừng đó là chưa đủ, sau này ông còn xây đài tưởng niệm cho bản thân. Đây chỉ là sự khởi đầu của vô số hành vi tội lỗi đang được lộ ra. Cuối cùng ông bị chính những tội lỗi chưa được xử lý đó giết chết ông. Có hai hoàn cảnh sẽ phơi bày những gì bên trong bạn. Lửa thử luyện, như đã nói trước đây, là một hoàn cảnh. Và điều thứ hai là thành công. Tuy nhiên, thành công phơi bày những sự bất khiết cho những người xung quanh bạn xem thấy, nhưng chính bạn vẫn có thể bị che mắt. Trong giai đoạn đầu của chức vụ, nhiều mục sư không cho phép lửa thử luyện của Chúa thanh tẩy họ. Tuy nhiên, chẳng khác gì vua Sau-lơ, họ được kêu gọi và rốt cuộc cũng bước vào một địa vị trong giáo hội hay tổ chức. Nhưng tiếc thay, những người hầu việc Chúa này chưa bao giờ có sự chuẩn bị chu đáo. Vì thế, khi họ thành công thì lối sống bất khiết của họ lộ ra, và sự thành công đó cuối cùng sẽ kết liễu chính chức vụ mà họ được kêu gọi để làm. Sau-lơ yêu "chức vụ” của ông tới mức giết hại người khác để giữ chức vụ đó. Đa-vít không phải là một người theo đuổi ngai vàng; ông là người đeo đuổi tấm lòng vàng của Chúa. Trong khi ở đồng vắng, Đa-vít đã tìm thấy nguồn vui mừng thật sự của ông mà chẳng phải ai khác ngoài chính Đức Chúa Trời. Đa-vít có hai cơ hội để giết Sau-lơ nhằm đoạt ngai vàng, và ông bị những đệ tử mình xúi làm thế. Nếu động cơ của Đa-vít giống động cơ của Sau-lơ thì chắc ông đã kết liễu luôn Chúa Ơi! Ngài Ở Đâu?! những gì mà Chúa đã hứa với ông qua tiên tri Sa-mu-ên. Ngày nay có nhiều tín đồ nam nữ sẵn sàng nói dối, vu khống hay nói xấu người khác để được những gì Chúa đã hứa với họ - nghĩ đến chuyện này thật mỉa mai thay! Những con người này rất giống Sau-lơ, sẵn sàng làm hầu như mọi thủ đoạn để "giữ chân,” "giữ ghế” của mình. Nhưng Chúa đang tìm kiếm những "Đa-vít” thời nay, những con người đeo đuổi tấm lòng của Chúa, chứ không tìm kiếm địa vị, tiền bạc hay sự nổi tiếng. Việc phục hồi bầu da cũ chính là hành động Chúa tô vẻ thêm phẩm cách bên trong bạn và tôi. Chính phẩm cách của Chúa mới có thể chứa đựng áp lực của rượu mới của Thánh Linh (sự xức dầu và sự hiện diện của Ngài). Nhân cách được phát triển qua sự tìm kiếm Đấng mà chúng ta khao khát bước theo.
Bạn hỏi, "Vậy, quá trình này sẽ kéo dài bao lâu?” Đây là câu trả lời của tôi: "Đòi hỏi thời gian không thành vấn đề đối với bạn, cứ việc đào cho tới khi nước chảy ra.” Có nhiều lần bạn sẽ không thể tìm thấy câu trả lời trong một buổi cầu nguyện. Bạn sẽ phải nhắc lại vấn đề đó trong giờ cầu nguyện tiếp theo - và có lẽ là nhiều lần cầu nguyện sau đó nữa. Khi tôi sống tại Dallas và phục vụ với người phụ tá mục sư trưởng và vợ của ông, một người bạn thân của tôi - anh ta là một mục sư phụ tá cho đội ngũ hội thánh - và chúng tôi thường cầu nguyện cùng nhau gần như mỗi buổi sáng. Chúng tôi đi vào căn phòng đó lúc 7h sáng và cầu nguyện, và thường cảm nhận sự hiện diện của Chúa và sự vận hành của Ngài giữa vòng chúng tôi. Nhưng nhiều lần khi đã tới 8h sáng (khi ngày làm việc bắt đầu) và chúng tôi phải đi làm và phải tới văn phòng. Chúng tôi hầu như cảm thấy thất vọng, vì hoàn toàn không có sự bứt phá nào cả... không có mạch nước hằng sống nào cả. Các giếng nước chưa được khai mở!
Sáng hôm sau, chúng tôi vào cầu nguyện và bắt đầu từ chỗ chúng tôi đã chưa kinh nghiệm. Việc này đôi khi diễn ra hai ngày, có những lúc ba ngày, và tôi nhớ một lần chúng tôi mất một tuần để nhận nước sống! Tuy nhiên, khi sự bứt phá đến, quyền năng và sự tươi mới thuộc về chúng tôi.
Khi tôi đi thăm các hội thánh khắp nước Mỹ, tôi gặp nhiều cơ đốc nhân đã cho phép các giếng nước của họ bị lấp lại và họ an vị trong tình trạng đó. Một sự thật gây cảnh tỉnh đó là tôi cảm nhận đa số, không phải thiểu số, cơ đốc nhân đều ở trong tình cảnh như vậy -Điều gì sẽ xảy ra nếu những người này nhen lại ân tứ của Chúa ở trong họ và để nó được khai phóng? Nhiều cuộc đời sẽ được thay đổi, nhiều các gia đình được thay đổi, nhiều hội thánh được thay đổi – thế giới sẽ thay đổi!
Ân tứ của Chúa đang bị ngủ yên trong nhiều người. Nhưng ngay cả các giếng dường như bị che lấp, Thánh Linh vẫn đang chờ đợi. Hãy tiếp tục đào thì bạn sẽ tìm thấy nguồn nước tươi mát trong đồng vắng!
John Bevere (Chúa Ơi Ngài Ở Đâu)