Kinh Thánh: Giô-suê 24: 15; Gióp 1: 5; Thi-thiên 78: 4-7; Thi-thiên 128
Ngày từ ban đầu, khi tạo dựng con người, Đức Chúa Trời đã thiết lập hôn nhân cho họ, hầu duy trì nòi giống trên đất và thờ phượng Ngài. Từ đó, con người theo luật định của Đức Chúa Trời, trai đến tuổi lấy vợ, gái đến tuổi lấy chồng, để xây dựng một gia đình hạnh phúc cho mình.
Có thể nói rằng, hôn nhân là quà tặng tuyệt vời mà Đức Chúa Trời đã ban cho con người chúng ta. Cho nên, từ xưa đến nay, và từ Á sang Âu, từ Đông sang Tây, mọi dân tộc đều tôn trọng hôn nhân, xem hôn nhân là một điều cao quý, đẹp đẽ, vì nó đến từ Đức Chúa Trời.
Từ một cuộc hôn nhân tốt, sẽ có một gia đình tốt. Nhiều gia đình tốt sẽ tạo nên một xã hội tốt.
Để có một gia đình tốt, Kinh Thánh dạy cho chúng ta một nguyên tắc thật quý báu.
Trong Thi-thiên 128, tác giả viết:
“Phước cho người nào kính sợ Đức Giê-hô-va, Đi trong đường lối Ngài! Vì ngươi sẽ hưởng công việc của tay mình, Được phước, may mắn. Vợ ngươi ở trong nhà ngươi Sẽ như cây nho thạnh mậu; Con cái ngươi ở chung quanh bàn ngươi, Khác nào những chồi ô-li-ve. Kìa, người nào kính sợ Đức Giê-hô-va, Sẽ được phước là như vậy. Nguyện Đức Giê-hô-va từ Si-ôn ban phước cho ngươi; Nguyện trọn đời mình ngươi được thấy sự phước lành của Giê-ru-sa-lem. Nguyện ngươi được thấy con cháu mình! Nguyện sự bình an giáng trên Y-sơ-ra-ên!”
Theo sự dạy dỗ từ Thi-thiên 128, một gia đình tốt, phước hạnh là một gia đình có người cha kính sợ Chúa và đi trong đường lối Ngài.
“Kính sợ Chúa” là nhận biết Chúa là Đấng Tạo Hóa và con người chúng ta là tạo vật của Ngài; Chúa là Cha và chúng ta là con; Chúa là Chủ, chúng ta là đầy tớ của Ngài. Kính sợ Chúa là phải thờ phượng Đức Chúa Trời và chỉ một mình Ngài mà thôi. Sự kính sợ Chúa luôn luôn đi đôi với vâng lời Ngài. “Đi trong đường lối Ngài”, nghĩa là chúng ta phải lắng nghe, học hỏi, suy ngẫm Lời Chúa cách cẩn thận và làm theo Lời Ngài dạy, vì điều đó thể hiện lòng kính yêu Chúa của chúng ta, như Chúa Giê-su đã phán: “Ai có các điều răn của ta mà vâng giữ lấy, ấy là kẻ yêu mến Ta. Người nào yêu mến Ta sẽ được Cha Ta yêu lại; Ta cũng sẽ yêu người và tỏ cho người biết Ta.” (Giăng 14: 21).
“Kính sợ Chúa” và “Đi trong đường lối Ngài” phải là hai phương diện của một vấn đề. Không thể có điều nầy mà không có điều kia, và ngược lại.
Một người kính sợ Chúa thật sự thì phải “Đi trong đường lối Ngài”. Và một người “Đi trong đường lối Ngài” thì chắc chắn đó phải là một người “Kính sợ Chúa” vậy.
...
Khi chúng ta là một người cha tin kính Chúa rồi, thì chúng ta mới có thể hướng dẫn gia đình mình, con cái mình đi theo gương đức tin của mình được.
Là cha mẹ, ai trong chúng ta cũng muốn con cháu chúng ta yêu mến Chúa, kính sợ Ngài. Nhưng nếu chúng ta không dạy cho chúng về Chúa, thì làm sao chúng nghe và hiểu biết, nếu chúng không nghe, không biết thì làm sao tin Chúa, và nếu không tin Chúa thì làm sao kêu cầu Chúa được như Phao-lô đã nói rất rõ: “Nhưng họ chưa tin Ngài thì kêu cầu sao được? Chưa nghe nói về Ngài thì làm thể nào mà tin? Nếu chẳng ai rao giảng thì nghe làm sao?” (Rô-ma 10: 14).
Rất nhiều bậc cha mẹ vì quá mải mê làm lụng kiếm tiền để lo cho cuộc sống mà không dành thì giờ dạy dỗ, hướng dẫn đời sống tin kính Chúa cho con cái của mình ngay từ khi chúng còn nhỏ. Rốt cuộc, khi lớn lên, chúng bị bạn bè xấu dẫn dụ, đi xa đường lối Chúa, thì cha mẹ có hối tiếc, cũng đã muộn màng rồi.
Thiết nghĩ, là những bậc cha mẹ Cơ-đốc, chúng ta cần biết dành thì giờ ưu tiên để chăm lo cho những giá trị đời đời, không chỉ cho mình mà còn cho con cháu của mình nữa. Vì tất cả những giá trị khác trong cõi tạm nầy rồi sẽ qua đi, chỉ có những gì thuộc về cõi đời đời mới còn lại mãi mãi mà thôi.
...
Thánh Gióp ngày xưa đã nêu một gương tốt đáng cho chúng ta học hỏi trong việc quan tâm đến đời sống tin kính của con cái mình: “Xảy khi các ngày tiệc yến xong rồi, Gióp sai người đi dọn các con cái mình cho thanh sạch, thức dậy sớm, dâng của lễ thiêu tùy số chúng nó; vì người nói rằng: Dễ thường các con ta có phạm tội, và trong lòng từ chối Đức Chúa Trời chăng. Gióp hằng làm như vậy.” (Gióp 1: 5)
Một trong những điều mà Gióp quan tâm, lo lắng là sợ con cái mình phạm tội với Chúa, từ chối Ngài trong lòng. Nên ông luôn dành thì giờ để thờ phượng Chúa và cầu nguyện cho con cái mình.
Đó cũng là điều mà ngày nay các bậc cha mẹ chúng ta nên làm và cần làm cho con cháu chúng ta, để chúng nó giữ một tâm ý tốt là luôn hướng về Đức Chúa Trời trong cuộc sống của mình.
Thánh tổ Áp-ra-ham cũng nêu một gương đức tin tuyệt vời. Trên hành trình “đi đến xứ mà Chúa chỉ cho”, bất cứ nơi nào khi ông dừng lại đóng trại, ông đều “lập một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va và cầu khẩn danh Ngài.” (Sáng Thế Ký 12: 7, 8 và 13: 4, 18). “Lập một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va và cầu khẩn danh Ngài” là nói đến sự thờ phượng Chúa và nhờ cậy Ngài.
Chính vì có một đời sống đức tin đáng quý như thế với Đấng mà ông đang tin cậy và tôn thờ, nên Áp-ra-ham đã trở thành “Ông Tổ của Đức Tin” của mọi người tin Chúa xưa nay. Y-sác, con ông và Gia-cốp, cháu ông đều là những tổ phụ của đức tin cũng là nhờ vào đức tin sắt son nơi Chúa của Áp-ra-ham để lại vậy. Kinh Thánh Cựu Ước thường hay nói đến cụm từ “Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác và Đức Chúa Trời của Gia-cốp.” (Xuất Ê-díp-tô Ký 3: 6, 15, 16... ) Đó là một cụm từ ý nghĩa, nhắc nhở chúng ta rất nhiều trong việc truyền đạt và khuyến khích con cháu chúng ta trong con đường đức tin đặt nơi Đức Chúa Trời.
...
Giô-suê, vị lãnh tụ can đảm và tài năng của người Do-thái cũng đã nêu gương đức tin thật quý báu qua câu nói nổi tiếng của mình: “Nhưng ta và nhà ta sẽ phục sự Đức Giê-hô-va.” (Giô-suê 24: 14, 15)
“Ta và nhà ta sẽ phục sự Đức Giê-hô-va.” Đó là... tuyên ngôn đức tin của Giô-suê. Không những Giô-suê phục sự Chúa, mà cả nhà ông (vợ ông, con ông và cả... cháu ông nữa) cũng đều sẽ phục sự Ngài.
Mong rằng, đó cũng chính là... tuyên ngôn đức tin của các bậc cha mẹ tin Chúa ngày hôm nay để chúng ta có được cả một dòng dõi tin thờ Đức Chúa Trời qua nhiều thế hệ.
...
Khi nói đến việc truyền đạt đức tin cho thế hệ sau, chúng ta cũng không thể nào quên tấm gương đức tin sáng chói của bà Lô-ít, và bà Ơ-nít là bà ngoại và mẹ của Mục Sư Ti-mô-thê được Phao-lô nhắc lại cho chúng ta noi theo: “Ta cũng nhớ đến đức tin thành thật của con, là đức tin trước đã ở trong Lô-ít, bà ngoại con, và trong Ơ-nít, mẹ con, ta chắc rằng nay cũng ở trong con nữa.” (II Ti-mô-thê 1: 5)
Không thể có một Mục Sư Ti-mô-thê đầy ơn và gương mẫu, nếu không có hai người nữ đáng kính ấy trong cuộc đời của Ti-mô-thê. Thật đúng là đức tin sẽ dẫn đến đức tin nữa (Rô-ma 1: 17)
...
Tôi cảm tạ Chúa vì Ngài đã cứu ba mẹ tôi trở nên con cái Ngài. Và Ngài đã cho ba mẹ tôi trung tín theo Chúa cho đến chết, dù ở trong một đất nước vô thần. Ba mẹ tôi luôn luôn dạy dỗ, nhắc nhở, khuyên răn chúng tôi thờ phượng Chúa, học Kinh Thánh, cầu nguyện, đi nhà thờ, hầu việc Chúa, rao giảng Tin Lành, yêu mến Hội Thánh của Ngài. Nhờ đó mà anh em chúng tôi mới cứ được ở trong Chúa và hầu việc Ngài cho đến ngày hôm nay. Và đến lượt chúng tôi, chúng tôi cũng khuyên dạy, nhắc nhở con cái mình đi theo Chúa và hầu việc Ngài.
Cho đến nay, chúng tôi rất vui mừng khi thấy dòng dõi đức tin của ba mẹ chúng tôi tất cả là 33 người (con, dâu, rể, cháu, chắt) đều được ở trong Chúa và được góp phần hầu việc Ngài. Đó chính là kết quả của một đời sống tin kính Chúa từ một người cha, người mẹ, người ông, người bà để lại. Kết quả đó quý hơn cả bạc vàng, châu báu nhiều lần.
Chúng tôi biết ơn Ngài vì cả gia đình chúng tôi đều thờ Trời (In God We Trust!)
Gia đình ba mẹ vợ chúng tôi cũng vậy. Bởi đức tin của ba mẹ vợ chúng tôi, mà nay cả đại gia đình của ba mẹ vợ chúng tôi gần 80 người, hầu hết đều ở trong Chúa và hầu việc Ngài. Đó là một gia sản đức tin vô cùng quý báu!
...
Lời Chúa trong Thi-thiên nhắc nhở chúng ta trong việc truyền đạt đức tin cho con cháu như sau: “Chúng ta sẽ chẳng giấu các điều ấy cùng con cháu họ. Bèn sẽ thuật lại cho dòng dõi hậu lai những sự ngợi khen Đức Giê-hô-va, quyền năng Ngài, và công việc lạ lùng Ngài đã làm. Ngài đã lập chứng cớ nơi Gia-cốp, định luật pháp trong Y-sơ-ra-ên. Truyền dặn tổ phụ chúng ta phải dạy nó lại cho con cháu mình. Hầu cho dòng dõi hậu lai, tức là con cái sẽ sanh, được biết những điều đó. Rồi phiên chúng nó truyền lại cho con cháu mình. Hầu cho chúng nó để lòng trông cậy nơi Đức Chúa Trời. Không hề quên các công việc Ngài. Song gìn giữ các điều răn của Ngài.” (Thi-thiên 78: 4-7)
Một câu Châm Ngôn quý báu khác cũng đề cập đến việc dạy dỗ lời Chúa cho con cháu của mình: “Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo, dầu khi nó trở về già cũng không hề lìa khỏi đó.” (Châm Ngôn 22: 6)
Nguyện xin Chúa ban phước cho chúng ta và dòng dõi hậu lai của chúng ta để tất cả chúng ta đều được “ở trong nhà Đức Giê-hô-va cho đến lâu dài”. A men!
California, tháng 5/ 2023!
Mục Sư Nguyễn Đình Liễu