I.- LOÀI NGƯỜI ÐƯỢC ÐỨC CHÚA TRỜI TẠO NÊN
1. Ðức Chúa Trời tạo nên loài người:
Kinh Thánh chép: “Ðức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.” (Kinh Thánh, Sáng thế ký 2:7).
2. Loài người được ở trong vườn Ê-đen phước hạnh:
Kinh Thánh chép: “Giê-hô-va Ðức Chúa Trời đem người ở vào cảnh vườn Ê-đen.” (Kinh Thánh, Sáng thế ký 2:15).
Ðức Chúa Trời phán dạy loài người khi đặt họ vào trong vườn Ê-đen rằng: “Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn chắc sẽ chết.” (Kinh Thánh, Sáng thế ký 2:16-17).
Nhưng loài người đã ăn trái cây cấm đó. Họ phạm tội, vì chống lại mạng lịnh của Ðức Chúa Trời và làm theo ý riêng của họ.
II.- LOÀI NGƯỜI PHẠM TỘI CÀNG THÊM
Khi loài người phạm tội, thì họ mất sự thông công mật thiết với Ðức Chúa Trời. Kinh Thánh ghi lại: “Lối chiều, nghe tiếng Giê-hô-va Ðức Chúa Trời đi ngang qua vườn, A-đam và vợ ẩn mình giữa bụi cây, để tránh mặt Giê-hô-va Ðức Chúa Trời. Giê-hô-va Ðức Chúa Trời kêu A-đam mà phán hỏi rằng: Ngươi ở đâu? A-đam thưa rằng: Tôi có nghe tiếng Chúa trong vườn, bèn sợ,.. nên đi ẩn mình.” (Kinh Thánh, Sáng thế ký 3:8-10).
1. Loài người còn phạm tội gì nữa?
Sau khi họ phạm tội, “Ðức Chúa Trời bèn đuổi loài người ra khỏi vườn Ê-đen.” (Kinh Thánh, Sáng thế ký 3:23). Dần dần loài người sanh sản thêm nhiều, tản lạc khắp nơi và phạm thêm nhiều tội lỗi nữa. Có thể kể những tội như là: “Gian dâm, ô uế, luông tuồng, thờ hình tượng, phù phép, thù oán, tranh đấu, ghen ghét, buồn giận, cãi lẫy, bất bình, bè đảng, ganh gổ, say sưa, mê ăn uống, cùng các sự khác giống như vậy.” (Kinh Thánh, Ga-la-ti 5:19-21). Và “họ đã đổi vinh hiển của Ðức Chúa Trời không hề hư nát, để lấy hình tượng của loài người hay hư nát, hoặc của điểu, thú, côn trùng.... họ kính thờ và hầu việc những loài chịu dựng nên, thế cho Ðấng dựng nên.” (Kinh Thánh, Rô-ma 1:21-25). Họ thờ con cọp, con rắn, thờ người nầy, người kia do Ðức Chúa Trời dựng nên, mà lại không thờ Ðức Chúa Trời là Ðấng dựng nên mọi loài.
2. Loài người tự mình nhận tội:
Sự thật, mọi người đều biết rằng: “Nhơn vô thập toàn.” Làm người ai cũng phải tự nhận rằng mình không trọn vẹn, có nhiều lỗi lầm, tội lỗi.
3. Khổng Tử sau khi chu du thiên hạ, nói rằng:
“Ngô vị kiến thiện nhơn.” Nghĩa là “Ta chưa hề thấy người lành.”
4. Kinh Thánh dạy:
“Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không.” (Kinh Thánh, Rô-ma 3:10). Và nếu “chúng ta nói mình không có tội chi hết, ấy là chính chúng ta lừa dối mình.” (Kinh Thánh, I Giăng 1: 8). Vì “mọi người đều đã phạm tội.” (Kinh Thánh, Rô-ma 3:23).