Kinh Thánh dạy rằng: “Nguồn sự sống ở nơi Chúa.” (Kinh Thánh, Thi Thiên 36:9). Ðức Chúa Giê-su phán: “Ta là Con Ðường, Chân lý và Nguồn Sống.” (Kinh Thánh, Giăng14:6). Chính Chúa là Nguồn Sống cho nên Ngài có quyền năng ban sự sống cho loài người.
1. Ý nghĩa chữ “sống” trong Kinh Thánh:
Kinh Thánh chép: “Ai tin Con, thì được sự sống đời đời; ai không chịu tin Con, thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Ðức Chúa Trời vẫn ở trên người đó.” (Kinh Thánh, Giăng 3:36). Chữ “sống” trong Kinh Thánh có 3 ý nghĩa:
- Sống thuộc thể: Khi một người còn sống trên đất, linh hồn hiệp một với thể xác, là sống thuộc thể.
- Sống thuộc linh: Khi một người còn sống trên đời, được Chúa tha tội, có sự tương giao, có sự thông công với Nguồn sống là Ðức Chúa Trời, thì người đó có sự sống thuộc linh.
- Sống đời đời: Khi một người đang có sự sống thuộc linh mà nhắm mắt tắt hơi, linh hồn lìa khỏi xác và được đi về ở với Chúa. Chúa cho người đó được sự sống đời đời.
2. Ý nghĩa chữ “chết” trong Kinh Thánh:
Tiếc thay loài người đã phạm tội chống lại mạng lịnh của Ðức Chúa Trời cho nên loài người phải bị chết. Ðức Chúa Trời phán: “Nầy, mọi linh hồn đều thuộc về ta; … linh hồn nào phạm tội thì sẽ chết.” (Kinh Thánh, Ê-xê-chi-ên 18:4).
Chúng ta nên để ý rằng trong chữ “chết” có diễn tả sự "phân cách," như câu: “xác chẳng có hồn thì chết.” (Kinh Thánh, Gia-cơ 2:26). Trong Kinh Thánh chữ “chết” có 3 ý nghĩa:
- Chết thuộc thể: Khi một người nhắm mắt tắt hơi, linh hồn "phân cách" với thể xác, gọi là chết thuộc thể.
- Chết thuộc linh: Khi một người còn sống trên đất, nhưng vì đã phạm tội, tâm linh người đó bị "phân cách" với Nguồn Sống, là Ðức Chúa Trời, người đó bị chết thuộc linh.
- Chết đời đời: Một người đang chết thuộc linh mà nhắm mắt tắt hơi, bị Ðức Chúa Trời đoán phạt, thì linh hồn người đó sẽ đi đến nơi hình phạt trong Hồ lửa và "tồn tại" ở nơi đó đời đời, bị "phân cách" vĩnh viễn với Nguồn Sống là Ðức Chúa Trời (Kinh Thánh, II Tê-sa-lô- ni-ca 1: 9), nên gọi là chết đời đời.
3. Án phạt dành cho tội lỗi:
Tội lỗi làm cho loài người "phân cách" với Ðức Chúa Trời, mà Ngài là Nguồn phước, cho nên loài người dù còn sinh hoạt trên đất nhưng họ không có sự bình an trong tâm hồn và không được phước, như Kinh Thánh dạy: “tội lỗi các ngươi ngăn trở các ngươi được phước.” (Kinh Thánh, Giê-rê-mi 5:25b)
Án phạt dành cho tội lỗi là sự chết: “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết.” (Kinh Thánh, Rô-ma 6:23). Sự chết ở đây không những nói về sự chết thể xác mà còn nói về sự chết thuộc linh và sự chết đời đời. Một người dù giàu có, nhưng tội lỗi chưa được Cha Thiên Thượng tha thứ, thì tâm linh người đó không thể bình an và đời sống không thể có sự thỏa lòng được. Vì người nầy đang ở trong tình trạng chết thuộc linh!
4. Có thể tự mình làm lành để chuộc tội không?
Chắc chắn là không được. Vì trước mặt Ðức Chúa Trời thánh khiết tuyệt đối, loài người phải thú nhận rằng: “Chúng tôi hết thảy đã trở nên như vật ô uế, mọi việc công bình của chúng tôi như áo nhớp; chúng tôi thảy đều héo như lá, và tội ác chúng tôi như gió đùa mình đi.” (Kinh Thánh, Ê-sai 64: 6). Nghĩa là những điều chúng ta khoe là “thiện” chỉ là cái áo dơ nhớp, ô uế, không đủ tiêu chuẩn “thiện” trước mặt Ðức Chúa Trời.
Người xưa dạy rằng: “Chung thân hành thiện, thiện do bất túc; nhất nhật hành ác, ác tự hữu dư.” Nghĩa là: “Cả đời làm lành, lành chưa đủ; một ngày làm ác, ác đã dư.” Ðiều nầy thật là đúng vì nếu chúng ta cả đời không phạm luật pháp mà nay chỉ cần phạm luật pháp một lần thôi, thì Tòa án sẽ tuyên án phạt chúng ta ngay.
Ví dụ: Người kia có lòng tốt, thường dùng chiếc xe của mình, tự mua xăng rước người bịnh đi Bác sĩ, rước người yếu đau đi bệnh viện, chở dùm cho người lỡ đường bị mưa gió về nhà. Nhưng ngày kia Ông nầy chạy xe gây tai nạn cán gãy chân một người. Ông bị đưa ra tòa. Tòa hỏi Ông có cán gãy chân người nầy không? Ông trả lời: “Dạ có, nhưng thưa Quan Tòa, tôi làm lành nhiều lắm, nay chỉ cán người ta gãy có một chân thôi, xin Quan Tòa cho tôi lấy công chuộc tội.” Tòa nói không được và đã tuyên án phạt Ông ta theo luật định.
Như vậy, loài người có tội và không có cách nào tự chuộc tội được, vậy thì tất cả loài người sẽ phải bị hình phạt đời đời trong Hồ lửa sao?