Kinh Thánh: I Các Vua 21: 23-24; Thi-thiên 22: 16; Phi-líp 3: 2; II Phi-e-rơ 2: 21, 22; Khải Huyền 22: 15
Chó là một con vật rất gần gũi, thân thiết với con người chúng ta, vì chó là con vật nuôi trong nhà.
Tùy theo văn hóa ở mỗi nước mà chó được đối xử khác nhau.
Theo văn hóa Á Đông, thì chó không được... trọng vọng, ngược lại, bị... xem thường.
Một khi một người chửi ai đó là... đồ chó, hay... đồ chó má, thì có nghĩa là người đó rất là tệ hại, xấu xa.
Còn theo văn hóa Âu Mỹ, thì chó lại được... trọng vọng đến người cũng phải... ghen tỵ luôn.
Ở Mỹ, ta dễ dàng thấy người ta dắt chó đi dạo mỗi sáng hay mỗi chiều.
Dân Mỹ trung bình chi cho một con chó mình nuôi khoảng từ 1, 200 đến 1, 300 đô-la cho một năm. Chủ nuôi cho mà đánh chó thì coi chừng bị cảnh sát bắt như chơi.
Bên Mỹ, chủ dắt chó đi dạo phải mang theo túi ni lông để hót phân nó. Một khi chủ đi vắng nhà, thì phải thuê người giữ chó hộ. Giữ chó hộ, thì tính theo giờ, giá khoảng từ 15 đến 20 đô-la cho một giờ.
Gia đình đi chơi xa lâu ngày, thì phải đem chó gửi ở... khách sạn chó. Khách sạn cho chó có nơi lên đến 200 đô-la cho 1 đêm, chứ không phải chơi. Chó đi bệnh viện như người (bệnh viện dành cho chó). Chó có mua bảo hiểm nữa. Mỗi lần đi... cắt lông cho chó, tốn phí chừng 70 đô-la một lần.
Không chỉ có... khách sạn chó, mà ở Mỹ cũng còn có... nhà hàng chó với đủ các món ăn ngon, và đắt tiền không kém gì nhà hàng dành cho người.
Ngoài ra, ở Mỹ còn có cả... nghĩa địa dành cho chó và các loài vật nuôi trong nhà khác nữa. Nghĩa địa chó cũng có... bia mộ ghi tên, tuổi, ngày chết của chó, xem chẳng khác chi... nghĩa địa người là bao nhiêu.
Người Mỹ thì không ăn thịt chó bao giờ.
Đúng là... làm chó Mỹ (chó Tây) thiệt sướng gì đâu! Chẳng bù lại cho... chó ta một chút cho... đỡ tủi.
Chó ta... thiệt khổ! Nuôi trong nhà, chủ muốn đánh lúc nào là đánh, muốn thịt lúc nào là... thịt.
Chó nuôi trong nhà, mà không trông coi cẩn thận, thì có ngày bị những tên trộm chó (gọi là... cẩu tặc) bắt trộm đi bán cho mấy tiệm thịt chó như chơi, uổng công nuôi chó cả năm trời. Vì thịt chó là món ăn... khoái khẩu của nhiều người Việt.
...
Có rất nhiều những câu ca dao nói về... chó, đọc rồi... thuộc lòng luôn:
+ Con mèo làm bể nồi rang
Con chó chạy lại phải mang lấy đòn
+ Mèo đến nhà thì khó
Chó đến nhà thì giàu.
+ Lạc đàng nắm đuôi chó
Lạc ngõ nắm đuôi trâu
+ Thân em như tấm mít xơ
Chó chê không cạp, ai ngờ anh thương.
+ Chó đốm đầu thì nuôi, chó đốm đuôi thì thịt
+ Đi tu Phật bắt ăn chay
Thịt chó ăn được, thịt cầy thì không
+ Chó béo đẹp mặt chủ nhà
Nàng dâu rách rưới bà gia thẹn thùng
...
Trong văn chương bác học, tôi nhớ mãi mấy câu thơ nói về... chó nổi tiếng của Nhà Văn Nguyễn Vỹ thời tiền chiến:
“Thời thế bây giờ vẫn thấy khó
Nhà văn An-Nam khổ như chó!”
...
Kinh Thánh nói về... chó như thế nào?
Giê-sa-bên là một hoàng hậu độc ác, và tàn bạo. Bà đã lập mưu, cáo gian để giết một người hiền lành như Na-bốt và cướp đoạt vườn nho của người này. Bà đã khuyến khích chồng mình là vua A-háp thờ tà thần Ba-anh, và đã ra lệnh truy lùng, giết hại nhiều tiên tri của Chúa. Đức Chúa Trời đã dùng Tiên tri Ê-li công bố hình phạt cho Giê-sa-bên và gia đình của bà như sau: “Đức Giê-hô-va cũng phán về Giê-sa-bên, mà rằng: Chó sẽ ăn thịt Giê-sa-bên tại thành lũy Gít-rê-ên. Phàm người nào thuộc về nhà A-háp, kẻ nào chết tại trong thành sẽ bị chó ăn; còn kẻ nào chết trong đồng sẽ bị chim trời rỉa ăn.” (Sách Các Vua thứ nhứt, chương 21, câu 23 đến 24). Giê-sa-bên về sau đã bị chết một cách đau thương, và chó đã ăn thịt bà, chỉ còn lại cái sọ, hai chân và lòng bàn tay mà thôi (Sách Các Vua thứ nhì, chương 9, câu 35). Còn Vua A-háp ra trận bị tên bắn trúng chết. Chó đã liếm máu A-háp khi thi hài của ông được mang về để chôn cất (Sách Các Vua thứ nhứt, chương 22, câu 38). Dòng dõi hai vua ác khác của Y-sơ-ra-ên là Giê-rô-bô-am (Sách Các Vua thứ nhứt, chương 14, câu 11) và Ba-sê-a (Sách Các Vua thứ nhứt, chương 16, câu 4), cũng bị trừng phạt là bị chó ăn.
Thật kinh khiếp khi thấy sự trừng trị của Chúa cho những kẻ làm ác, và giết hại tiên tri của Ngài! Đức Chúa Trời đã dùng những con chó để phanh thây họ. Thật, Đức Chúa Trời không chịu khinh dể đâu, hỡi những kẻ làm ác, hãy nhớ điều đó!
...
Tân Ước cũng nhiều lần đề cập đến... chó:
Người ta cho biết, Kinh Thánh có ít nhất 37 lần đề cập đến từ “chó.” Phần lớn trong những lần đó thì từ “chó” mang nguyên nghĩa là... con chó. Chỉ có một vài lần, từ “chó” được dùng với nghĩa đã biến đổi.
Tân Ước có vài lần dùng từ “chó” với nghĩa đã biến đổi như thế:
“Hãy coi chừng loài chó; hãy coi chừng kẻ làm công gian ác; hãy coi chừng phép cắt bì giả.” (Sách Phi-líp, chương 3, câu 2)
“Chúng nó đã biết đường công bình, rồi lại lui đi về lời răn thánh đã truyền cho mình, thế thì thà rằng không biết là hơn. Đã xảy đến cho chúng nó như lời tục ngữ rằng: Chó liếm lại đồ nó đã mửa, heo đã rửa sạch rồi, lại lăn lóc trong vũng bùn.” (Sách Phi-e-rơ thứ nhì, chương 2, câu 21 đến 22)
“Những loài chó, những thuật sĩ, những kẻ tà dâm, những kẻ giết người, những kẻ thờ hình tượng, và những kẻ ưa thích cùng làm sự giả dối đều ở ngoài hết thảy.” (Sách Khải Huyền, chương 22, câu 15)
Để có thể hiểu được nghĩa đã biến đổi của từ “chó” trong những câu Kinh Thánh trên, ta cần đọc lại lời tiên tri của Vua Đa-vít về sự thương khó của Đấng Christ: “Vì những chó bao quanh tôi: Một lũ hung ác vây phủ tôi; Chúng nó đâm lủng tay và chơn tôi.” (Sách Thi Thiên, chương 22, câu 16)
Đức Chúa Trời đã gọi đám đông vây quanh Đấng Christ – kêu gào đòi đóng đinh Ngài, chúng nhục mạ Ngài, đâm lủng tay và chân Ngài khi đóng đinh Ngài vào thập tự giá – là chó. Họ là những người không biết Chúa và hung ác. Tất cả những ai bách hại con dân Chúa, Hội Thánh của Ngài, đều bị xem là... chó.
Như vậy, từ “chó” trong sách Phi-líp, chương 3, câu 2 là chỉ về những người chăn dắt con dân Chúa mà không làm tròn thiên chức, sống ích kỷ, chỉ biết trục lợi và hưởng thụ, bỏ mặc bầy chiên của Chúa. Họ cùng loại với những kẻ làm công gian ác. Còn từ “chó” trong sách Khải Huyền, chương 22, câu 5 là chỉ về những kẻ gian ác bách hại Hội Thánh Chúa.
Theo đó, “chó” trong sách Phi-líp, chương 3, câu 2, và Sách Phi-e-rơ thứ nhì, chương 2, câu 22 nói đến những thành phần giả dối, bất hảo trong Hội Thánh, tức những Giáo Sư giả. Còn “chó” trong sách Khải Huyền, chương 22, câu 15 là chỉ những thành phần vô tín, hung ác bên ngoài Hội Thánh vậy.
...
Là con dân Chúa, chúng ta cần học hỏi lời Chúa cách cẩn thận để có thể nhận chân ra được những Giáo Sư giả trong Hội Thánh (hãy coi chừng loài chó), hầu tránh xa họ, để khỏi bị họ dẫn dụ vào con đường sai lạc, hư mất đời đời.
Nguyện xin Chúa ban ơn, giúp đỡ mỗi một chúng ta để chúng ta luôn “tấn tới trong ân điển và trong sự thông biết Chúa và Cứu Chúa chúng ta là Đức Chúa Giê-su Christ” (Sách Phi-e-rơ thứ nhì, chương 3, câu 18)! Amen!
California, Tháng 7/ 2023!
Mục Sư Nguyễn Đình Liễu