*Kinh Thánh: Sáng Thế Ký 3: 15; Đa-ni-ên 3: 27; Ma-thi-ơ 5: 13 và 10: 30; Lu-ca 10: 38, 39; I Cô-rinh-tô 15: 22-28; Khải Huyền 3: 7-11
Đầu và chân là hai bộ phận quan trọng trong thân thể con người.
Đầu là bộ phận quan trọng nhất trong thân. Vì trong đầu có bộ não, là trung tâm chỉ huy cả thân thể. Chẳng thế mà khi nói đến bộ phận quan trọng nhất của một tổ chức nào đó, người ta thường gọi bộ phận đó là... cơ quan đầu não.
Còn chân là bộ phận không thể thiếu được trong thân thể con người. Đức Chúa Trời ban cho đôi chân để con người có thể đi lại đây đó, hoạt động, làm việc... Thân thể đứng vững được là nhờ có đôi chân.
Có một bài ca dao mang đậm chất hài hước, có nói về chuyện... trên đầu, mà có lẽ nhiều người thuộc như sau:
“Lỗ mũi em mười tám gánh lông,
Chồng yêu, chồng bảo tơ hồng trời cho.
Đêm nằm thì ngáy o o,
Chồng yêu, chồng bảo ngáy cho vui nhà.
Đi chợ thì hay ăn quà,
Chồng yêu, chồng bảo về nhà đỡ cơm.
Trên đầu những rác cùng rơm,
Chồng yêu, chồng bảo hoa thơm rắc đầu.”
...
Phúc Âm đầu tiên được Kinh Thánh đề cập đến, có nói đến chuyện... trên đầu và... dưới chân.
“Ta sẽ làm cho mầy cùng người nữ, dòng dõi mầy cùng dòng dõi người nữ nghịch thù nhau. Người sẽ giày đạp đầu mầy, còn mầy sẽ cắn gót chân người.” (Sách Sáng Thế Ký, chương 3, câu 15)
“Dòng dõi mầy” ở đây chỉ về ma quỷ và những kẻ theo hắn. Còn “Dòng dõi người nữ” chỉ về Chúa Giê-su và những người theo Ngài. Chúa Giê-su sẽ giày đạp đầu ma quỷ, và Ngài đã làm điều đó khi hy sinh thân mình trên thập tự giá tại đồi Gô-gô-tha năm xưa, chịu chết và chôn (ma quỷ đã cắn gót chân Chúa Giê-su); nhưng sau ba ngày nằm trong phần mộ, Chúa Giê-su đã đắc thắng sự chết và sống lại, rồi sống mãi mãi, cầm chìa khóa của sự chết và Âm Phủ (Chúa Giê-su đã giày đạp đầu ma quỷ)
Khi ba người trai trẻ Hê-bơ-rơ là Sa-đơ-rắc, Mê-sác, và A-bết-Nê-gô bị ném vào trong lò lửa hực, vì không chịu quỳ xuống thờ tượng vàng mà Vua Nê-bu-cát-nết-sa đã dựng, thì chính Chúa đã bảo vệ họ khỏi mọi sự nguy hiểm trong lò lửa hực. Họ không bị hề hấn gì cả. Kinh Thánh ghi lại: “Các quan trấn thủ, lãnh binh, các người cai trị, và các nghị viên của vua đều nhóm lại, thấy lửa không có quyền làm hại thân thể ba người ấy được , cũng chẳng có một sợi tóc nào trên đầu họ bị sém; áo xống họ chẳng bị si sứt chút nào, và mùi lửa cũng chẳng qua trên họ.” (Sách Đa-ni-ên, chương 3, câu 27)
Sự bảo vệ của Đức Chúa Trời dành cho những người thuộc về Ngài thật là lạ lùng! Không ai có quyền năng như Ngài!
Chính Chúa Giê-su đã phán: “Tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm hết rồi.” (Sách Ma-thi-ơ, chương 10, câu 30)
Có thể khẳng định một cách không sợ sai lầm rằng, không một ai có thể đếm được tóc trên đầu một cách chính xác cả. Người ta cho biết, trên đầu một con người, trung bình có chừng trên dưới một trăm ngàn sợi tóc. Nhưng không có một ai biết chính xác được, chỉ có Chúa là Đấng duy nhất đếm được từng sợi tóc trên đầu chúng ta mà thôi.
Cảm tạ Chúa về sự quan tâm, thương yêu một cách đặc biệt của Ngài dành cho những người thuộc về Ngài!
Trong khi bị bão và tàu sắp chìm, mười bốn ngày nhịn đói, hai trăm bảy mươi sáu người trên tàu đều như hết sức, tàn hơi, thì Phao-lô khuyên họ phải ăn để có thể sống còn, đừng tuyệt vọng: “Đoạn, trong khi đợi trời sáng, Phao-lô khuyên ai nấy hãy ăn. Người nói: Hôm nay là ngày thứ mười bốn mà các ngươi đang trông đợi, nhịn đói, chẳng ăn chút nào. Vậy, ta khuyên các ngươi hãy ăn, vì thật là rất cần cho sự cứu của các ngươi, và chẳng ai trong vòng các ngươi sẽ mất một sợi tóc trên đầu mình. Nói như vậy rồi, người bèn lấy bánh, đứng trước mặt mọi người, tạ ơn Đức Chúa Trời rồi, thì bẻ ra và ăn. Bấy giờ, ai nấy đều giục lòng, và ăn.” (Sách Công Vụ Các Sứ đồ, chương 27, câu 33 đến 36)
Đó là chuyện... trên đầu.
Và sau đây là chuyện... dưới chân.
Vua Đa-vít đã kinh nghiệm về sự quan tâm, chăm sóc đến... kinh ngạc của Ngài dành cho mình. Ông viết: “Chúa đếm các bước đi qua đi lại của tôi.” (Sách Thi-thiên, chương 56, câu 8)
Không ai có thể đếm được bao nhiêu bước đi qua đi lại trong cả cuộc đời của mình. Đó là điều không thể đối với con người; nhưng có thể đối với Đức Chúa Trời, vì Ngài là Đấng Toàn Tri, Toàn Tại và Toàn Năng.
Dưới chân chúng ta cũng được Chúa quan tâm, chăm sóc từng giây từng phút, thật mới tuyệt vời làm sao!
Tác giả Thi-thiên 91 cho biết sự an ninh của người tin cậy nơi Đức Chúa Trời thật kỳ diệu: “Ngươi sẽ bước đi trên sư tử và rắn hổ mang. Còn sư tử tơ và con rắn, ngươi sẽ giày đạp dưới chân.” (Sách Thi-thiên thứ 91, câu 13)
Những người thuộc về Chúa sẽ được Ngài ban sự chiến thắng trên ma quỷ và những thế lực thuộc về ma quỷ.
Trong “Bài Giảng Trên Núi”, Chúa Giê-su đã dạy:
“Các ngươi là muối của đất, song nếu mất mặn đi, thì sẽ lấy giống chi mà làm cho mặn lại? Muối ấy không dùng chi được nữa, chỉ phải quăng ra ngoài và bị người ta đạp dưới chân.” (Sách Ma-thi-ơ, chương 5, câu 13)
Đặc tính của muối là phải mặn, cũng giống như đặc tính của cam thì phải ngọt, chanh thì phải chua. Nếu cam không ngọt, chanh không chua, thì nó không còn đúng thực chất là... nó nữa. Cũng một thể ấy, muối mà mất mặn, thì đâu còn là muối. Vì vậy, nó không còn giá trị gì, chỉ là đồ bỏ đi, và bị người ta đạp dưới chân mà thôi. Người tin Chúa mà... mất phẩm chất, thì cũng đáng thương giống như muối mất mặn vậy.
Kinh Thánh ghi lại câu chuyện ấn tượng về một người nữ tên là Ma-ri, em của bà Ma-thê để khích lệ mỗi chúng ta trong tinh thần ham thích lời Chúa:
“Khi Đức Chúa Giê-su cùng môn đồ đi đường, đến một làng kia, có người đàn bà, tên là Ma-thê, rước Ngài vào nhà mình. Người có một em gái, tên là Ma-ri, ngồi dưới chân Chúa mà nghe lời Ngài.” (Sách Lu-ca, chương 10, câu 38 đến 39)
Ngồi dưới chân Chúa để lắng nghe lời Ngài dạy là phần tốt nhất, và là phần không có ai cất lấy được. Hãy ghi nhớ điều đó và làm theo để chúng ta được phước, hỡi quý con dân Chúa gần xa! Đừng lăng xăng làm đủ thứ việc mà không dành thì giờ ưu tiên cho việc lắng nghe, học hỏi lời Ngài. Chúa muốn chúng ta phải thờ phượng Ngài, lắng nghe lời Ngài dạy trước, rồi mới có thể phục vụ Ngài tốt đẹp được.
Khi luận giải về sự sống lại của Chúa Giê-su và những người tin Ngài, Phao-lô khẳng định:
“Như trong A-đam mọi người đều chết, thì cũng một lẽ ấy, trong Đấng Christ mọi người đều sẽ sống lại, nhưng mỗi người theo thứ tự riêng của mình: Đấng Christ là trái đầu mùa; rồi tới ngày Đấng Christ đến, những kẻ thuộc về Ngài sẽ sống lại. Kế đó, cuối cùng sẽ đến là lúc Ngài sẽ giao nước lại cho Đức Chúa Trời là Cha, sau khi Ngài đã phá diệt mọi đế quốc, mọi quyền cai trị, và mọi thế lực; vì Ngài phải cầm quyền cho đến chừng đặt những kẻ thù nghịch dưới chơn mình. Kẻ thù bị hủy diệt sau cùng, tức là sự chết. Vả, Đức Chúa Trời đã để muôn vật dưới chơn Ngài; mà đã nói rằng muôn vật phục Ngài, thì chắc phải trừ ra Đấng làm cho muôn vật phục Ngài. Khi muôn vật đã phục Ngài, thì bấy giờ chính mình Con sẽ phục Đấng đã làm cho muôn vật phục mình, hầu cho Đức Chúa Trời làm muôn sự trong muôn sự.” (Sách Cô-rinh-tô thứ nhứt, chương 15, câu 22 đến 28)
Đến ngày Chúa Giê-su trở lại, tất cả những người thuộc về Ngài cũng sẽ sống lại. Lúc bấy giờ, tất cả mọi quyền, mọi thế lực, muôn vật, và ma quỷ cùng bè lũ của nó đều phải khuất phục Ngài, ở dưới chân Ngài vậy.
Chúa Giê-su, Đấng mà mỗi chúng ta đang tôn thờ và hầu việc, là Đấng có cả uy quyền trời đất ở trong tay. Đáng ngợi khen Chúa Giê-su!
Trong sách Khải Huyền, Chúa Giê-su đã phán với Hội Thánh Phi-la-đen-phi:
“Ngươi cũng hãy viết cho thiên sứ của Hội thánh Phi-la-đen-phi rằng: Nầy là lời phán của Đấng thánh, chân thật, là Đấng có chìa khóa của Đa-vít, mở thì không ai đóng được, đóng thì không ai mở được: Ta biết công việc ngươi; nầy, ta đã mở trước mặt ngươi một cái cửa không ai đóng được; vì ngươi có ít năng lực, mà đã giữ đạo ta, và chẳng chối danh ta. Nầy, ta ban cho ngươi mấy kẻ trong những kẻ thuộc về hội quỉ Sa-tan, chúng nó xưng mình là người Giu-đa, mà kỳ thực không phải, nhưng chúng nó nói dối; nầy, ta sẽ khiến chúng nó đến sấp mình xuống dưới chân ngươi, và sẽ cho chúng nó biết rằng ta đã yêu ngươi. Vì ngươi đã giữ lời nhịn nhục ta, ta cũng sẽ giữ ngươi khỏi giờ thử thách, là giờ sẽ đến trong khắp thế gian, đặng thử những người ở trên đất. Ta đến mau kíp; hãy giữ lấy điều ngươi có, hầu cho không ai cất lấy mão triều thiên của ngươi.” (Sách Khải Huyền, chương 3, câu 7 đến 11)
Ở đây, Chúa Giê-su cho biết những người tin Chúa thật, thì đến ngày cuối cùng, Ngài cũng sẽ khiến kẻ thù quy phục họ, chúng nó phải đến sấp mình dưới chân họ.
Thật là phước hạnh cho tất cả những ai có lòng nhịn nhục, giữ lòng trung tín theo Chúa cho đến cuối cùng! Vì chúng ta biết rằng, chúng ta sẽ cùng đồng trị với Chúa Giê-su trong tương lai.
Tạ ơn Đức Chúa Trời, vì những người thuộc về Ngài được Ngài bảo vệ một cách thật tuyệt vời, từ trên đầu xuống đến dưới chân. Sự bảo vệ của Chúa dành cho chúng ta là trọn vẹn.
Xin Chúa ban cho mỗi một chúng ta dặn lòng trung tín theo Ngài và hầu việc Ngài, không sợ hãi gì hết, cho đến khi mỗi chúng ta được gặp Ngài trong tương lai. A men!
California, Tháng 8/ 2023.
Mục Sư Nguyễn Đình Liễu