*Kinh Thánh: I Cô-rinh-tô 15: 10; Gia-cơ 1: 17
Mỗi năm cứ đến Tháng Mười Một là chúng ta biết Mùa Tạ Ơn lại về với chúng ta. Ngay từ những ngày đầu Tháng Mười Một thì ở nước Mỹ nầy, không khí của Mùa Lễ Tạ Ơn như đã tràn ngập khắp nơi rồi.
Có thể nói rằng nước Mỹ là nước đi đầu trên thế giới về việc cảm ơn và tạ ơn. Người Mỹ tổ chức Lễ Tạ Ơn lớn hơn và trang trọng hơn bất cứ quốc gia nào khác. Điều đó cho thấy người Mỹ rất trọng ơn nghĩa, không bao giờ quên cảm ơn người và đặc biệt không bao giờ quên tạ ơn Trời.
Không ai trong cuộc đời mà lại không chịu ơn một ai đó, vì tất cả chúng ta đều là những con người nhỏ bé, đầy khiếm khuyết, nên cần được giúp đỡ từ người khác, không nhiều thì ít.
Ta biết ơn cha mẹ đã sinh thành, dưỡng dục mình nên người như ngày hôm nay. Ta biết ơn thầy cô đã dạy dỗ mình để có được tri thức mà sống trong cuộc đời với mọi người. Ta biết ơn những người thân yêu, bè bạn, hàng xóm đã nâng đỡ, khích lệ mỗi khi gặp khó khăn, thử thách trong cuộc đời. Ta biết ơn những người nào đó âm thầm cầu nguyện cho mình để mình có thêm sức lực để sống và phục vụ Chúa...
Trên hết và trước hết, ta tạ ơn Đức Chúa Trời vì Ngài đã tạo nên muôn loài vạn vật và con người để chúng ta được sống và được hưởng; vì nếu không có Đức Chúa Trời thì sẽ không có muôn loài vạn vật và con người, và cũng sẽ không có gì cả.
Kinh Thánh cho biết Đức Chúa Trời là nguồn của mọi sự tốt lành: “Mọi ân điển tốt lành cùng sự ban cho trọn vẹn đều đến từ nơi cao và bởi Cha sáng láng mà xuống, trong Ngài chẳng có một sự thay đổi, cũng chẳng có bóng của sự biến cải nào”(Sách Gia-cơ, chương 1, câu 17).
Một trong những điều thiếu sót lớn nhất nơi con người khi nói đến lòng biết ơn, ấy là nhiều người không biết ơn Đức Chúa Trời. Người ta thường hay nói và thuộc lòng câu “Cây có cội, nước có nguồn”, nhưng nhiều người chỉ mới biết ơn ông bà, cha mẹ, chứ không nghĩ đến cao hơn nữa, trên hơn nữa, chưa nghĩ đến... cội, chưa nghĩ đến... nguồn.
Cảm ơn cha mẹ, ông bà là điều tốt, vì không có ông bà, cha mẹ làm sao có mình, nhưng nếu chỉ dừng lại ở đó thì chưa đủ. Con người cần và rất cần phải biết ai tạo nên tổ tiên đầu tiên của con người? Không cần phải học cao hiểu rộng, không cần phải có một đầu óc uyên bác, chỉ cần nhìn vào chính thân thể mình và nhìn ra ngoài thiên nhiên mênh mông, xinh tươi, nhìn lên bầu trời bao la vô tận, thì tự nhiên đầu óc ta phải nhận biết rằng có một Đấng đã tạo nên thế giới tuyệt đẹp nầy. Và Đấng đó không ai khác hơn là Đức Chúa Trời. Một khi ta nhận biết được điều đó, thì chắc chắn ta sẽ không thể nào không nói lời tạ ơn Thượng Đế quyền năng cao cả.
Ca dao người Việt Nam có câu thật hay:
Con chim nó hót trên cao,
Ông Trời không có làm sao có mình?
Con chim nó hót trên cành,
Ông Trời không có có mình làm sao?
Đúng thế! Không có Ông Trời thì sẽ không có chim, không có cây, không có núi, không có biển, không có con người và không có tất cả mọi sự! Vì từ Ông Trời mà có mọi sự và khi nhìn thấy mọi sự, ta suy ra thì biết có Ông Trời. Chính vì vậy, con người rất cần phải biết tạ ơn Đức Chúa Trời!
Người Mỹ thật hay khi họ đặt niềm tin vào Đức Chúa Trời. Không một người Mỹ nào mà không biết câu “IN GOD WE TRUST” (Chúng Tôi Tin Cậy Đức Chúa Trời, hay Chúng Tôi Thờ Trời). Người Mỹ được phước vì họ đặt đức tin vào Đức Chúa Trời, đồng tiền Mỹ cũng... được phước vì có dòng chữ “In God We Trust” trong đó.
Y học nghiên cứu cho ta thấy, lòng biết ơn rất tốt cho sức khỏe của tim mạch cũng rất bổ ích cho trí não nữa. Còn những người vô ơn thì hại đến tâm thần, trí não rất nhiều.
Còn tâm lý học thì cho biết, lòng biết ơn giúp hạn chế lòng tham cố hữu trong con người, bởi người trọng ơn nghĩa luôn cảm thấy mình đầy đủ, hạnh phúc và biết thỏa lòng trong cuộc sống. Ngược lại, sự vô ơn sẽ làm cho lòng tham nơi con người càng nhiều hơn, không bao giờ biết dừng, biết đủ.
Có thể nói nhớ ơn, biết ơn và tạ ơn là ba hành động không thể thiếu của người nhận ơn. Con người ta thường chỉ muốn nhận ơn thật nhiều, nhưng khó nhớ ơn và tạ ơn thì càng hiếm. Nhiều người quên ơn người đã giúp đỡ mình và nhiều người vô ơn với Đấng Tạo Hóa!
Lạy Chúa, dù cho có nhiều người vô ơn với Ngài, nhưng xin cho con đừng học theo thói xấu ấy, hãy giúp con luôn luôn biết tạ ơn Ngài trong đời sống.
Người Trung Hoa có câu chuyện kể như sau: “Ở vùng núi Hô-Phu, có một người đàn bà bán rượu tên là Wong. Một hôm, xuất hiện một người đạo cao đức trọng đến trọ ở gần quán, dù không có tiền, ông cũng được bà chủ quán tiếp đãi nồng hậu. Ông ở đó chừng ba năm. Trước khi từ biệt, ông đào một giếng cạnh quán. Mọi người ngạc nhiên khi một dòng nước trong vắt vọt lên, họ nếm thử thì thấy đó là một loại rượu hảo hạng. Từ đó, bà chủ quán trở thành nổi tiếng và giàu có.
Ít lâu sau, người đạo cao đức trọng đó có công việc nên ghé lại quán, hỏi thăm bà chủ quán về giếng rượu. Bà than phiền:
- Rượu tốt nhưng tôi không bao giờ có dư để dự trữ ông ạ!
Ông ta mỉm cười rồi lẳng lặng viết lên tường:
- Trời đất thật bao la, nhưng lòng tham của con người còn mênh mông hơn thế nữa. Dù không tốn kém bà chủ vẫn có rượu để bán thế mà vẫn không hài lòng.
Viết xong con người tốt bụng đó nhè nhẹ ra đi, và từ đó giếng rượu cũng khô cạn luôn."
Lòng tham đã làm cho con người trở nên ích kỷ và vô ơn cũng như làm... tắt đi nguồn của sự phước hạnh nữa.
Một khi chúng ta không biết cảm ơn những người đã giúp đỡ mình, một khi chúng ta không biết tạ ơn Đức Chúa Trời là Đấng đã ban mọi vật cho chúng ta được hưởng một cách miễn phí, thì chúng ta càng ngày càng trở nên ích kỷ và vô ơn hơn, rồi sẽ chết trong sự cô đơn, héo hon của tâm hồn.
Thánh Phao-lô là một người luôn luôn bày tỏ lòng tạ ơn Đức Chúa Trời trong đời sống của mình: “Nhưng tôi nay là người thể nào là nhờ ơn Đức Chúa Trời, và ơn Ngài đã ban cho tôi cũng không phải là uổng vậy. Trái lại, tôi đã làm nhiều việc hơn các người khác, nhưng nào phải tôi, bèn là ơn Đức Chúa Trời đã ở cùng tôi” (Sách Cô-rinh-tô thứ nhất, chương 15, câu 10).
Ít nhất ba lần trong chỉ một câu Kinh Thánh ngắn ngủi nầy, Phao-lô nhắc đến ơn Đức Chúa Trời đã dành cho ông. Bàng bạc trong các thư tín của Phao-lô là lòng tạ ơn Đức Chúa Trời!
Nhân mùa Tạ Ơn, xin Chúa cho mỗi chúng ta luôn luôn biết CẢM ƠN những người đã giúp đỡ mình như cha mẹ, ông bà, thầy cô, bè bạn và những người thân yêu chung quanh mình. Đặc biệt, xin Chúa cho chúng ta luôn luôn biết TẠ ƠN Đức Chúa Trời là Đấng đã tạo nên mình và ban mọi vật để mình được hưởng bao nhiêu năm qua trong cuộc đời nầy.
Chúng ta có thể thiếu điều nầy điều kia, nhưng đừng thiếu sự cảm tạ Đức Chúa Trời trong đời sống mình. Xin Chúa cho chúng ta “dư dật trong sự cảm tạ” (Sách Cô-lô-se, chương 2, câu 7). Amen!
California, Mùa Tạ Ơn 2023!
Mục Sư Nguyễn Đình Liễu