Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 341

Mùa Giáng Sinh, Nói Chuyện... Tuyệt

Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 1: 18; Phi-líp 2: 6-8; I Ti-mô-thê 1: 15

Mỗi năm một lần, nhân loại trên khắp hoàn cầu đều vui mừng kỷ niệm sự giáng sinh của Chúa Giê-su, cho dù đó là người tin Chúa hay chưa tin.

Sự giáng sinh của Chúa Giê-su nghiễm nhiên trở thành sinh nhật lớn nhất trên hành tinh. Không một nhân vật nào có sự kỷ niệm sinh nhật lớn như thế.

Đức Chúa Trời là Đấng có tất cả mọi điều tuyệt vời ở trong Ngài, không một thần nào sánh được với Ngài, vì Ngài vượt cao hơn tất cả và tất cả đều ở dưới Ngài. Tất cả đều bất toàn và hữu hạn.

Kinh Thánh dạy: “Vì Giê-hô-va là Đức Chúa Trời rất lớn, là Vua cao cả trên hết các thần... Tôi biết rằng Đức Giê-hô-va là lớn. Chúa chúng tôi trổi cao hơn hết các thần” (Sách Thi-thiên, chương 95, câu 3, và Thi-thiên chương 135, câu 5).

Đức Chúa Trời quả thật là Đấng cao cả tuyệt đỉnh, vĩ đại tuyệt đỉnh. Vì vậy, Ngài là Đấng duy nhất đáng để con người thờ phượng và hầu việc mà thôi. Thờ phượng ai khác ngoài Đức Chúa Trời Ba Ngôi đều là sai trật, vì thờ chưa tới nơi, chưa đúng chỗ.

Hôm nay, nhân mùa Giáng Sinh, chúng ta cùng nói chuyện... tuyệt qua sự giáng sinh của Chúa Giê-su.

Chúa Giê-su giáng sinh là một sự kiện đặc biệt có một không hai trong lịch sử loài người.

Không có bất cứ sự sinh ra của con người nào trên trần gian nầy sánh được với sự giáng sinh của Chúa Cứu Thế. Mọi người đều được sinh ra theo công lệ thiên nhiên mà Đức Chúa Trời đã “đặt để” (set up) từ khi dựng nên loài người là vợ chồng ăn ở với nhau và sinh con cái, tức sinh bởi khí huyết, bởi tình dục (Sách Giăng, chương 1, câu 13). Nhưng Đức Chúa Giê-su thì được sinh ra một cách siêu nhiên. Kinh Thánh khẳng định:

Vả, sự giáng sinh của Đức Chúa Giê-su Christ đã xảy ra như vầy: Khi Ma-ri, mẹ Ngài đã hứa gả cho Giô-sép, song chưa ăn ở cùng nhau, thì người đã chịu thai bởi Đức Thánh Linh”(Sách Ma-thi-ơ, chương 1, câu 18).

Ma-ri mang thai không phải bởi do ăn ở với Giô-sép, nhưng nàng mang thai Chúa Giê-su là bởi sự hoài thai của Đức Thánh Linh.

Chính vì Chúa Giê-su không sinh ra theo công lệ thiên nhiên mà Ngài được sinh ra cách siêu nhiên, vượt lên trên và ngoài công lệ thiên nhiên; cho nên sự giáng sinh của Ngài là vô cùng kỳ diệu mà con người không thể hiểu được bằng trí óc hữu hạn của mình.

Ta có thể nói rằng sự sinh ra của Ngài là... tuyệt diệu vậy.

Chúa Giê-su giáng sinh với một mục đích là để tìm và cứu tội nhân.

Kinh Thánh chép: “Bởi Con Người đã đến để tìm và cứu kẻ bị mất” (Sách Lu-ca, chương 19, câu 10).

Đức Chúa Giê-su Christ đã đến trong thế gian để cứu vớt kẻ có tội, ấy là lời chắc chắn, đáng đem lòng tin trọn vẹn mà nhận lấy” (Sách Ti-mô-thê thứ nhất, chương 1, câu 15).

Đức Chúa Giê-su là Đức Chúa Trời thánh khiết tuyệt đối, đúng ra, theo suy luận thông thường của đầu óc con người chúng ta, thì Ngài phải đến thế gian nầy để cứu những người trong sạch, xứng đáng mới hữu lý chứ. Nhưng không, trăm lần không, ngàn lần không. Ngài đến để tìm và cứu tội nhân.

Mục đích Chúa Giê-su giáng sinh là để cứu vớt những kẻ có tội, đó là một mục đích... tuyệt vời.

Để có thể cứu vớt kẻ có tội, Đức Chúa Giê-su phải làm một công việc mà không ai có thể và có đủ tư cách để làm, đó là Ngài phải hy sinh chính mạng sống của Ngài trên thập tự giá, đổ huyết vô tội của Ngài ra để cứu chuộc tội nhân ra khỏi tội lỗi, ra khỏi bàn tay độc ác của Sa-tan.

Mọi người đều là tội nhân, nên không ai có thể chết thay cho tội nhân được, họ chỉ có thể chết vì tội của chính mình mà thôi. Để chết thay cho tội nhân, thì cần phải có một con người hoàn toàn vô tội mới có đủ tư cách (qualified) để làm điều đó, và mới hợp pháp và công bình. Chúa Giê-su Christ là Đấng đó: “Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời” (Sách Cô-rinh-tô thứ nhì, chương 5, câu 21).

Kinh Thánh dạy: “Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết” (Sách Rô-ma, chương 5, câu 8).

Đấng Christ chịu chết vì tội chúng ta theo lời Kinh Thánh” (Sách Cô-rinh-tô thứ nhất, chương 15, câu 3).

Chúa Giê-su giáng sinh là để chết cho tội nhân, hầu cứu họ ra khỏi tội lỗi. Đấng vô tội đã chết cho kẻ có tội, chỉ vì yêu thương mà thôi.

Tình yêu của Chúa dành cho tội nhân là tình yêu lớn nhất, không có tình yêu nào sánh bằng. Cho nên, tình yêu của Chúa dành cho kẻ có tội là tình yêu... tuyệt đỉnh.

Sự kiện Chúa Giê-su giáng sinh bày tỏ sự khiêm nhường cùng tột của Ngài để cứu rỗi con người.

Kinh Thánh cho biết: “Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời, song chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ; chính Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người; Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự” (Sách Phi-líp, chương 2, câu 6-8).

Chúa Giê-su là Đức Chúa Trời, nhưng Ngài bằng lòng từ bỏ địa vị cao sang tột đỉnh trên Thiên Đàng, lấy hình tôi tớ giáng sinh xuống trần gian đầy tội lỗi nầy và trở nên con người, sống giữa vòng loài người.

Trời trở thành người đã là một sự hạ mình, khiêm nhường không hiểu nổi rồi; nhưng chưa dừng ở đó, Chúa Giê-su còn tình nguyện chấp nhận chết trên cây thập tự nữa. Chết trên thập tự giá là cái chết đớn đau nhất, xấu xa nhất và nhục nhã nhất vào thời ấy.

Có thể nói không một ai có một đời sống khiêm nhường như Chúa Giê-su. Có bài Thánh Ca ca ngợi sự khiêm nhường của Ngài có đoạn lời như sau: “Chẳng có ai khiêm ty như Giê-su bạn hiền. Chẳng có ai, chẳng ai bằng!” Sự hạ mình của Chúa Giê-su mà Kinh Thánh đã bày tỏ là cùng tột, không còn có chỗ nào để có thể hạ thấp hơn được nữa.

Cho nên, sự khiêm nhường, hạ mình của Chúa Giê-su là không ai sánh bằng. Đó là một sự khiêm nhường... tuyệt đối vậy!

Đó là một số điều... tuyệt về Chúa Giê-su khi chúng ta suy gẫm về sự giáng sinh của Ngài nhân mùa Giáng Sinh.

Sự sinh ra của Ngài là... tuyệt diệu!

Mục đích Chúa Giê-su giáng sinh là để cứu vớt những kẻ có tội, đó là một mục đích... tuyệt vời.

Tình yêu của Chúa dành cho kẻ có tội là... tuyệt đỉnh!

Sự khiêm nhường, hạ mình của Chúa Giê-su là... tuyệt đối!

Tạ ơn Đức Chúa Trời vì sự ban cho của Ngài dành cho nhân loại là... tuyệt vời, vì Ngài đã không tiếc chính Con mình (là Đức Chúa Giê-su Christ) mà phó cho chúng ta, và Ngài cũng đã ban mọi sự luôn với Con ấy cho chúng ta nữa (ý từ sách Rô-ma, chương 8, câu 32).

Vì yêu thương chúng ta là những tội nhân mà Đức Chúa Trời đã bằng lòng dành tất cả những gì tốt đẹp nhất của Ngài cho chúng ta, cao điểm của mọi điều tốt đẹp ấy là ban Chúa Giê-su, Con độc sanh của Ngài xuống thế gian nầy chết làm của lễ chuộc tội chúng ta.

Tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta là quá đỗi nhiệm mầu, không thể nào diễn tả được bằng ngôn ngữ của loài người hữu hạn nầy vậy!

California, Mùa Giáng Sinh 2023!

Mục Sư Nguyễn Đình Liễu