Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 345

Mùa Xuân, Nói Chuyện... Tuổi Đời Và... Tuổi Trời

Kinh Thánh: Thi-thiên 146: 4; Ma-thi-ơ 6: 27; Giăng 3: 36; Hê-bơ-rơ 9: 27

Năm mới, mùa Xuân mới 2024 đã về thật mới mẻ trên khắp thế giới. Mọi người đang vui vẻ những ngày đầu năm mới, đầu Xuân mới với nhau bên gia đình và người thân.

Mỗi khi mùa Xuân về, một trong những điều mà người ta thường làm là mừng tuổi cho nhau, chúc cho nhau được thêm tuổi mới với đời với người.

Vào mùa Xuân nầy, bạn được bao nhiêu... tuổi đời rồi?

Vào mùa Xuân nầy, tôi bước vào tuổi sáu mươi ba. Wow! Mới đó mà nay tôi đã được sáu mươi ba mùa Xuân của cuộc đời! Tóc trên đầu bây giờ không còn bạc... lém đém như trước đây nữa, mà bạc trắng cả đầu rồi. Thời gian trôi đi nhiều khi ta cứ tưởng chậm, nhưng mà không ngờ, nó đi nhanh đến không thể tưởng tượng nổi luôn phải không bạn?

Người ta nói, mỗi năm một tuổi như đuổi Xuân đi. Xuân đến rồi Xuân đi và cứ thế, cứ thế tiếp diễn, ta thêm tuổi tác trong cuộc đời. Ta mới từ trẻ thơ ngày nào, vụt một cái, giờ ta già đi hồi nào không hay luôn.

Tôi có được đọc một bài thơ nói về tuổi tác rất hay của Nhà Thơ Thanh Hữu, một Nhà Thơ kỳ cựu trên Thi Đàn Cơ-đốc, xin chia sẻ với bạn đọc nhân mùa Xuân mới đến để nghe thử cách Thi Nhân tính tuổi có... thi vị không?

Khi tính tuổi lấy năm nay làm mốc,
Đem trừ đi sinh nhật đã ra đời,
Anh còn lại hai con số chơi vơi,
Gọi là "tuổi" của cuộc đời trên đất.

Anh và tuổi tưởng như hai mà một,
Anh ra đời tuổi mới được đặt tên,
Cứ mỗi năm khi anh được lớn lên,
Tuổi cũng lớn và cùng thêm một nấc...

Anh và tuổi như tình nhân linh động,
Anh sống còn, tuổi sinh động bên anh.
Anh qua đi, lìa cõi tạm dương trần,
Tuổi chung thủy, thề cùng anh chấm dứt.

Tuổi của anh tính bằng con số chục,
Rất hiếm người đạt đến tuổi hằng trăm.
Khi chết đi vào lòng đất anh nằm,
Tuổi chấm dứt theo thời gian quên lãng...

(Tuổi Tác – Thanh Hữu)

Thi Nhân tính tuổi thật đầy... thi vị phải không bạn?

Đó là ... tuổi đời trên đất mà Đấng Tạo Hóa ban cho mỗi một con người trên trần gian nầy.

Tuổi luôn luôn đi theo mỗi một con người một cách khắng khít mỗi năm cho đến khi nào Đức Chúa Trời quyết định chấm dứt cuộc đời của họ, thì tuổi đời của họ cũng bắt buộc phải chấm dứt theo, không thể kéo dài thêm được nữa.

Tuổi đời chấm dứt khi tim ta ngừng đập, khi lỗ mũi ta không còn hơi thở nữa. Hay nói theo cách nói của một Thi Nhân người Do-thái ngày xưa: “Hơi thở tắt đi, loài người bèn trở về bụi đất mình; Trong chính ngày đó các mưu mô nó liền mất đi” (Sách Thi-thiên chương 146 câu 4).

Cho dù bạn có được Ông Trời cho sống thọ đến cả trăm năm đi chăng nữa, có một điều chắc chắn là rồi sau đó, bạn cũng sẽ phải chết mà thôi, vì luật định của Đức Chúa Trời dành cho con người tội lỗi chúng ta là như thế: “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét” (Sách Hê-bơ-rơ chương 9 câu 27). Không ai có thể làm khác đi được, dù chỉ một vài giây phút, ta cũng không có thể kéo dài thêm được trong cuộc đời của mình đâu: “Vả lại, có ai trong vòng các ngươi lo lắng mà làm cho đời mình được dài thêm một khắc không?” (Sách Ma-thi-ơ chương 6 câu 27).

Tuổi đời của mỗi một con người trên trần gian nầy kể từ khi loài người phạm tội là có giới hạn, chứ không ai có thể... lột da sống đời được, cũng không có thuốc nào của khoa học có thể làm cho cuộc đời của con người trở nên... trường sinh bất tử được cả. Khoa học có giới hạn của nó, vì khoa học là con người, chứ không phải là Đấng Tạo Hóa, cho nên khoa học cũng không thể nào vượt qua quyền của Đấng Tạo Hóa tối cao được.

Tuổi đời của mỗi một chúng ta phải chấm dứt theo thời điểm của Đức Chúa Trời dành cho mỗi một người, dù người đó là ai, giáo chủ, hiền nhân, quân tử, hay vua chúa, chính khách hoặc học giả, triết gia...đi chăng nữa.

Nhưng có một Tin Mừng cho chúng ta, ấy là chúng ta còn có cơ hội có được... tuổi trời nữa.

Tuổi đời được Chúa ban cho tất cả mọi người khi được sinh ra trên trần gian nầy, có người được nhiều, có người được ít, không ai giống ai; nhưng... tuổi trời thì khác.

Tuổi trời có được khi và chỉ khi một người đem lòng tin trọn vẹn mà tin nhận Chúa Giê-su làm Chúa, làm Chủ cuộc đời.

Làm sao để có được... tuổi trời?

Kinh Thánh khẳng định: “Ai tin Con (tức tin Chúa Giê-su) thì được sự sống đời đời, ai không chịu tin Con thì chẳng thấy sự sống đâu; nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó” (Sách Giăng chương 3 câu 36).

Chính Chúa Giê-su cũng đã phán: “Quả thật, quả thật, Ta nói cùng các ngươi, hễ ai tin thì được sự sống đời đời” (Sách Giăng chương 6 câu 47).

Bất kể bạn là ai, giàu sang hay nghèo hèn, trí thức hay bình dân ít học; bất kể bạn thuộc tầng lớp nào trong xã hội, một khi bằng lòng mở lòng ra tin nhận Chúa Giê-su là ngay thời điểm đó, bạn được trở nên con cái Đức Chúa Trời và bắt đầu được hưởng... tuổi trời. Tuổi trời được tính ngay khi bạn đặt đức tin nơi Chúa Cứu Thế Giê-su. Và khi... tuổi trời mở ra trong cuộc đời bạn, thì bạn thực sự được trường sinh bất tử (sự sống đời đời), như Nhà Thơ Thanh Hữu đã bày tỏ trong bài thơ của mình:

Anh tin Chúa, khi "tuổi đời" khép lại,
Thì "tuổi trời" tiếp tục được mở ra,
Hồn linh anh như được trở về nhà,
Bên chân Chúa không thời gian xán lạn.

Ân sủng Chúa với tình yêu vô hạn,
Cứu thân hồn thoát biển khổ trần gian.
Ban cho anh hy vọng sống thiên đàng,
Được tiếp nối tuổi đời sau khi chết,

Anh đạt đến không thời gian bất diệt,
Vào cõi trời trong vô hạn ngàn khơi.
Anh thỏa vui với Thiên Chúa đời đời,
Bên Cứu Chúa cùng thiên binh ca ngợi.

(Tuổi Tác – Thanh Hữu)

Tuổi đời thì hữu hạn, và chấm dứt khi trái tim mình ngừng đập; nhưng... tuổi trời thì Chúa ban cho vô hạn, đời đời, không bao giờ chấm dứt cả. Chính vì thế nên người nào thực sự tin Chúa thì đó là người có phước hơn mọi người, vì họ có được... tuổi đời như mọi người, và họ còn có được... tuổi trời nữa.

Bạn có được... tuổi đời trên trần gian nầy, tôi xin chúc mừng bạn, và cầu xin Ông Trời ban cho bạn thêm những năm tháng nữa trong cuộc đời.

Nếu bạn mới chỉ có... tuổi đời mà chưa có... tuổi trời, thì niềm hạnh phúc mới chỉ một nửa, chưa trọn vẹn. Bạn cần phải nhận lấy Chúa Giê-su cho cuộc đời mình để có được... tuổi trời nữa, thì cuộc đời bạn mới thực sự là cuộc đời đầy ý nghĩa và phước hạnh vô biên vậy.

Tôi đã và đang có... tuổi đời, và tôi cũng đã và đang có... tuổi trời. Tôi thực sự cảm nhận được một cuộc đời hạnh phước khi được làm con cái của Đức Chúa Trời.

Đến mùa Xuân năm nay, tôi đã được sáu mươi ba tuổi đời, tôi không biết Chúa cho tôi còn được bao nhiêu năm... tuổi đời nữa. Khi nào... tuổi đời tôi chấm dứt, tôi không biết, nhưng Đức Chúa Trời biết, vì Ngài và chỉ Ngài mới là Đấng có quyền quyết định sự sống, sự chết của mọi người trên trần gian nầy. Nhưng... tuổi trời của tôi thì còn mãi mãi, miên viễn, không bao giờ chấm dứt.

Tạ ơn Đức Chúa Trời về sự ban cho kỳ diệu nầy của Ngài!

Tôi ước ao ngay trong mùa Xuân nầy, bạn sẽ quyết định tin nhận Chúa Giê-su để nhận được... tuổi trời Ngài ban cho, thì chắc chắn không còn phước hạnh gì hơn cho bạn nữa đâu.

Nguyện xin Đức Chúa Trời thương xót và ban ơn lành của Ngài cho hết thảy mỗi một chúng ta, và nguyện xin Ngài cho ngày càng có thêm nhiều người Việt thân yêu nhận được... tuổi trời nữa!

California, Những Ngày Đầu Năm Mới 2024!

Mục Sư Nguyễn Đình Liễu