Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 362

Chuyện... Chúa Về Trời Và Phước Hạnh Của Người Tin

Kinh Thánh: Giăng 16: 13; Công Vụ Các Sứ Đồ 1:9-11; I Tê-sa-lô-ni-ca 4: 16-18; Hê-bơ-rơ 11: 5

Sau khi Chúa Giê-su sống lại, Kinh Thánh cho biết Ngài ở lại với các môn đồ bốn mươi ngày để dạy họ nhiều lẽ thật quan trọng về Nước Trời: “Sau khi chịu đau đớn rồi, thì trước mặt các Sứ Đồ, Ngài lấy nhiều chứng cớ tỏ ra mình là sống, và hiện đến với các Sứ Đồ trong bốn mươi ngày, phán bảo những sự về Nước Đức Chúa Trời” (Sách Công Vụ Các Sứ Đồ, chương 1, câu 3).

Nếu các sự kiện Chúa Giê-su giáng sinh, chịu chết và sống lại là những sự thật lịch sử hiển nhiên, không ai có thể chối cãi được; thì sự kiện Chúa Giê-su về trời cũng vậy, vì có nhiều người chứng kiến, và được Kinh Thánh ghi lại rất nhiều lần trong nhiều sách khác nhau.

Tại sao Chúa Giê-su phải về trời?

Câu trả lời phải có là vì Ngài vốn từ trời xuống thế gian để thực thi chương trình cứu rỗi nhân loại. Cho nên, sau khi đã hoàn thành chương trình cứu rỗi rồi, thì Ngài trở về với Cha Ngài ở trên trời. Chính Chúa Giê-su đã phán: “Ta ra từ Cha mà đến thế gian, nay Ta lìa bỏ thế gian mà về cùng Cha” (Sách Giăng, chương 16, câu 28). Đó là chân lý, không có gì phải bàn cãi.

Trước khi nói về chân lý quan trọng là Chúa về trời, chúng ta hãy đi ngược lại thời Cựu Ước để xem một số hình mẫu về sự về trời của các Thánh Nhân được Kinh Thánh ghi lại.

Chúng ta biết Tiên Tri Hê-nóc được Kinh Thánh ký thuật là người được... về trời đầu tiên: “Hê-nóc được sáu mươi lăm tuổi, sanh Mê-tu-sê-la. Sau khi Hê-nóc sanh Mê-tu-sê-la rồi, đồng đi cùng Đức Chúa Trời trong ba trăm năm, sanh con trai con gái. Vậy, Hê-nóc hưởng thọ được ba trăm sáu mươi lăm tuổi. Hê-nóc đồng đi cùng Đức Chúa Trời rồi mất biệt, bởi vì Đức Chúa Trời tiếp người đi” (Sách Sáng Thế Ký, chương 5, câu 21 đến 24).

Tác giả thơ Hê-bơ-rơ đã nhắc lại sự kiện Hê-nóc được tiếp về trời: “Bởi đức tin, Hê-nóc được cất lên và không hề thấy sự chết, người ta không thấy người nữa, vì Đức Chúa Trời đã tiếp người lên. Bởi chưng, trước khi được tiếp lên, người đã được chứng rằng mình ở vừa lòng Đức Chúa Trời rồi” (Sách Hê-bơ-rơ, chương 11, câu 5).

Sau Hê-nóc một thời gian, Kinh Thánh cũng cho biết Tiên Tri Ê-li cũng được Chúa đem về trời một cách rất vinh hiển: “Khi đi qua rồi, Ê-li nói với Ê-li-sê rằng: Hãy xin điều ngươi muốn ta làm cho ngươi, trước khi ta được cất lên khỏi ngươi. Ê-li-sê thưa rằng: Nguyền xin thần của thầy cảm động tôi được bội phần. Ê-li nói với người rằng: Ngươi cầu xin một sự khó. Song nếu ngươi thấy ta lúc ta được cất lên khỏi ngươi, ắt sẽ được như lời, bằng chẳng, thì không được. Hai người cứ vừa đi vừa nói với nhau, kìa, có một cái xe lửa và ngựa lửa phân rẽ hai người. Ê-li lên trời trong một cơn gió lốc. Ê-li-sê nhìn thấy bèn la lên rằng: Cha tôi ôi! Cha tôi ôi! Là xe và lính kỵ của Y-sơ-ra-ên! Đoạn, Ê-li-sê không còn nhìn thấy người nữa. Rồi người nắm áo tơi mình xé ra làm hai mảnh.” (Sách Các Vua thứ nhì, chương 2, câu 9 đến 12).

Như vậy, qua Kinh Thánh, chúng ta được biết, trong thời Cựu Ước, ít nhất có hai con người vĩ đại của Đức Chúa Trời, cũng là hai Tiên Tri của Ngài là Hê-nóc, và Ê-li đã được Ngài cất lên trời trong sự vinh hiển tuyệt vời.

Trở lại với sự kiện Chúa về trời là một trong những chân lý quan trọng nhất của Đạo Chúa, đó là Chúa giáng sinh, Chúa chịu chết, Chúa sống lại, Chúa về trời, và Chúa sẽ tái lâm.

Sau khi sống lại, Chúa Giê-su ở với các môn đồ của Ngài trong bốn mươi ngày để dạy dỗ họ về Nước Trời.

Sau bốn mươi ngày đó, Chúa được cất về trời trước sự chứng kiến của các môn đồ: “Ngài phán bấy nhiêu lời rồi thì được cất lên trong lúc các người đó nhìn xem Ngài, có một đám mây tiếp Ngài khuất đi, không thấy nữa. Các người đó đương ngó chăm trên trời trong lúc Ngài ngự lên, xảy có hai người nam mặc áo trắng hiện đến trước mặt, và nói rằng: Hỡi người Ga-li-lê, sao các ngươi đứng ngóng lên trời làm chi? Giê-su nầy đã được cất lên trời khỏi giữa các ngươi, cũng sẽ trở lại như cách các ngươi đã thấy Ngài lên trời vậy” (Sách Công Vụ Các Sứ Đồ, chương 1, câu 9 đến 11).

Chúa Giê-su về trời là một chân lý quan trọng mà mỗi con dân Ngài phải học biết để đem lòng tin trọn vẹn mà tin nhận, hầu đời sống được phước.

Chúa Giê-su về trời đem lại nhiều ích lợi lớn lao cho chúng ta.

Ngài về trời và ngự bên hữu Đức Chúa Trời để cầu thay cho chúng ta: “Ai sẽ lên án họ ư? Đức Chúa Giê-su Christ là Đấng đã chết, và cũng đã sống lại nữa. Ngài đang ngự bên hữu Đức Chúa Trời, cầu nguyện thế cho chúng ta” (Sách Rô-ma, chương 8, câu 34).

Là những người thuộc về Chúa, chúng ta được Chúa Giê-su hiện đương ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời để cầu thay cho chúng ta. Đó là một phước hạnh lớn lao mà những người không tin Ngài không thể nào có được.

Chúa ngồi bên hữu Đức Chúa Trời nói lên rằng Ngài bình đẳng với Đức Chúa Cha. Ngài cũng chính là Đức Chúa Trời.

Ngài về trời để sắm sẵn Thiên Đàng cho con cái Ngài đến ở:

Ta đi sắm sẵn cho các ngươi một chỗ. Khi Ta đã đi và đã sắm sẵn cho các ngươi một chỗ rồi, Ta sẽ trở lại đem các ngươi đi với Ta, hầu cho Ta ở đâu, thì các ngươi cũng ở đó” (Sách Giăng, chương 14, câu 2 và 3).

Không ai được phước hạnh hơn những người tin Chúa, vì họ được Ngài chăm sóc một cách tuyệt vời. Chính Ngài đã về trời không chỉ để cầu thay cho chúng ta, mà còn để chuẩn bị một chỗ thật vinh hiển cho chúng ta đến ở sau khi qua đời nầy.

Những gì Chúa Giê-su đã hứa thì chắc như đinh đóng cột, không bao giờ sai trật, không bao giờ thay đổi cả. Chúng ta đáng đem lòng tin trọn vẹn để nhận lấy những lời phán hứa của Ngài đã dành cho chúng ta trong Kinh Thánh.

Chúa Giê-su về trời để ban Đức Thánh Linh đến ở với chúng ta và ở trong chúng ta: “Dầu vậy, Ta nói thật cùng các ngươi: Ta đi là ích lợi cho các ngươi, vì nếu Ta không đi, Đấng Yên Ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu. Song nếu Ta đi, thì Ta sẽ sai Ngài đến” (Sách Giăng, chương 16, câu 7).

Khi Đức Thánh Linh được ban xuống để ở với chúng ta thì Ngài sẽ dạy dỗ Lời Chúa cho chúng ta: “Lúc nào Thần Lẽ Thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật, vì Ngài không nói tự mình; nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến” (Sách Giăng, chương 16, câu 13).

Đây là sự khác biệt cơ bản giữa việc học Lời của Đức Chúa Trời với việc học các sách của thế gian. Học các sách thế gian thì chỉ cần dùng trí óc, sự hiểu biết của mình để học thôi; nhưng khi học lời Chúa cần phải được Đức Thánh Linh hướng dẫn, dạy dỗ, nếu không, chúng ta sẽ dễ dàng hiểu sai và dạy điều sai cho người khác: Sứ Đồ Phi-e-rơ đã khẳng định: “Trước hết phải biết rõ rằng chẳng có lời tiên tri trong Kinh Thánh lấy ý riêng giải nghĩa được. Vì chẳng hề có lời tiên tri nào là bởi ý một người nào mà ra, nhưng ấy là bởi Đức Thánh Linh cảm động mà người ta đã nói bởi Đức Chúa Trời” (Sách Phi-e-rơ thứ nhì, chương 1, câu 20 và 21).

Đây là một chân lý quan trọng mà tất cả tôi, con Chúa cần lưu ý khi học và dạy Lời Chúa cho người khác vậy. Tất cả những sự giảng dạy sai trật, đi xa sự dạy dỗ của Kinh Thánh, đẻ ra các tà giáo đều đến từ việc hiểu sai Lời Chúa khi họ nhờ cậy sự khôn ngoan riêng của mình để giải nghĩa Kinh Thánh mà không để lòng nhờ cậy Thánh Linh của Đức Chúa Trời.

Chúa Giê-su về trời cũng để ban Đức Thánh Linh xuống cáo trách tội lỗi của thế gian: “Khi Ngài đến thì sẽ khiến thế gian tự cáo về tội lỗi, về sự công bình và về sự phán xét” (Sách Giăng, chương 16, câu 8).

Khi chúng ta ra đi giới thiệu về Chúa Giê-su cho người khác, thì chính Đức Thánh Linh mới là Đấng cáo trách tội lỗi của tội nhân, chứ không phải là chúng ta. Việc của chúng ta là giới thiệu về Chúa cho tội nhân, và việc của Đức Thánh Linh là cáo trách tội lỗi để tội nhân ăn năn mà trở về cùng Chúa. Chúng ta như là những người trồng và tưới, còn chính Đức Chúa Trời mới là Đấng làm cho lớn lên (ý từ sách Cô-rinh-tô thứ nhất, chương 3, câu 6).

Sự kiện Chúa Giê-su về trời cũng như hai Tiên tri Hê-nóc và Ê-li đã về trời là hình mẫu tuyệt vời cho chúng ta biết rằng chúng ta cũng sẽ được Chúa đem về trời trong tương lai một cách vinh hiển như thế để ở với Chúa mãi mãi:

Vì sẽ có tiếng kêu lớn và tiếng của thiên sứ lớn cùng tiếng kèn của Đức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống. Bấy giờ, những kẻ chết trong Đấng Christ sẽ sống lại trước hết. Kế đến, chúng ta là kẻ sống mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa. Như vậy, chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn. Thế thì, anh em hãy dùng lời đó mà yên ủi nhau” (Sách Tê-sa-lô-ni-ca thứ nhất, chương 4, câu 16 đến 18).

Được cất về trời để ở với Chúa luôn luôn thì còn phước hạnh nào lớn hơn thế nữa cho mỗi một chúng ta!

Chúa về trời thế nào thì Ngài cũng sẽ trở lại như thế trong tương lai để đoán phạt thế gian tội lỗi nầy:

Giê-su nầy đã được cất lên trời khỏi giữa các ngươi, cũng sẽ trở lại như cách các ngươi đã thấy Ngài lên trời vậy”(Sách Công Vụ Các Sứ Đồ, chương 1, câu 11).

Khi Chúa về trời, chỉ vài trăm người chứng kiến, nhưng ngày Chúa Giê-su tái lâm thì toàn thể nhân loại khắp địa cầu sẽ chứng kiến:

Khi ấy, điềm Con Người sẽ hiện ra ở trên trời, mọi dân tộc dưới đất sẽ đấm ngực, và thấy Con Người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà xuống” (Sách Ma-thi-ơ, chương 24, câu 30).

Kìa, Ngài đến giữa những đám mây, mọi mắt sẽ trông thấy, cả đến những kẻ đã đâm Ngài cũng trông thấy; hết thảy các chi họ trong thế gian sẽ than khóc vì cớ Ngài. Quả thật vậy. A-men!” (Sách Khải Huyền, chương 1, câu 7).

Trước hết, Chúa Giê-su sẽ trở lại nơi không trung để tiếp rước những người tin Chúa về với Ngài, và sau đó, Ngài sẽ trở lại cách hiển nhiên trên đất và mọi người đều nhìn thấy, những người không tin Chúa sẽ than khóc vì cớ đã không tin Ngài.

Chúng ta cần phải biết tạ ơn Chúa Giê-su vì Ngài đã về trời hai ngàn năm đã qua, và Ngài sẽ trở lại trong một tương lai rất gần đây đề tiếp đón người thuộc về Ngài.

Những người được Ngài tiếp rước về trời ở với Ngài là những người được phước hơn hết, vì Thiên Đàng là một nơi phước hạnh ngàn muôn năm không dứt cho những ai có mặt ở đó.

Xin Chúa cho mỗi chúng ta hết lòng tin cậy và chờ đợi sự hiện đến vinh hiển của Ngài trong một tương lai không xa! Amen!

California, Mừng Kỷ Niệm Ngày Chúa Về Trời năm 2024!

Mục Sư Nguyễn Đình Liễu