Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 9: 35, 36; 28: 18-20; Mác 16: 15, 16
Những ngày vừa qua, tại Việt Nam, có một người được gọi là thầy Thích Minh Tuệ khoác áo cà sa... kiểu mới (áo đủ màu sắc), ôm bình bát... kiểu mới (cái lõi nồi cơm điện), đi chân trần dọc suốt chiều dài đất nước, xin ăn mỗi ngày một bữa, để tu trì theo những lời Phật Thích Ca đã dạy, hầu tìm con đường giải thoát.
THẦY THÍCH MINH TUỆ ĐI BỘ ĐỂ TỰ TU TẬP HẦU MONG GIẢI THOÁT CHÍNH MÌNH.
Thầy Thích Minh Tuệ bỏ nhà đi bộ xin ăn để tu trì (Phật Thích Ca ngày xưa cũng bỏ nhà, ra đi tìm kiếm chân lý như thế) mong một ngày nào đó mình có thể biến được thành... tiên, thành... Phật đã thu hút được số lượng lớn người quan tâm, ngưỡng mộ với lòng thành kính, thậm chí có người còn... tôn thờ như một... Phật sống nữa. Không ai biết, ngay cả chính thầy cũng không thể biết được khi nào thì việc đi bộ tu tập một cách khổ hạnh như thế sẽ đạt thành... chánh quả (ngôn ngữ của Phật Giáo), tức thành... Phật. Thầy cứ đi trong vô định và rồi thầy cứ hy vọng trong... vô minh (ngôn ngữ của Phật Giáo), vô định.
Cho đến nay, không biết có ai đã đi bộ suốt cả cõi đất nước Việt Nam từ Nam chí Bắc và ngược lại như người thầy tu nầy hay không; nhưng đi bộ bằng chân không suốt dọc dài đất nước như thế, thì tôi đoán chừng chỉ có mình thầy? Nhìn đôi bàn chân đen sì, chai cứng mà nể cho sự chịu đựng khó khăn, gian khổ của thầy để đi tu. Không dễ gì để một người dám bỏ tất cả mọi sự để đi bộ tu tập được như thầy Thích Minh Tuệ đâu. Nhìn những người đã gọi là đi tu rồi mà còn ăn mặc sang trọng, đi xe sang trọng, đeo đồng hồ sang trọng, tu ở chùa sang trọng, và ở nhà sang trọng là chúng ta có thể biết đi bộ để tự tu như thầy Thích Minh Tuệ là điều không phải ai cũng làm được đâu. Người ta so sánh những thầy tu... sang trọng với thầy tu... thấp hèn Minh Tuệ là có thể nhận biết được đâu là... chân tu, đâu... không phải là chân tu rồi.
CHÚA GIÊ-SU ĐI BỘ ĐỂ RAO GIẢNG TIN LÀNH CỦA NƯỚC ĐỨC CHÚA TRỜI CHO LOÀI NGƯỜI.
Nhân nói về chuyện thầy Thích Minh Tuệ đi bộ để tu tập hầu tìm được giải thoát cho chính bản thân mình, tôi nhớ Kinh Thánh có ghi lại việc đi bộ của Chúa Giê-su ngày xưa, khi Ngài còn tại thế như sau:
“Đức Chúa Giê-su đi khắp các thành, các làng, dạy dỗ trong các nhà hội, giảng Tin Lành nước Đức Chúa Trời, và chữa lành các thứ tật bịnh. Khi Ngài thấy những đám dân đông, thì động lòng thương xót, vì họ cùng khốn, và tan lạc như chiên không có kẻ chăn” (Sách Ma-thi-ơ, chương 9, câu 35, 36).
Ngày xưa, Chúa Giê-su cũng đi bộ khắp các thành thị, các làng quê của nước Do-thái, không phải để khất thực, tu tập gì đâu, mà là để dạy dỗ Lời Đức Chúa Trời trong các Nhà Hội người Do-thái, rồi giảng Tin Lành của nước Đức Chúa Trời cho mọi người nghe, cùng chữa lành các thứ tật bịnh cho dân chúng.
Kinh Thánh cho biết mục đích của Chúa Giê-su khi đến thế gian là “Bởi Con Người (tức Chúa Giê-su) đã đến tìm và cứu kẻ bị mất” (Sách Lu-ca, chương 19, câu 10).
Thánh Phao-lô cũng khẳng định: “Đức Chúa Giê-su Christ đã đến trong thế gian để cứu vớt kẻ có tội; ấy là lời chắc chắn đáng đem lòng tin trọn vẹn mà nhận lấy” (Sách Ti-mô-thê thứ nhất, chương 1, câu 15).
Chúa Giê-su không đi tìm chân lý, không đi tìm con đường giải thoát cho mình và cho nhân loại như nhiều người đã và đang đi tìm; vì Ngài chính là Chân Lý và Ngài chính là Đấng Giải Thoát nhân loại ra khỏi tội lỗi, ra khỏi bàn tay độc ác của Sa-tan. Chúa Giê-su tuyên bố: “Ta là Đường Đi, Chân Lý và Sự Sống, chẳng bởi Ta thì không ai được đến cùng Cha (tức Đức Chúa Trời)” (Sách Giăng, chương 14, câu 6).
Chúa Giê-su không đi tìm ánh sáng để được sống trong sự sáng, vì Ngài chính là Sự Sáng rồi. Chúa đã từng phán: “Ta là sự sáng của thế gian, người nào theo Ta, sẽ không đi trong nơi tối tăm; nhưng có ánh sáng của sự sống” (Sách Giăng, chương 8, câu 12).
Chúa Giê-su đến thế gian nầy với mục đích là để tìm và cứu chúng ta là những tội nhân. Ngài đến để cất tội lỗi của thế gian đi như lời Kinh Thánh chép: “Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời (tức Chúa Giê-su) là Đấng cất tội lỗi thế gian đi” (Sách Giăng, chương 1, câu 29).
Tiên Tri Ê-sai cũng rao ra Lời của Đức Chúa Trời phán với loài người rằng:
“Hỡi các ngươi hết thảy ở các nơi đầu cùng đất, hãy nhìn xem Ta và được cứu! Vì Ta là Đức Chúa Trời, chẳng có Chúa nào khác” (Sách Ê-sai, chương 45, câu 22).
Nhiều người xưa cũng như nay đã và đang đi tìm con đường giải thoát cho chính bản thân mình. Họ cứ tưởng tìm đến với Giáo Chủ nầy, Giáo Chủ nọ của thế gian nầy và tu tập, làm theo lời họ nói, thì sẽ được giải thoát, nếu kiếp nầy chưa... giải thoát được thì... kiếp sau và... kiếp sau nữa, sau nữa thế nào rồi cũng sẽ được (theo sự dạy dỗ của Phật Giáo).
Trong khi đó, Chúa Giê-su đã đến thế gian nầy để ban cho nhân loại một phương cứu rỗi duy nhất; ấy là hãy đến với Ngài, hãy tin nhận Ngài thì sẽ được sự cứu rỗi, thì nhiều người lại không tin và không tiếp nhận. Tại sao vậy??? Câu trả lời từ Kinh Thánh rất rõ ràng: “Nếu Tin Lành của chúng tôi còn che khuất, là chỉ che khuất cho những kẻ hư mất, cho những kẻ chẳng tin mà chúa đời nầy đã làm mù lòng họ, hầu cho họ không trông thấy sự vinh hiển chói lói của Tin Lành Đấng Christ, là ảnh tượng của Đức Chúa Trời” (Sách Cô-rinh-tô thứ nhì, chương 4, câu 3, 4).
Sở dĩ có nhiều người còn đang tự đi tìm sự giải thoát cho bản thân mình là vì chúa đời nầy (tức là Sa-tan, là ma quỷ) đã làm mù lòng họ, nên họ không trông thấy được sự vinh hiển chói lói của Tin Lành Đấng Christ.
Xin Chúa soi sáng cho thầy Thích Minh Tuệ cũng như nhiều người còn đang đi tìm con đường giải thoát cho mình sớm nhận biết được Chúa Giê-su chính là Con Đường giải thoát duy nhất cho loài người, để đem lòng tin trọn vẹn nhận lấy Ngài, thì sẽ nhận được sự cứu rỗi, nhận được một đời sống bình an, thỏa nguyện. Một khi có Chúa Giê-su trong cuộc đời rồi, chắc chắn chúng ta sẽ không còn mong ước đi tìm sự giải thoát nào khác nữa cả.
Kinh Thánh dạy:“Hỡi những kẻ nào khát, hãy đến suối nước! Và những người nào không có tiền bạc, hãy đến mua mà ăn! Hãy đến mua rượu và sữa mà không cần tiền, không đòi giá. Sao các ngươi trả tiền để mua đồ không phải là bánh? Sao các ngươi đem công lao mình đổi lấy vật chẳng làm cho no? Hãy chăm chỉ nghe Ta, hãy ăn của ngon, và cho linh hồn các ngươi vui thích trong của béo. Hãy nghiêng tai và đến cùng Ta; hãy nghe Ta thì linh hồn các ngươi được sống!” (Sách Ê-sai, chương 55, câu 1 đến 3).
Chúa Giê-su chính là Nguồn Nước Sống (suối nước), Nguồn Vui Mừng (rượu), và Lời Kinh Thánh (sữa) là Nguồn Dinh Dưỡng miễn phí cho linh hồn con người chúng ta.
Khi chưa nhận biết Chúa Giê-su thì con người sẽ phải mất công sức, tiền bạc để đi tìm những thứ tưởng là bánh mà thực ra không phải là bánh; tu thân, ép xác để đổi lấy vật tưởng sẽ làm cho linh hồn mình no đủ, nhưng những thứ đó chỉ có thể làm cho mình no một cách giả tạo mà thôi, để rồi đói vẫn hoàn đói.
Làm sao để đời sống mình có được Bánh Hằng Sống? Làm sao để linh hồn mình được no đủ? Không có bất cứ phương cách nào khác ngoài việc đến với Chúa Giê-su, tin nhận Ngài làm Chúa, làm Chủ cuộc đời, như Kinh Thánh đã xác quyết: “Chẳng có sự cứu rỗi trong Đấng nào khác (ngoài Chúa Cứu Thế Giê-su), vì ở dưới trời chẳng có danh nào khác (ngoài Chúa Cứu Thế Giê-su) ban cho loài người để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu” (Sách Công Vụ Các Sứ Đồ, chương 4, câu 12).
Cầu xin Chúa soi sáng con mắt lòng của nhiều người dân Việt Nam thân yêu để họ sớm nhận biết Ngài, hầu linh hồn họ được no đủ, không còn phải khổ sở đi tìm sự giải thoát trong vô vọng nữa.
NHIỀU TÔI, CON CHÚA NGÀY HÔM NAY KHÔNG CHỊU RA ĐI ĐỂ RAO GIẢNG TIN LÀNH, CỨU NGƯỜI.
Có một điều mà nhiều người tin Chúa ngày hôm nay... thua xa thầy Thích Minh Tuệ, đó là sự ra đi, sự chấp nhận gian khổ.
Là người tin Chúa, không ai là không biết và không nhớ mạng lịnh của Chúa Giê-su để lại cho người tin Ngài trước khi về trời như sau:
“Đức Chúa Giê-su đến gần, phán cùng môn đồ như vầy: Hết cả quyền phép ở trên trời và dưới đất đã giao cho ta. Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp tem cho họ, và dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi. Và nầy, ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế” (Sách Ma-thi-ơ, chương 28, câu 18 đến 20).
Một chỗ khác, Chúa Giê-su cũng phán: “Ngài phán cùng các sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người. Ai tin và chịu phép báp-têm, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin, sẽ bị đoán phạt” (Sách Mác, chương 16, câu 15, 16).
Những câu Kinh Thánh trên đều dạy cho người tin Ngài là phải ra đi nói về Chúa Giê-su cho người khác, hãy ra đi khắp mọi nơi rao giảng Tin Lành cho mọi người; nhưng có thể nói ngày hôm nay, rất nhiều những người tin Chúa, rất nhiều những Nhà Thờ chỉ muốn rao giảng Tin Lành tại Nhà Thờ hơn là muốn đi ra nói về Chúa cho người khác để dắt đưa họ về cho Ngài. Có thể nói số người tin Chúa chịu dành thì giờ hằng tuần ra đi các thành, các làng để rao báo Tin Lành cho người khác rất là ít ỏi. Đó là một thực trạng đáng buồn cho Hội Thánh của Chúa chung ở khắp mọi nơi.
Chúng ta không thể nào ngồi ở Nhà Thờ... chờ người chưa tin đến với chúng ta để nghe chúng ta rao giảng về Chúa Giê-su được. Điều đó là sai trật với Đại Mạng Lịnh của Chúa đã để lại. Chúa dạy “hãy đi”, chứ Chúa không dạy “hãy ngồi chờ”.
Thiết nghĩ, nếu mỗi một tôi, con Chúa đều quyết tâm dành thì giờ hằng tuần ra đi các nơi để rao giảng Tin Lành thì chắc chắn Chúa sẽ làm những việc lớn và khó cho chúng ta; ấy là Ngài sẽ đem thêm những linh hồn hư mất vào trong nhà của Ngài.
Mạng lịnh của Chúa vẫn còn đó, quyền năng của Ngài “hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi” (Sách Hê-bơ-rơ, chương 13, câu 8). Vấn đề còn lại là mỗi tôi, con Ngài có quyết định dành thì giờ để ra đi rao giảng Tin Lành hay không mà thôi. Đừng ngồi chờ người chưa tin đến với Nhà Thờ để nghe mình rao giảng Tin Lành, hãy ra đi đến với những người đang lạc mất và đang tự đi tìm sự giải thoát cho riêng mình trong vô vọng, dẫn họ về cho Chúa Giê-su.
Cả đoàn đông người đang bắt chước thầy Thích Minh Tuệ ra đi theo thầy cũng chỉ để mong tìm con đường giải thoát cho bản thân mình, vì có thể họ chưa nghe biết về Tin Lành cứu rỗi của Chúa Giê-su chăng? Nếu có nhiều người tin Chúa chịu ra đi từ nhà nầy sang nhà khác, từ làng nầy sang làng kia, từ chợ nầy sang chợ nọ, rao giảng Tin Lành như Chúa Giê-su đã ra đi, như các Sứ Đồ ngày xưa đã ra đi, thì có lẽ sẽ bớt đi nhiều người ra đi trong vô vọng, đi mà không biết mình đi đâu, như chúng ta đang thấy.
Một con cá được tạo nên để bơi. Một con chim được tạo nên để bay. Chúng ta là những Cơ-đốc nhân được cứu để chinh phục các linh hồn tội nhân về cho Chúa Giê-su. Đó là lý do tại sao chúng ta sống động trên trần gian nầy.
Nguyện xin Đức Chúa Trời đốt cháy lòng chúng ta, làm cho lòng mỗi chúng ta nóng nảy như hai môn đồ trên đường về làng Em-ma-út ngày xưa sau khi họ nghe Chúa Giê-su cắt nghĩa Kinh Thánh, hầu ra đi khắp nơi rao giảng Tin Lành của Chúa Giê-su cho mọi người, để có thêm nhiều người được cứu vào trong nhà Ngài trước ngày Ngài trở lại trong một tương lai không xa. Amen!
California, Tháng 6/ 2024!
Mục Sư Nguyễn Đình Liễu