Kinh Thánh: II Sa-mu-ên 12: 13-25; Công Vụ Các Sứ Đồ 17: 6; Phi-líp 4: 6
Ngày Lễ Cha năm 2024 nầy nhằm vào Chúa Nhật ngày 16 Tháng 6.
Lễ Mẹ và Lễ Cha là hai ngày Lễ được người dân Mỹ đón nhận cách hân hoan bên cạnh những ngày Lễ lớn truyền thống khác như Độc Lập, Tạ Ơn, Giáng Sinh, Năm Mới, Phục Sinh...
Nhân Ngày Lễ Cha năm nay, xin được nói chuyện về... tình cha qua câu chuyện của Vua Đa-vít dành cho con của mình.
Kinh Thánh ghi lại câu chuyện đó như sau:
“Đa-vít bèn nói cùng Na-than rằng: Ta đã phạm tội cùng Đức Giê-hô-va. Na-than đáp cùng Đa-vít rằng: Đức Giê-hô-va cũng đã xóa tội vua; vua không chết đâu. Nhưng vì việc nầy vua đã gây dịp cho những kẻ thù nghịch Đức Giê-hô-va nói phạm đến Ngài, nên con trai đã sanh cho ngươi hẳn sẽ chết. Đoạn, Na-than trở về nhà mình. Đức Giê-hô-va bèn đánh đứa trẻ mà vợ của U-ri đã sanh cho Đa-vít, và nó bị đau nặng lắm. Đa-vít vì con cầu khẩn Đức Chúa Trời và kiêng ăn; đoạn, người trở vào nhà, trọn đêm nằm dưới đất. Các trưởng lão trong nhà chổi dậy đứng chung quanh người đặng đỡ người lên khỏi đất; nhưng người không khứng, và chẳng ăn với họ. Ngày thứ bảy đứa trẻ chết. Các tôi tớ của Đa-vít ngại cho người biết đứa trẻ đã chết; vì họ nói rằng: Lúc đứa trẻ còn sống, chúng tôi có khuyên giải vua, vua không khứng nghe chúng tôi; vậy làm sao chúng tôi lại dám nói cùng vua rằng đứa trẻ đã chết? Có lẽ vua rủi ro! Nhưng Đa-vít thấy những tôi tớ nó nhỏ nhỏ, hiểu rằng đứa trẻ đã chết, nên hỏi rằng: Có phải đứa trẻ đã chết chăng? Họ thưa: Phải, đã chết rồi. Bấy giờ, Đa-vít chờ dậy khỏi đất, tắm mình, xức dầu thơm, và thay quần áo; rồi người đi vào đền của Đức Giê-hô-va và thờ lạy. Đoạn, người trở về cung, truyền dọn vật thực cho mình, và người ăn. Các tôi tớ hỏi người rằng: Vua làm chi vậy? Khi đứa trẻ nầy còn sống, vua kiêng ăn và khóc vì nó; và bấy giờ, nó đã chết vua chờ dậy và ăn! Vua đáp: Khi đứa trẻ còn sống, ta kiêng ăn và khóc lóc, vì ta nghĩ rằng: Nào ai biết; có lẽ Đức Giê-hô-va sẽ thương xót ta, và cho đứa trẻ được sống chăng. Nhưng bây giờ nó đã chết, ta kiêng ăn làm chi? Ta có thế làm cho nó trở lại ư? Ta sẽ đi đến nó nhưng nó không trở lại cùng ta. Đa-vít an ủi Bát-sê-ba, vợ mình, đến ngủ cùng nàng; nàng sanh một đứa trai, đặt tên là Sa-lô-môn. Đức Giê-hô-va yêu mến Sa-lô-môn, nên Ngài sai đấng tiên tri Na-than đến đặt tên cho nó là Giê-đi-đia, vì Đức Giê-hô-va yêu mến nó” (Sách Sa-mu-ên thứ nhì, chương 12, câu 13 đến 25).
Đứa con của Đa-vít bị đau trong câu chuyện nầy là đứa con mà Đa-vít đã có với Bát-sê-ba, người vợ xinh đẹp của U-ri, một chiến binh dũng cảm và đầy tinh thần, trách nhiệm trong quân đội Hoàng Gia, vừa bị Đa-vít lập mưu để giết một cách thật đáng thương.
Khi con bị đau nặng hầu chết, Đa-vít đã kiêng ăn, nằm dưới đất, cầu nguyện khẩn thiết với Đức Chúa Trời, xin Ngài thương xót, chữa lành và cho nó sống. Đa-vít làm như thế trong vòng bảy ngày, đến nỗi sức khỏe suy giảm, tiều tụy, các trưởng lão là những người hầu cận vua đứng xung quanh đỡ vua dậy để ăn hầu giữ gìn sức khỏe, nhưng vua không nghe. Khi đứa trẻ chết, các người hầu cận không dám cho vua biết, vì sợ vua buồn, ảnh hưởng đến long thể; nhưng vua nghe người ta nói thầm thầm với nhau, vua hỏi họ và họ thú thực với vua.
Sau khi nghe con mình đã chết, vua không kiêng ăn nữa, ông liền đứng dậy khỏi đất, tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo, xức dầu thơm, rồi đi vào đền thờ để thờ lạy Đức Chúa Trời. Rồi vua trở về cung điện bảo người ta dọn thức ăn và vua ăn.
Hành động có vẻ... kỳ lạ của Đa-vít khiến cho những người hầu cận thắc mắc:
Vua làm chi vậy? Khi đứa trẻ còn sống, vua kiêng ăn, buồn rầu và khóc lóc. Nay, đứa trẻ đã chết, vua lại dậy và ăn là nghĩa làm sao?
Đa-vít giải thích: Khi nó còn sống, ta kiêng ăn, nằm đất và cầu nguyện với Đức Chúa Trời, biết đâu Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện ta mà thương xót cho đứa trẻ sống chăng? Nhưng nay nó đã chết rồi thì ta còn kiêng ăn làm chi nữa.
Tình thương của người cha dành cho đứa con chưa có tên nầy của Đa-vít thật cảm động.
Thấy con đau nặng hầu chết, Đa-vít đã chạy đến với Chúa cách hết lòng bằng cách kiêng ăn, cầu nguyện tha thiết để xin Ngài thương xót cứu con mình.
Đây cũng là điều mà mỗi bậc cha mẹ Cơ-đốc ngày hôm nay nên học tập và làm theo. Mỗi khi con cái hoặc gia đình chúng ta có nan đề như đau ốm, bệnh tật hay những gian nguy khác trong đời sống, hãy chạy đến với Đức Chúa Trời với cả tấm lòng của mình để dâng trình mọi nan đề lên cho Ngài và nhờ cậy nơi Ngài trước hết. Lời Chúa dạy: “Hãy kêu cầu Ta, Ta sẽ trả lời cho, Ta sẽ tỏ cho các ngươi những việc lớn và khó là những việc các ngươi chưa từng biết” (Sách Giê-rê-mi, chương 33, câu 3).
Không ít tôi, con Chúa, nhất là những bậc cha mẹ, khi gặp nan đề như con cái đau ốm, bệnh tật, thì thường chỉ lo đem con chạy đến thầy thuốc, tìm kiếm thuốc uống, mà quên mất việc nhờ cậy nơi Đức Chúa Trời là Đấng chữa bịnh cho chúng ta như Đa-vít đã làm (Sách Xuất Ê-díp-tô ký, chương 15, câu 26).
Trong câu chuyện nầy, dầu Đa-vít đã hết lòng cầu nguyện, nhưng Đức Chúa Trời đã quyết định cho đứa trẻ chết. Đó là việc chúng ta khó hiểu bằng trí óc hữu hạn của con người. Nhưng Đức Chúa Trời, Ngài có chương trình cho mỗi một người trên thế gian nầy theo ý định khôn sáng đời đời của Ngài mà chúng ta không hiểu nổi và không biết được. Đức Chúa Trời chính là Đấng có quyền để định trước thì giờ đời người ta cùng giới hạn chỗ ở (ý từ sách Công Vụ Các Sứ Đồ, chương 17, câu 26)
Công việc của chúng ta là những người tin Chúa, nói chung, những người làm cha, nói riêng, chúng ta phải có một đời sống cầu nguyện nhờ cậy nơi Đức Chúa Trời, dầu Chúa đáp lời cầu nguyện theo hướng nào, chúng ta cũng không thôi cầu nguyện cùng Ngài. Lời Kinh Thánh dạy: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự, hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời” (Sách Phi-líp, chương 4, câu 6).
Ở đây, dầu Chúa đáp lời cầu nguyện của Đa-vít không theo như điều ông cầu xin, nhưng không vì vậy mà Đa-vít oán trách Chúa.
Đa-vít đã làm một điều... khá lạ mà chúng ta thấy... ngạc nhiên, khó hiểu. Sau khi con chết, ông đứng dậy, không kiêng ăn nữa, tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo, xức dầu thơm vào người, rồi đi vào đền để thờ phượng Đức Chúa Trời. Sau đó, sai người dọn đồ để ăn.
Không ít người trong chúng ta, khi Chúa đáp lời cầu nguyện không theo như điều cầu xin, thì chúng ta thường hay oán trách Ngài, thậm chí không còn muốn tiếp tục trong sự cầu nguyện với Chúa nữa, và trở nên yếu đuối trong đời sống tin kính, yếu đuối trong sự thờ phượng Ngài.
Đa-vít đã để lại cho chúng ta, nhất là những người làm cha, một bài học thật sâu sắc.
Hãy học theo người cha Đa-vít trong câu chuyện nầy, ông đã không tiếp tục âu sầu nữa; nhưng tiếp tục thờ phượng Đức Chúa Trời và ăn uống để có sức khỏe, tiếp tục sống và phục vụ Ngài, lãnh đạo dân sự của Ngài.
Cách tốt nhất để vượt qua những nỗi niềm đau thương trong cuộc đời là tiếp tục thờ phượng Đức Chúa Trời và tiếp tục sống một đời sống ý nghĩa như Chúa muốn chúng ta sống.
Đa-vít cũng như chúng ta có nhiều yếu đuối, bất toàn trong cuộc đời; nhưng nếu chúng ta biết dâng trình mọi nan đề lên cho Chúa qua lời cầu nguyện và nài xin, thì Chúa sẽ lắng nghe và đáp lời theo ý muốn tốt lành của Ngài cho đời sống chúng ta.
Chúng ta cần vâng theo ý Chúa trong mọi hoàn cảnh của đời sống, không để những lo buồn, âu sầu làm chìm đắm đức tin nơi Chúa của mình. Sau những nan đề, thử thách Chúa cho phép xảy đến, hãy tiếp tục thờ phượng Đức Chúa Trời, để rồi được Ngài thêm sức, tiếp tục sống và hầu việc Ngài một cách đẹp lòng Ngài, không sợ hãi gì hết.
Cầu xin Chúa thương xót và ban ơn, giúp đỡ mỗi một chúng ta để có thể vừa muốn vùa làm theo y tốt của Ngài. A men!
Cảm tạ Chúa đã cho vua Đa-vít, một người cha dầu có nhiều lỗi lầm trong câu chuyện nầy, đã để lại cho chúng ta những bài học quý báu, hữu ích trên linh trình theo Chúa. Chính vì vậy mà Kinh Thánh đã xác nhận: “Ta đã tìm thấy Đa-vít, con của Gie-sê, là người vừa lòng Ta, người sẽ tuân theo mọi ý chỉ Ta” (Sách Công Vụ Các Sứ Đồ, chương 13, câu 22).
Kính chúc những người cha một ngày Lễ Cha thật nhiều niềm vui và bình an trong danh Đức Chúa Giê-su Christ chúng ta!
HAPPY FATHER’S DAY!
California, Tháng 6/ 2024!
Mục Sư Nguyễn Đình Liễu