(Viết nhân sự cố Cựu Tổng Thống Donald Trump bị ám sát hụt ngày 13/ 7/ 2024!)
Kinh Thánh: I Các Vua 22: 29-38; Gióp 12: 10; Thi-thiên 31: 15; 104: 33; Công Vụ Các Sứ Đồ 17: 25, 26
Vào ngày 13/ 7/ 2024 vừa qua, một tin xảy ra làm chấn động cả nước Mỹ và toàn thế giới. Ấy là tin Cựu Tổng Thống Donald Trump, trong khi đang phát biểu trong cuộc vận động tranh cử tại Tiểu bang Pennsylvania, thì bị một tay súng phục trên mái nhà gần nơi ông Trump đang phát biểu, ước chừng 130 mét, nã một loạt đến tám phát đạn vào vị Cựu Tổng Thống.
Một viên đạn đã trúng vào vành tai bên phải của ông Trump, làm máu chảy xuống mặt của ông. Ngay lập tức, Cựu Tổng Thống đã ngồi xuống để tránh nguy hiểm, và sau khi nghe kẻ thủ ác đã bị nhân viên mật vụ hạ gục, thì các nhân viên an ninh mới đưa ông Trump ra xe để đưa tới bệnh viện chữa trị vết thương.
Vết thương nơi vành tai phải của Cựu Tổng Thống Trump chỉ bị viên đạn xợt qua nhẹ, nên không gây nguy hiểm gì đến tính mạng của vị Cựu Tổng Thống.
Tay súng ám sát Cựu Tổng Thống Trump tên là Thomas Crooks, 20 tuổi, sống cùng tiểu bang nơi xảy ra vụ việc.
Hai ngày sau vụ ám sát bất thành, vào ngày 15/ 7/ 2024, Ông Trump đã có mặt trong Đại Hội toàn quốc của Đảng Cộng Hòa tổ chức tại bang Wisconsin để được Đảng Cộng Hòa chính thức bầu chọn ông làm ứng cử viên Tổng Thống để tranh cử với đương kiêm Tổng Thống Joe Biden của Đảng Dân Chủ vào tháng 11 sắp tới.
Việc Cựu Tổng Thống Trump thoát chết trong đường tơ kẽ tóc trong vụ ám sát vừa qua là một điều kỳ diệu, hay có thể nói đó là một phép mầu bởi bàn tay vô hình của Đức Chúa Trời can thiệp.
Nhân nói đến sự việc ám sát làm chấn động dư luận toàn thế giới nầy, xin mời bạn cùng suy gẫm về chuyện... sống chết của con người.
Kinh Thánh có ghi lại câu chuyện về sự sống và cái chết rất hy hữu của hai vị vua nước Do-thái ngày xưa:
Đó là câu chuyện về Vua A-háp của nước Y-sơ-ra-ên (Vương Quốc phái Bắc) rủ Vua Giô-sa-phát của nước Giu-đa (Vương Quốc phía Nam) cùng đem quân đi đánh chiếm Ra-mốt trong xứ Ga-la-át:
“Vậy, vua Y-sơ-ra-ên đi lên Ra-mốt trong Ga-la-át với Giô-sa-phát, vua Giu-đa. Vua Y-sơ-ra-ên nói cùng Giô-sa-phát rằng: Tôi sẽ giả dạng ăn mặc, rồi ra trận; còn vua hãy mặc áo của vua. Như vậy, vua Y-sơ-ra-ên ăn mặc giả dạng mà ra trận. Vả, vua Sỵ-ri đã truyền lịnh cho ba mươi hai quan coi xe mình rằng: Các ngươi chớ áp đánh ai bất kỳ lớn hay nhỏ, nhưng chỉ một mình vua Y-sơ-ra-ên mà thôi. Vậy, khi các quan coi xe thấy Giô-sa-phát thì nói rằng: Ấy quả thật là vua Y-sơ-ra-ên. Chúng bèn đến gần người đặng áp đánh; nhưng Giô-sa-phát kêu la lên. Khi các quan coi xe thấy chẳng phải vua Y-sơ-ra-ên, thì thối lại, không đuổi theo nữa. Bấy giờ, có một người tình cờ giương cung bắn vua Y-sơ-ra-ên, trúng nhằm người nơi giáp đâu lại. Vua nói cùng kẻ đánh xe mình rằng: Hãy quay cương lại, dẫn ta ra ngoài hàng quân, vì ta bị thương nặng. Nhưng trong ngày đó thế trận thêm dữ dội; có người nâng đỡ vua đứng trong xe mình đối địch dân Sy-ri. Đến chiều tối vua chết; huyết của vít thương người chảy xuống trong lòng xe. Lối chiều, trong hàng quân có rao truyền rằng: Ai nấy hãy trở về thành mình, xứ mình. Vua băng hà là như vậy; người ta đem thây vua về Sa-ma-ri, và chôn tại đó. Người ta rửa xe người tại trong ao Sa-ma-ri, là nơi những bợm buôn hương tắm, và có những chó liếm máu người, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán” (Sách Các Vua thứ nhất, chương 22, câu 29 đến 38).
Chúng ta được biết, Vua A-háp và Vua Giô-sa-phát là sui gia với nhau (con trai của Vua A-háp là rể của Vua Giô-sa-phát). Vua A-háp đã cố tình cải trang thành một người lính bình thường để tránh bị quân Si-ry phát hiện mà bắn chết. Ngược lại, Vua Giô-sa-phát thì lại... ngu ngơ nghe theo lời của Vua A-háp mặc nguyên áo bào Vua mà ra trận.
Vua Si-ry đã truyền cho quân lính của mình là không được bắn bất cứ ai ngoại trừ Vua Y-ơ-ra-ên. Khi quân Si-ry thấy một người mặc áo bào của vua, tưởng đó là Vua Y-sơ-ra-ên, thì áp sát lại gần định bắn, thì phát hiện ra đó là Vua Giô-sa-phát của Giu-đa, chứ không phải là A-háp, Vua Y-sơ-ra-ên, nên họ... không bắn.
Cùng lúc đó, tình cờ có một tên lính giương cung bắn Vua Y-sơ-ra-ên, trúng nhằm nơi giáp đâu lại của áo Vua (tức chỗ đường nối của áo), Vua A-háp bị thương rất nặng, máu chảy ra rất nhiều trong lòng xe và đến chiều tối, thì Vua chết.
Người lính Si-ry nầy giương cung bắn đại vào Vua A-háp, chứ chẳng có ngắm nghía kỹ lưỡng gì cả; nhưng không ngờ lại trúng ngay vào chỗ đường nối của áo Vua (tức ngay chỗ dễ bị đâm thủng nhất), và Vua bị chết vì cú bắn không có chuẩn bị gì cả đó.
Cựu Tổng Thống Trump bị một tên sát thủ có chủ đích rõ ràng là chuẩn bị tư thế sẵn sàng để nhằm bắn chết ông với cả một loạt đạn đến tám viên, nhưng ông chỉ bị thương rất nhẹ nơi vành tai bên phải mà thôi. Cũng có một viên đạn trúng nơi ngực phải của áo vét-tông, nhưng đó là áo có lớp chống đạn, nên viên đạn không lọt vào được trong ngực của vị Cựu Tổng Thống.
Còn Vua A-háp của nước Y-sơ-ra-ên ngày xưa thì lại bị chết bởi một mũi tên của một người lính bắn càng về phía Vua, mà không ngờ mũi tên lại trúng ngay vào chỗ dễ đâm thủng nhất của áo, khiến cho Vua phải chết một cách tức tửi.
Thật đúng là không thể hiểu nổi!
Chuyện... sống chết của một con người không ai có thể lường trước được.
Làm sao Vua A-háp có thể chết được, khi ông đã cải trang thành một người lính bình thường? Vậy mà, ông lại bị chết chỉ bởi một mũi tên được bắn đi một cách tình cờ của một người lính đối phương. Vua Giô-sa-phát mới là đối tượng dễ bị quân Si-ry tiêu diệt, vì ông ra trận trong áo bào của một vị vua. Vậy mà, Vua Giô-sa-phát lại thoát chết, dù bị quân thù áp sát, nhưng lại... chê không giết, vì không phải là mục tiêu hướng đến của họ.
Người Việt Nam có câu “Số Trời đã định” thiệt là đúng với trường hợp của Vua A-háp ngày xưa, cũng như Cựu Tổng Thống Trump hiện nay.
Cũng chợt nhớ đến câu chuyện sống chết hy hữu trong Tam Quốc Chí của La Quán Trung bên xứ Trung Quốc ngày xưa, đại ý như sau:
Gia Cát Lượng dẫn dụ cha con Tư Mã Ý vào Thượng Phương cốc bằng cách cho người nói với Tư Mã Ý rằng tất cả lương thực của quân Thục đều ở trong hang đó. Khi cha con Tư Mã Ý vừa vào hang thì Gia Cát Lượng cho ném rơm rạ, địa lôi chặn bít hai đầu, và phóng hỏa thiêu cháy cha con Tư Mã Ý trong hang.
Cha con Tư Mã Ý không còn đường thoát thân, chỉ biết bó gối chờ chết. Nhưng ngay lúc ấy, bất chợt có một cơn mưa tầm tã đổ xuống, khiến toàn bộ lửa đều bị dập tắt. Nhờ đó, cha con Tư Mã Ý chạy thoát chết. Gia Cát Lượng đành ngữa mặt lên trời kêu than “Mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên” (nghĩa là mưu chước là do con người, nhưng thành bại là do Ông Trời).
Theo ý con người, thì cha con Tư Mã Ý bị vô thế như vậy, chỉ có chết, chứ không cách nào thoát được. Nhưng mưu người khác ý Trời, Ông Trời còn muốn để cha con ông sống, nên đã cho một cơn mưa lớn đổ xuống, và nhờ đó, hai cha con... không chết.
Một khi Đức Chúa Trời đã quyết định kết thúc cuộc sống của một con người nào đó thì dù người đó có... chạy đằng trời cũng không... thoát khỏi được. Và một khi Đức Chúa Trời còn cho người nào đó sống thì dù cho có ai đó tìm cách để mưu sát thì cũng... thất bại.
Kinh Thánh cho chúng ta biết, Đức Chúa Trời là Đấng cầm trong tay Ngài sự sống của con người cũng như muôn loài vạn vật: “Trong tay Ngài cầm hồn của mọi vật sống, và hơi thở của cả loài người” (Sách Gióp, chương 12, câu 10).
Vua Đa-vít cũng khẳng định: “Kỳ mạng tôi ở nơi tay Chúa” (Sách Thi-thiên, chương 31, câu 15).
Sứ Đồ Phao-lô cũng cho biết cùng một chân lý như thế: “Ngài là Đấng ban sự sống, hơi sống muôn vật cho moi loài. Ngài đã làm cho muôn dân sanh ra bởi chỉ một người, và khiến ở khắp trên mặt đất, định trước thì giờ đời người ta cùng giới hạn chỗ ở” (Sách Công Vụ Các Sứ Đồ, chương 17, câu 25, 26).
Qua câu chuyện Cựu Tổng Thống Trump vừa bị ám sát mà không chết được, cũng như câu chuyện về cái chết bất ngờ của Vua A-háp ngày xưa được Kinh Thánh ghi lại, hay như câu chuyện của cha con Tư Mã Ý trong Tam Quốc Chí cho chúng ta bài học cần ghi nhớ:
Dù bạn là ai, ở đâu, làm gì, bạn phải biết rằng sự sống, sự chết của con người trên thế gian nầy đều nằm trong tay của Đức Chúa Trời toàn năng, chứ không phải bạn muốn gì được nấy được đâu.
Một khi Chúa quyết định kết thúc cuộc đời bạn thì dù cho bạn có trốn ở đâu, hay có mưu chước gì để tránh, thì cũng không tránh khỏi được. Và một khi Chúa còn cho bạn sống, thì dù ai có tìm cách mưu hại bạn, thì Đức Chúa Trời cũng có cách để bảo vệ mạng sống của bạn một cách kỳ diệu.
Hãy hạ mình, khiêm nhường trước mặt Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa của chúng ta, và hãy đem lòng tin trọn vẹn mà tin thờ Ngài, thì chắc chắn cuộc đời của bạn sẽ được sự cứu rỗi, được bình an và phước hạnh, dù sống hay chết.
Tôi đã từng nhiều lần vào sinh ra tử khi làm lính chiến đấu nơi chiến trường gần năm năm trời ròng rả, nhiều lúc mạng sống như ngàn cân treo sợi tóc; nhưng rồi, Đức Chúa Trời vẫn thương yêu, bảo vệ, giữ gìn tôi được bình yên, còn trở về được với gia đình, và còn sống để hầu việc Chúa cho đến ngày hôm nay.
Tạ ơn Đức Chúa Trời vì lòng nhơn từ và thương xót lớn lao cả thể của Ngài đã dành cho!
Tôi không biết là Đức Chúa Trời còn cho tôi sống được bao lâu nữa? Điều đó tôi không biết, nhưng Đức Chúa Trời biết, và tôi hoàn toàn tin cậy nơi sự chăm sóc, bảo vệ của Ngài.
Còn đây là điều tôi quyết định: “Hễ tôi còn sống bao lâu, tôi sẽ hát xướng cho Đức Giê-hô-va bấy lâu. Hễ tôi còn chừng nào, tôi sẽ hát ngợi khen Đức Chúa Trời tôi chừng nấy!” (Sách Thi-thiên, chương 104, câu 33).
Xin mời bạn hãy cùng tôi ca tụng và tôn thờ Đức Chúa Trời, vì Ngài là Đấng cao cả, quyền năng, Đấng cầm giữ mạng sống của bạn và tôi trong tay của Ngài!
California, Tháng 7/ 2024!
Mục Sư Nguyễn - Đình - Liễu