Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 377

Chuyện Về... Cõi Vĩnh Hằng

Kinh Thánh: Thi-thiên 53: 1; Ma-thi-ơ 10: 28; 16: 26; Lu-ca 12: 16-26

Khi có một ai đó qua đời, người ta thường hay có những lời tiễn biệt như sau:

- “Vĩnh biệt Ông/ Anh! Cầu chúc linh hồn Ông/ Anh được bình yên nơi cõi vĩnh hằng!”

- “Vĩnh biệt Ông/ Anh! Cầu chúc hương hồn Ông/ Anh được yên nghỉ nơi cõi vĩnh hằng!”

- “Mãi mãi vắng bóng Ông/ Anh! Cầu chúc linh hồn Ông/ Anh được siêu thoát nơi cõi vĩnh hằng!”

Và còn nhiều câu tiễn biệt khác tương tự như thế nữa!

Tựu trung lại là những lời chúc, những mong ước tốt lành dành cho người đã qua đời đến được nơi ở vĩnh hằng (đời đời) mới được bình yên, siêu thoát; không bị đọa đày nơi khốn khổ, hay bị làm một kiếp nào đó tồi tệ, thấp kém hơn kiếp người theo như quan niệm luân hồi của nhà Phật!

Chúc là một chuyện, mong ước là một lẽ; nhưng người được chúc có đạt được như lời chúc, lời mong ước đó hay không lại là một chuyện khác. Người chúc cũng không có quyền quyết định cho lời chúc, lời mong ước của mình phải đạt được như mình mong muốn. Và người được chúc cũng chưa chắc đã nhận được đúng như những gì người ta chúc đâu. Cả hai (người chúc và người được chúc) đều không có quyền quyết định.

Kinh Thánh cho chúng ta biết có một Đấng duy nhất có quyền quyết định số phận linh hồn mỗi một con người khi qua đời:

Đừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn; nhưng thà sợ Đấng làm cho mất được linh hồn và thân thể trong địa ngục” (Sách Ma-thi-ơ, chương 10, câu 28).

Đấng duy nhất có quyền bỏ cả linh hồn và thân thể con người chúng ta vào trong Địa Ngục đó chính là Đức Chúa Trời.

Lý do duy nhất mà Đức Chúa Trời có quyền bỏ linh hồn và thân thể một con người nào đó vào Địa Ngục là vì họ chối bỏ Con của Ngài là Chúa Giê-su, như lời Kinh Thánh khẳng định:

Ai tin Con (tức Đức Chúa Giê-su), thì được sự sống đời đời; ai không chịu tin Con, thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó” (cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời chính là sự đoán phạt của Ngài trên người đó ở trong hồ lửa đời đời) (Sách Giăng, chương 3, câu 36).

Chúng ta được Lời Chúa dạy rằng, Đức Chúa Trời sắm sẵn Hồ Lửa đời đời là để hình phạt ma quỷ và những quỷ sứ thuộc hạ của nó:

Còn ma quỉ là đứa đã dỗ dành chúng, thì bị quăng xuống hồ lửa và diêm, trong đó đã có con thú và tiên tri giả rồi. Chúng nó sẽ phải chịu khổ cả ngày lẫn đêm cho đến đời đời. Bấy giờ tôi thấy một tòa lớn và trắng cùng Đấng đang ngồi ở trên; trước mặt Ngài trời đất đều trốn hết, chẳng còn thấy chỗ nào cho nó nữa. Tôi thấy những kẻ chết, cả lớn và nhỏ, đứng trước tòa, và các sách thì mở ra. Cũng có mở một quyển sách khác nữa, là sách sự sống; những kẻ chết bị xử đoán tùy công việc mình làm, cứ như lời đã biên trong những sách ấy. Biển đem trả những người chết mình chứa; Sự chết và Âm phủ cũng đem trả những người chết mình có. Mỗi người trong bọn đó bị xử đoán tùy công việc mình làm. Đoạn, Sự Chết và Âm phủ bị quăng xuống hồ lửa. Hồ lửa là sự chết thứ hai. Kẻ nào không được biên vào sách sự sống đều bị ném xuống hồ lửa” (Sách Khải Huyền, chương 20, câu 10 đến 15).

Qua phân đoạn Kinh Thánh trên, chúng ta cũng được biết con người không tin Chúa sẽ phải chịu hai lần chết.

Lần chết thứ nhất là chết cái thân thể tro bụi nầy.

Dù anh là ai, làm gì và ở đâu, đến thời điểm Đức Chúa Trời rút linh hồn lại, thì anh phải... ngoan ngoãn mà ra đi, không cưỡng lại được, vì đó là luật định của Đức Chúa Trời:

Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét” (Sách Hê-bơ-rơ, chương 9, câu 27).

Lần chết thứ nhất nầy thì mọi người đều phải trải qua, cả người tin Chúa lẫn người không tin Chúa.

Nhưng lần chết thứ hai là chết cả linh hồn và thân thể trong Hỏa Ngục đời đời thì chỉ dành cho những kẻ không tin thờ Đức Chúa Giê-su. Như Lời Kinh Thánh đã dạy: “Kẻ nào không được biên tên vào sách sự sống thì bị ném xuống Hồ Lửa”

Sách sự sống là quyển sách đặc biệt của Đức Chúa Trời dành để ghi tên tất cả những người đã tin thờ Chúa Giê-su khi còn sống trên trần gian.

Nếu khi còn sống trên trần gian mà anh không quan tâm tìm kiếm sự cứu rỗi cho linh hồn mình, mà chỉ lo tranh giành quyền lực, địa vị, chức tước, tham quyền cố vị cho đến chết, thì khi qua đời, chắc chắn cả linh hồn và thân thể đều phải chịu sự đoán phạt kinh khiếp của Đức Chúa Trời trong Hồ Lửa đời đời, vì không có tên được ghi trong sách sự sống của Đức Chúa Trời.

Đó chính là sự công bình của Đức Chúa Trời vậy!

Xưa nay, không ít người, sống không hề quan tâm đến sự cứu rỗi linh hồn. Họ chỉ chăm chăm lo làm sao cho thân thể mình được vinh hoa, phú quý, có được quyền cao, chức trọng; và tìm cách để giữ mãi chiếc ghế quyền lực mà mình cố công giành được. Nhiều người còn đáng sợ hơn là phủ nhận cả sự cứu rỗi linh hồn. Họ đi theo một chủ thuyết gọi là duy vật, chỉ quan tâm đến đời nầy mà phủ nhận giá trị của cõi đời đời.

Chúa Giê-su tuyên bố những người chỉ lo quan tâm đến cuộc sống đời tạm nầy mà không quan tâm đến sự cứu rỗi linh hồn là những người dại dột:

Ngài lại phán cùng chúng lời ví dụ nầy: Ruộng của một người giàu kia sinh lợi nhiều lắm, người bèn tự nghĩ rằng: Ta phải làm thể nào? Vì không có đủ chỗ chứa hết sản vật. Lại nói: Nầy, việc ta sẽ làm: ta phá cả kho tàng và cất cái khác lớn hơn, thâu trữ sản vật và gia tài vào đó; rồi sẽ nói với linh hồn ta rằng: Linh hồn ơi, mầy đã được nhiều của để dành dùng lâu năm; thôi, hãy nghỉ, ăn uống, và vui vẻ. Song Đức Chúa Trời phán cùng người rằng: Hỡi kẻ dại! Chính đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại; vậy những của cải ngươi đã sắm sẵn sẽ thuộc về ai? Hễ ai thâu trữ của cho mình mà không giàu có nơi Đức Chúa Trời thì cũng như vậy” (Sách Lu-ca, chương 12, câu 16 đến 21).

Kinh Thánh nhiều lần xác nhận lời Đức Chúa Trời tuyên bố với những người không tin thờ Ngài là ngu dại, là dại dột: “Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: chẳng có Đức Chúa Trời. Chúng nó đều bại hoại, phạm tội ác gớm ghiếc. Chẳng có ai làm điều lành” (Sách Thi-thiên, chương 14, câu 1, và chương 53, câu 1).

Vì sao không tin thờ Đức Chúa Trời là dại dột? Vì không tin thờ Chúa thì cả thân thể và linh hồn đều phải bị đoán phạt trong Hồ Lửa đời đời đau khổ, thì rõ ràng là quá dại dột, chứ còn gì nữa.

Chúa Giê-su đã từng phán rất rõ ràng rằng: “Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì? Vậy thì người lấy chi mà đổi linh hồn mình lại?” (Sách Ma-thi-ơ, chương 16, câu 26).

Không có gì đau khổ và đáng sợ hơn cho một người mà linh hồn phải bị đoán phạt đời đời trong Hồ Lửa có diêm cháy bừng bừng cả ngày lẫn đêm, không bao giờ dứt.

Khi một người qua đời thì linh hồn họ sẽ đi về một trong hai cõi vĩnh hằng: Cõi vĩnh hằng phước hạnh, và cõi vĩnh hằng bất hạnh.

Cõi vĩnh hằng phước hạnh chính là Thiên Đàng, nơi có Chúa Giê-su ngự. Những người tin Chúa Giê-su khi còn sống thì khi qua đời, chắc chắn linh hồn họ sẽ về nơi cõi vĩnh hằng phước hạnh để ở với Chúa Giê-su đời đời trong sự vui mừng trường cửu.

Còn cõi vĩnh hằng bất hạnh chính là Hồ Lửa là nơi có sự hiện diện của Sa-tan và quỷ sứ của nó. Những người không tin thờ Chúa Giê-su khi còn sống, thì khi qua đời, chắc chắn linh hồn họ sẽ đi về trong cõi vĩnh hằng bất hạnh để ở với ma quỷ đời đời trong sự khóc lóc và nghiến răng.

Khi còn sống, nếu bạn chối từ Chúa Giê-su, không mời Ngài làm Chúa, làm Chủ cuộc đời, thì khi qua đời, linh hồn bạn chắc chắn sẽ phải đi vào cõi vĩnh hằng bất hạnh, không thể nào khác được; và cũng không ai có thể chúc bạn đi về cõi vĩnh hằng phước hạnh được đâu.

Bạn và tôi hãy nhớ lấy chân lý quan trọng nầy: Cõi vĩnh hằng phước hạnh chỉ dành cho những người tin Chúa Giê-su khi còn sống trên trần gian tạm bợ nầy đến ở sau khi họ qua đời.

Ma quỷ luôn luôn tìm cách lừa dối, ngăn trở con người không tin thờ Chúa Giê-su để rồi sẽ cùng chung số phận với nó trong cõi vĩnh hằng bất hạnh mà thôi!

Trước khi kết thúc bài viết nầy, xin gởi đến bạn một đoạn lời trong một bài Thánh Ca kinh điển có tựa đề “Tuy Tôi Có Cả Thiên Hạ” rất ý nghĩa như sau:

Tuy tôi có cả thiên hạ nhưng mất Giê-su,
Vui chăng sống bơ vơ một ngày vô chủ?
Tâm khao khát an ninh và yên ủi đêm ngày,
Nhưng trong thế gian đây tìm được gì nay?
Nếu có thế gian mà mất Chúa muôn muôn thì,
Vinh hoa ấy đâu cần đời tranh đấu nhỉ?
Các thú vui trong trần thế há đem so bằng,
Đôi giây phút yên vui đời đầy Christ chăng?

Trân trọng tha thiết mời bạn hãy đem lòng tin trọn vẹn mà tin nhận Chúa Giê-su ngay khi còn có hơi thở trong lỗ mũi như tôi bạn nhé; đừng nghe theo lời lừa dối của Sa-tan để rồi linh hồn mình phải chịu đau đớn trong cõi vĩnh hằng bất hạnh kinh khiếp!

Cầu xin Đức Chúa Trời ban phước cho bạn và linh hồn quý giá của bạn, cũng như Ngài đã ban phước cho tôi và cứu rỗi linh hồn của tôi vậy!

California, Tháng 7/ 2024!

Mục Sư Nguyễn - Đình - Liễu