(Viết Nhân Kỳ Bầu Cử Tổng Thống Mỹ Năm 2024!)
Kinh Thánh: Lu-ca 9: 23; Phi-líp 2: 7-11; II Phi-e-rơ 1: 5-7
Nước Mỹ đang hiện đang ở trong thời kỳ rất sôi động của cuộc bầu cử Tổng Thống năm nay.
Ngày 13 Tháng Bảy vừa qua, một sự cố xảy ra làm chấn động cả thế giới, ấy là Cựu Tổng Thống Donald Trump trong khi đang phát biểu tại một cuộc vận động tranh cử của mình, đã bị một tay sát thủ rất trẻ mới 20 tuổi ám sát bằng một loạt đến 8 viên đạn; nhưng không lấy được mạng sống ông. Ông chỉ bị thương nhẹ nơi vành tai bên phải bởi một viên đạn sợt vào.
Đối thủ của Cựu Tổng Thống Trump trong cuộc bầu cử Tổng Thống năm nay là đương kim Tổng Thống Joe Biden.
Hai vị đã có một cuộc tranh luận đầu tiên nẩy lửa vào cuối tháng Sáu vừa qua, và dư luận chung đều cho thấy rằng Cựu Tổng Thống Donald Trump đã ở thế thượng phong trong cuộc tranh luận đó. Tổng Thống Biden đã bị nhiều người trong Đảng Dân Chủ của ông tỏ ra không bằng lòng, và chỉ trích ông là đã thất bại trong cuộc tranh luận với đối thủ Donald Trump. Nhiều nhân vật có tiếng nói trong Đảng Dân Chủ đã lên tiếng kêu gọi ông nên dừng cuộc đua, để Đảng lựa chọn nhân vật khác thay thế làm ứng cử viên Tổng Thống cho Đảng của mình, hầu đủ sức đối đầu với ứng cử viên kỳ cựu của Đảng Cộng Hòa, một người đã từng là Tổng Thống của nước Mỹ cách đây mấy năm mà thôi.
Vào ngày 21 Tháng Bảy, Tổng Thống Biden sau một thời gian cân nhắc, đã can đảm công bố trước quốc dân rằng ông quyết định từ bỏ cuộc đua vào Tòa Bạch Ốc năm nay, và giới thiệu đương kim Phó Tổng Thống Kamala Harris làm ứng viên Tổng Thống của Đảng Dân Chủ thay thế ông. Phó Tổng Thống Kamala Harris đã vui mừng và sẵn sàng nhận lấy nhiệm vụ to lớn nầy từ người sếp của mình trao lại. Ngay sau đó, bà Phó Tổng Thống đã có cuộc vận động tranh cử và đã dành được hơn phân nửa sự đồng ý của 3, 896 đại biểu Đảng viên Đảng Dân Chủ.
Nếu không có gì thay đổi, thì bà Kamala Harris, 59 tuổi, sẽ là ứng cử viên Tổng Thống của Đảng Dân Chủ để đối đầu với ứng cử viên Tổng Thống của Đảng Cộng Hòa là Cựu Tổng Thống Donald Trump, 78 tuổi. Kamala Harris là người được biết đến như là người rất mạnh mẽ ủng hộ quyền phá thai của nữ giới.
Việc Tổng Thống Biden quyết định dừng việc tranh cử chức Tổng Thống Mỹ vào tháng 11 năm nay đã được nhiều người trong Đảng Dân Chủ khen ngợi, và cho đó là một quyết định sáng suốt vì đất nước và người dân Mỹ. Dầu như thế nào đi nữa, thì không ít người dân Mỹ cũng có thể đã đánh giá ông là người... không tham quyền cố vị, là người biết dừng và lui lại phía sau (dù chậm còn hơn không) để nhường chỗ cho những người trẻ hơn, có tiềm năng hơn lên thay thế mình, lãnh đạo đất nước.
Một trong những điều rất khó từ bỏ nơi một con người, đó là quyền lực một khi họ nắm được nó trong tay.
Có không ít người, dù là ở ngoài xã hội hay là trong tôn giáo, khi có được quyền lực tột đỉnh trong tay rồi, thì cố nắm giữ cho đến chết, chứ không bao giờ chịu buông bỏ. Có người còn tệ hại hơn là sửa đổi cả Hiến chương, Điều lệ để tiếp tục giữ khư khư chiếc ghế quyền lực trong tay mình. Cho nên, việc Tổng Thống Biden... can đảm từ bỏ cuộc đua vào chiếc ghế quyền lực nhất tại Tòa Bạch Ốc của nước Mỹ cũng là điều đáng khen vậy.
Biết sức của mình và biết lúc nào phải dừng lại, phải từ bỏ để dành chỗ cho người khác có thể làm được việc đó tốt hơn mình, không phải là điều dễ làm, nếu không có... dũng khí.
Một trong những điều khó từ bỏ nhất, đó là từ bỏ cái tôi của mình, cái bản ngã của mình. Ai đó đã nói rằng “Cái tôi rất đáng ghét” (nhưng đó là cái tôi của kẻ khác, chứ cái tôi của... mình thì lại rất... đáng yêu).
Chúa Giê-su dạy người theo Ngài phải từ bỏ cái tôi của mình mới có thể theo Ngài được: “Nếu ai muốn theo Ta, thì phải tự bỏ mình đi, mỗi ngày vác thập tự giá mình mà theo Ta” (Sách Lu-ca, chương 9, câu 23).
Từ bỏ mình đi, tức là từ bỏ cái tôi, cái bản ngã của mình, cái mà người ta nói một cách văn chương bóng bẫy là cái “thị dục huyễn ngã”. “Thị dục huyễn ngã” là một trong những cái... khó từ bỏ nhất nơi con người. Không từ bỏ được cái tôi của mình thì không thể nào đủ sức để mỗi ngày vác thập tự giá mình mà theo Chúa được, vì vác mình cái tôi của mình đã hết sức rồi, còn sức đâu để vác thập tự giá mà theo Chúa nữa. Chúa biết điều đó, nên Chúa mới dạy người theo Ngài phải từ bỏ cái tôi của mình trước khi theo Ngài vậy.
Chính Chúa Giê-su, Ngài cũng đã làm gương tự bỏ mình đi cho chúng ta noi theo:
“Chính Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người. Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự” (Sách Phi-líp, chương 2, câu 7, 8)
Ngài không chỉ tự bỏ mình trong vai trò là Đức Chúa Trời, bình đẳng với Đức Chúa Cha và Đức Thánh Linh để xuống thế làm người, mà Ngài còn tự hạ mình xuống, chấp nhận làm đại tội nhân (mặc dù Ngài hoàn toàn vô tội) để chết trên thập tự giá, một cái chết nhục nhã nhất.
Chính vì sự tự bỏ mình và tự hạ mình tuyệt vời đó của Chúa Cứu Thế mà “Đức Chúa Trời đã đem Ngài lên rất cao, và ban cho Ngài danh trên hết mọi danh, hầu cho nghe đến danh Đức Chúa Giê-su, mọi đầu gối trên trời, dưới đất, bên dưới đất, thảy đều quì xuống, và mọi lưỡi thảy đều xưng Giê-su Christ là Chúa, mà tôn vinh Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha” (Sách Phi-líp, chương 2, câu 9 đến 11).
Nếu Chúa Giê-su mà... tham quyền cố vị, thì Ngài chẳng bao giờ từ bỏ ngai vàng cao sang vinh hiển tột đỉnh trên Thiên Đàng, để xuống trần gian thấp hèn tột cùng nầy làm người, và mang lấy danh hiệu “đại tội nhân” làm gì cho... khổ tấm thân Ngài. Và nếu Ngài không xuống từ bỏ địa vị cao sang tột đỉnh mà Ngài đang có đó, thì tất cả nhân loại phải chấp nhận án chết và bị đoán phạt đời đời nơi Hỏa Ngục do tội lỗi của chính mình.
Nhưng tạ ơn Đức Chúa Trời đã ban Chúa Cứu Thế Giê-su cho chúng ta, và tạ ơn Đức Chúa Giê-su đã vui lòng từ bỏ tất cả để cứu nhân loại tội lỗi nầy!
Người ngoài Chúa tham quyền cố vị, tìm mọi cách bám giữ quyền lực để hưởng bổng lộc, để có điều kiện làm giàu cho mình và cho gia đình mình, âu cũng là điều không có gì là khó hiểu lắm, vì đó là sự tham dục của thế gian.
Nhưng có không ít người dù đã tin Chúa rồi, đã trở thành những Mục Sư, ngay cả là Mục Sư lãnh đạo Giáo Hội nữa; lại không học theo gương từ bỏ của Chúa Giê-su để sống và hầu việc Ngài, mà lại luôn luôn muốn có thêm cho mình những quyền lực trong Giáo Hội, kiêm thêm chức vụ nầy chức vụ kia, và... giữ mãi những chức vụ đó cho đến khi không còn có thể giữ được nữa (hoặc cho đến chết), mới chịu buông ra mà thôi. Chẳng lẽ nào chỉ có họ mới đủ tài năng để đảm nhận những chức vụ đó thôi hay sao???
Hình ảnh của Phao-lô hiện lên trong bài giảng dành cho các Mục Sư tại thành Ê-phê-sô ngày xưa là một hình ảnh thật cảm động và đáng cho những người hầu việc Chúa noi theo biết bao:
“Bây giờ, tôi giao phó anh em cho Đức Chúa Trời và cho đạo của ơn Ngài, là giao phó cho Đấng có thể gây dựng và ban gia tài cho anh em chung với hết thảy những người được nên thánh. Tôi chẳng ham bạc, vàng, hay là áo xống của ai hết” (Sách Công Vụ Các Sứ Đồ, chương 20, câu 32, 33).
Phao-lô là người đã được Chúa dùng mở mang và gây dựng rất nhiều Hội Thánh trong thời của ông; nhưng Phao-lô không hề công thần địa vị với họ, cũng không hề tham quyền cố vị, cố nắm giữ quyền lực trên họ. Ông giao phó họ cho Đức Chúa Trời và cho đạo của ơn Ngài (nghĩa là cho Lời Kinh Thánh). Ông hoàn toàn tin vào Đấng có thể gây dựng họ và Lời có thể gây dựng họ đó chính là Đấng mà ông đã tin và Lời mà ông đã giảng. Phao-lô không muốn tạo ảnh hưởng của mình trên bất cứ ai cả. Ông chỉ muốn chính Chúa và Lời của Ngài ảnh hưởng trên đời sống của họ thôi.
Phao-lô không tham lam bạc, vàng hay áo xống của người nào cả. Ông không lợi dụng lòng tốt của những người mà chính ông đã đem họ đến với Chúa.
Với Phao-lô, ông từ bỏ tất cả mọi sự của thế gian, ông chỉ... ham nắm giữ lấy Chúa Giê-su Christ và Chúa Giê-su Christ bị đóng đinh trên thập tự giá mà thôi: “Nhưng vì cớ Đấng Christ, tôi đã coi sự lời cho tôi như là sự lỗ vậy. Tôi cũng coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Giê-su Christ là quí hơn hết, Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó. Thật, tôi xem những điều đó như rơm rác, hầu cho được Đấng Christ” (Sách Phi-líp, chương 3, câu 7, 8).
Thật đáng buồn, có không ít người hầu việc Chúa ngày hôm nay vẫn còn ham đủ thứ thuộc về thế gian nầy, vẫn luôn luôn muốn thêm nhà vào nhà, thêm đất vào đất, thêm xe vào xe, thêm tiền vào tiền, thêm quyền vào quyền, thêm chức vào chức; chứ chẳng hề muốn từ bỏ bớt “gánh nặng dễ vấn vương” ấy chút nào!
Trong khi đó điều Chúa muốn con dân Ngài thêm vào trong đời sống đức tin, ấy là: “về phần anh em, phải gắng hết sức thêm cho đức tin mình sự nhân đức, thêm cho nhân đức sự học thức, thêm cho học thức sự tiết độ, thêm cho tiết độ sự nhịn nhục, thêm cho nhịn nhục sự tin kính, thêm cho tin kính tình yêu thương anh em, thêm cho tình yêu thương anh em lòng yêu mến.” (Sách Phi-e-rơ thứ nhì, chương 1, câu 5 đến 7), thì lại không thấy họ... thêm vào được bao nhiêu cả.
Tổng Thống Biden cuối cùng rồi ông cũng quyết định từ bỏ cuộc chạy đua vào ghế Tổng Thống Mỹ nhiệm kỳ 2, nhường chỗ cho một người trẻ hơn tiếp bước mình trong cuộc chay đua đầy khó khăn sắp tới vào chức vụ Tổng Thống của cường quốc số một thế giới.
Được biết, cách đây hơn 200 năm, Tổng Thống đầu tiên của Mỹ là Geogre Washington đã từng từ chối ra tranh cử chức Tổng Thống nhiệm kỳ 3 theo lời kêu gọi của nhiều người dân Mỹ, vì họ thấy được tầm vóc và nhân cách của ông . Vào thời điểm đó, Hiến Pháp nước Mỹ chưa có quy định giới hạn về nhiệm kỳ của Tổng Thống, nhưng ông Washington đã quyết định rút lui, vì tin chắc còn nhiều người khác có tài năng và nhân cách hơn mình. Một con người không tham quyền cố vị như Washington thật đúng là một nhân cách lớn đáng cho hậu thế học hỏi vậy.
Cầu xin Chúa cho mỗi một chúng ta nhờ ơn và sức của Chúa để từ bỏ bớt đi những ham muốn, những tham dục của thế gian, và quyết nắm giữ lấy Chúa Giê-su cùng Đạo của ân điển Ngài, hầu cho chúng ta có thể theo đòi cuộc chạy đua thuộc linh một cách tốt nhất, kết quả nhất!
California, Đầu Tháng 8/ 2024!
Mục Sư Nguyễn - Đình - Liễu