Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 388

Chuyện Về... Một Đầy Tớ Chúa

(Kính Tặng Bà Quả Phụ Mục Sư LTC và quý Mục Sư hậu tự cùng toàn gia đình!)

Kinh Thánh: Ma-la-chi 3: 10; Công Vụ Các Sứ Đồ 20: 35

Khi chúng ta nghe tin một người thân yêu nào đó của mình qua đời là chúng ta đều cảm thấy chạnh lòng, vì người thân yêu ấy không còn ở bên mình nữa, và mình cũng không còn được gặp người ấy trên trần gian nầy nữa.

Tuần vừa qua, tôi được tin hai người thân yêu của tôi qua đời tạm nầy để bước vào sống trong cõi đời đời vinh hiển với Chúa yêu thương trên Thiên Đàng.

Một người là anh sui của tôi. Tôi và anh sui chưa một lần được gặp nhau ngoài đời, vì tôi thì ở Mỹ, còn anh thì ở Việt Nam, quê Đồng Tháp Mười nổi tiếng với... bông súng cá kho như Ca dao đã nói:

Muốn ăn bông súng cá kho,
Thì vô Đồng Tháp ăn cho đã thèm

Con trai tôi cưới con gái anh, tôi cũng không về tham dự được, vì một số lý do ngoài ý muốn. Đã gần mười năm làm sui gia với nhau rồi, nhưng hai bên vẫn chưa có điều kiện để gặp nhau chuyện trò chi hết. Ngay cô con dâu, tôi cũng chưa một lần gặp mặt nữa. Không những thế, ngay cả ba đứa cháu nội dễ thương, kháu khỉnh, tôi cũng chưa được ôm vào trong vòng tay một lần luôn. Tất cả đều chỉ gặp nhau trên... online, chứ chưa từng gặp nhau mặt đối mặt ngoài đời.

Tôi có dự định là dịp cuối năm nầy, nếu Chúa cho phép và mọi sự không có gì trở ngại, thì tôi sẽ về Việt Nam thăm gia đình và quê hương, khi ấy sẽ làm một chuyến... hành miền Tây cùng con cháu để thăm anh chị sui, hàn huyên chuyện trò cho thỏa thích. Anh sui nghe tin ấy cũng háo hức lắm, và đang đón đợi tôi về để... chiêu đãi những món ăn đặc sản miền Tây sông nước do chính bàn tay của anh chị sẽ tự biên tự diễn. Nào ngờ, cách đây mấy ngày, anh bị bịnh nặng phải đưa vào bịnh viện cấp cứu. Sau hai ngày ở bịnh viện, anh đã được Chúa đưa về “MIỀN PHƯỚC HẠNH” trên Thiên Đàng một cách thật bất ngờ.

Thế là tình sui gia mà chưa một lần được gặp nhau ở dưới đất nầy! Thôi, đành hẹn gặp anh trên Thiên Đàng trong tương lai vậy!

Xin Đức Thánh Linh yên ủi chị sui và các cháu trong cảnh chia ly đầy thương nhớ nầy!

Người thứ hai là một đầy tớ Chúa mà tôi hằng yêu mến.

Ông là một trong những đầy tớ Chúa đã nâng đỡ, khích lệ chức vụ chúng tôi rất nhiều, nhất là trong những năm tháng còn khó khăn trong chức vụ.

Khi nhiều anh em Truyền Đạo Tình Nguyện chúng tôi (Một danh xưng không biết do ai đặt ra, nhưng nghe thật... đã là Truyền Đạo Tình Nguyện, còn tất cả những đầy tớ Chúa khác là Mục Sư đều là những Mục Sư... bắt buộc hầu việc Chúa, chứ không... tình nguyện như anh em chúng tôi. Nếu nói về sự chịu đựng khó khăn, gian khổ; sự bị chèn ép, xem thường, thì có thể nói không ai bằng anh em Truyền Đạo Tình Nguyện chúng tôi cả. Nhưng cảm tạ Chúa, Ngài đã ban ơn và thêm sức cho các anh em Truyền Đạo Tình Nguyện chúng tôi để đủ sức chấp nhận tất cả mọi sự mà hầu việc Chúa.) hầu việc Chúa không lương, nhưng phải làm đủ thứ việc thượng vàng hạ cám từ Mục Sư Quản Nhiệm giao cho; thì Chúa lại dùng người đầy tớ Chúa dấu yêu nầy để giúp đỡ chức vụ của chúng tôi qua những món quà hằng tháng rất quý giá lúc bấy giờ.

Phải nói rằng, nhờ những món quà của vị Mục Sư nầy mà anh em Truyền Đạo Tình Nguyện chúng tôi như được tiếp thêm sinh lực để hầu việc Chúa. Chúng tôi được khích lệ rất nhiều khi nhận được quà từ ông mỗi tháng. Dường như Chúa nhắc ông... phải nhớ đến chúng tôi thì phải, vì không tháng nào mà ông quên gởi quà cho chúng tôi cả.

Thật tạ ơn Chúa về tấm lòng tốt của người đầy tớ Chúa dấu yêu nầy!

Được biết người đầy tớ Chúa nầy không những chỉ giúp đỡ quà cho chúng tôi mà thôi, ông còn giúp quà cho nhiều những Mục Sư, Truyền Đạo có hoàn cảnh khó khăn ở nhiều hệ phái Tin Lành khác nữa. Ông sống trong tinh thần mở rộng Vương Quốc Đức Chúa Trời chứ không phải mở rộng hệ phái của riêng mình như nhiều người vẫn thường làm. Đó là tinh thần đáng cho chúng tôi học hỏi và làm theo.

Cũng được biết, người đầy tớ Chúa nầy ngay từ khi còn làm một tín đồ ở Hội Thánh Tin Lành Đà Nẵng, ông và gia đình ông đã sống trong tinh thần dâng hiến cách rời rộng cho công việc nhà Chúa chung ở nhiều nơi.

Tôi được nghe kể rằng, mỗi ngày sau khi kết thúc công việc buôn bán, ông thường không hỏi bà là hôm nay, mình thu được bao nhiêu tiền, mà là hỏi, hôm nay, mình giúp đỡ được cho bao nhiêu người?

Đó quả là một câu hỏi không dễ hỏi, nhưng là một câu hỏi có nhiều điều để chúng ta học hỏi trên linh trình theo Chúa và hầu việc Ngài.

Gia đình người đầy tớ Chúa nầy luôn dâng hiến đúng phần mười cho Chúa, và dâng hiến trong đức tin.

Có lẽ ít có người chịu học và thực hành câu Kinh Thánh trong Ma-la-chi chương 3, câu 10 một cách nghiêm túc như người đầy tớ Chúa nầy: “Các ngươi hãy đem hết thảy phần mười vào kho, hầu cho có lương thực trong nhà Ta; và từ nay, các ngươi khá lấy điều mình mà thử Ta, Đức Giê-hô-va vạn quân phán, xem Ta có mở các cửa sổ trên trời cho các ngươi, đổ phước xuống cho các ngươi đến nỗi không chỗ chứa chăng!”

Nghe nói, ông dâng hiến từ một phần mười lên hai phần mười, rồi ba, bốn phần mười.

Đến ngày hôm nay, có một Mục Sư cho biết là ông đã dâng hiến cho Chúa lên đến tám, chín phần mười, thậm chí ông còn dâng hết cho Chúa luôn.

Thật là một tấm gương dâng hiến, ban cho đáng để noi theo!

Người đầy tớ Chúa nầy đã sống đúng theo tinh thần như Chúa Giê-su đã phán: “Ban cho thì có phước hơn là nhận lãnh” (Sách Công Vụ Các Sứ Đồ 20, câu 35).

Bởi tấm lòng dâng hiến đáng nể đó, mà Đức Chúa Trời có ban phước cho gia đình của ông thật rộng rời, vì Ngài biết tấm lòng của ông dành cho Vương Quốc của Ngài. Qua tinh thần hầu việc Chúa của ông, Chúa cũng cho gia đình ông có mấy người con trở thành Mục Sư để hầu việc Ngài, và họ cũng có tinh thần dâng hiến rời rộng như ông vậy.

Hiện nay, sau khi ông qua đời về yên nghỉ trong “MIỀN PHƯỚC HẠNH” tuyệt vời trên trời, các mục vụ dâng hiến hầu việc Chúa của gia đình ông vẫn tiếp tục để góp phần mở mang Vương Quốc của Đức Chúa Trời trên đất nầy.

Nguyện Chúa tiếp tục sử dụng hậu tự của người đầy tớ Chúa nầy cho công việc nhà Ngài cách hữu hiệu như Ngài đã sử dụng chính người đầy tớ Chúa ấy trong nhiều những năm tháng đã qua vậy!

Người đầy tớ Chúa mà tôi nói đến ở trên đây chính là MỤC SƯ LÊ TỰ CAM.

Vừa qua, ông có viết email hẹn với tôi là sẽ gọi điện thoại nói chuyện với tôi; nhưng chưa thực hiện được, thì Mục Sư lại được Chúa tiếp về Thiên Đàng rồi.

Thế là đành phải hẹn gặp Mục Sư trong tương lai trên Thiên Đàng để chuyện trò thôi!

Ông vừa được Chúa đem về “MIỀN PHƯỚC HẠNH” vào sáng Ngày 14 Tháng 9 Năm 2024!

Rất thương kính Mục Sư Lê Tự Cam, người đầy tớ yêu dấu của Đức Chúa Trời!

Cầu xin Đức Thánh Linh yên ủi bà Quả Phụ Mục Sư Lê Tự Cam và quý Mục Sư trong gia đình cùng tang quyến trước sự chia tay đầy lưu luyến nầy! Amen!

California, Tháng 9/ 2024!

Mục Sư Nguyễn - Đình - Liễu