Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 272

Chuyện... Thấy Và... Không Thấy

Kinh Thánh: Dân số ký 13: 28, 32, 33; 14: 7-9; Giê-rê-mi 23: 24; Giăng 20: 29

Kính chào quý độc giả,

Cảm ơn Tạo Hóa đã tạo nên con người chúng ta có hai con mắt để nhìn, để thấy được thế giới chung quanh mình. Và qua đó, cảm nhận được cái hay cái đẹp cái tuyệt vời của nó.

Giả sử nếu chúng ta... không có mắt, thì thế giới nầy chắc đâu còn có ý nghĩa bao nhiêu với chúng ta?

Những ai thiếu may mắn mà bị đui một mắt, thì cũng đã cảm nhận được sự thiệt thòi lớn trong đời sống của mình rồi.

Mỗi lần nhìn thấy ai đó bị mù cả hai con mắt là chúng ta không thể không khỏi chạnh lòng và thấy thương cảm cho họ biết bao!

...

Dầu ai cũng có mắt, nhưng không vì thế mà ai cũng nhìn thấy như nhau đâu.

Cùng một cái nhìn, cùng một sự quan sát, nhưng có người chỉ thấy kẻ thù cao lớn và chỉ như chực chờ để ăn tươi nuốt sống mình vậy; ngược lại, có người thì thấy kẻ thù chẳng khác nào như miếng mồi ngon cho mình mà thôi.

Câu chuyện về lãnh tụ Môi-se của người Do-thái ngày xưa khi sai mười hai thám tử đi do thám xứ Ca-na-an, và kết quả là:

Có mười người “thấy dân sự trong xứ đó vốn mạnh dạn, thành trì thật vững vàng và rất lớn... Xứ mà chúng tôi đã đi khắp đặng do thám, là một xứ nuốt dân sự mình; hết thảy những người chúng tôi đã thấy tại đó, đều là kẻ hình vóc cao lớn. Chúng tôi có thấy kẻ cao lớn, tức là con cháu của A-nác, thuộc về giống giềnh giàng; chúng tôi thấy mình khác nào con cào cào, và họ thấy chúng tôi cũng như vậy.” (Sách Dân số ký, chương 13, câu 28, 32-33)

Còn hai người là Giô-suê và Ca-lép thì lại thấy ngược lại hoàn toàn: “Xứ mà chúng tôi đã đi khắp đặng do thám thật là một xứ rất tốt; nếu Đức Giê-hô-va đẹp lòng cùng chúng ta, ắt sẽ đem chúng ta vào xứ nầy mà ban cho; ấy là một xứ đượm sữa và mật. Chỉ các ngươi chớ dấy loạn cùng Đức Giê-hô-va và đừng sợ dân của xứ, vì dân đó sẽ là đồ ăn nuôi chúng ta, bóng che chở họ đã rút đi khỏi họ rồi, và Đức Giê-hô-va ở cùng chúng ta. Chớ sợ chi.” (Sách Dân số ký, chương 14, câu 7-9)

Cũng cùng một cái nhìn như nhau, nhưng nhiều khi có người không thấy gì cả, hoặc chỉ thấy những điều tiêu cực, và có người lại thấy nhiều điều rất tích cực.

Tiên Tri Ê-li-sê và người đầy tớ của ông là một ví dụ rất rõ ràng:

Khi vua Sy-ri giao chiến cùng Y-sơ-ra-ên, họ đem theo ngựa, xe và một đạo binh rất đông để vây thành Đô-than là nơi có Tiên Tri Ê-li-sê đang ở. Vì vua Sy-ri muốn bắt Tiên tri của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh ghi lại rằng: “Tôi tớ của người Đức Chúa Trời chỗi dậy sáng sớm đi ra, thấy một đạo binh cùng ngựa và xe đang vây thành. Người nói với Ê-li-sê rằng: Hỡi ôi! chúa, chúng ta sẽ làm sao? Ê-li-sê đáp rằng: Chớ sợ, những người ở với chúng ta đông hơn những người ở với chúng nó. Đoạn, Ê-li-sê cầu nguyện mà rằng: Đức Giê-hô-va ôi, xin mở mắt kẻ tôi tớ tôi, để nó thấy được. Đức Giê-hô-va mở mắt người ra, thì người thấy núi đầy những ngựa và xe bằng lửa ở xung quanh Ê-li-sê.” (Sách 2 Các Vua, chương 6, câu 15-17)

Cùng một hoàn cảnh như nhau, nhưng tôi tớ của Ê-li-sê thì chỉ thấy kẻ thù đông đúc với ngựa và xe rất đáng sợ. Còn Ê-li-sê thì lại thấy “những người ở với chúng ta đông hơn những người ở với chúng nó”, với đầy những ngựa và xe bằng lửa đang bảo vệ mình một cách rất chắc chắn.

Bạn đang nhìn thấy như mười người thám tử và tôi tớ của Tiên Tri Ê-li-sê thấy, hay là nhìn thấy như hai thám tử Giô-suê, Ca-lép và Tiên Tri Ê-li-sê đã thấy?

Bạn muốn cách nhìn thấy nào và quyết định cách nhìn thấy nào? Nhìn thấy những điều tiêu cực với lòng vô tín, hay nhìn thấy những điều tích cực với đức tin đầy trọn đặt nơi Đức Chúa Trời toàn năng?

Hãy quyết định chọn lấy cho mình một cách nhìn thấy, vì cách đó sẽ quyết định cho cuộc đời của bạn mất phước hay được phước đấy!

Vua Sa-lô-môn có để lại một câu châm ngôn rất hay: “Vì hắn tưởng trong lòng thể nào, thì hắn quả thế ấy.” (Sách Châm Ngôn, chương 23, câu 7)

...

Kinh Thánh cho biết về cách Đức Chúa Trời nhìn thấy như sau:

Vì con mắt của Đức Giê-hô-va soi xét khắp thế gian, đặng giúp sức cho kẻ nào có lòng trọn thành đối với Ngài.” (Sách 2 Sử Ký, chương 16, câu 9)

Con mắt Đức Giê-hô-va ở khắp mọi nơi. Xem xét kẻ gian ác và người lương thiện.” (Sách Châm Ngôn, chương 15, câu 3).

Bảy con mắt của Đức Giê-hô-va trải đi qua lại khắp đất, sẽ vui mà xem thấy dây chuẩn mực ở trong tay Xô-rô-ba-bên.” (Sách Xa-cha-ri, chương 4, câu 10)

Con mắt của con người chúng ta dù có tinh anh, nhìn xa trông rộng bao nhiêu đi chăng nữa, thì cũng không thể nào thấy được toàn diện một vấn đề mà không có một thiếu sót nào, vì con người vốn hữu hạn, và luôn bất toàn. Nhưng... con mắt của Đức Chúa Trời thì khác, Đức Chúa Trời có thể nhìn thấy tất cả mọi sự mọi việc một cách toàn diện từ đầu đến cuối. Hơn thế nữa, Đức Chúa Trời có thể nhìn thấy tận bên trong bản chất sâu thẳm nhất của mọi sự mọi việc.

“Con mắt của Đức Giê-hô-va soi xét khắp thế gian”, “con mắt Đức Giê-hô-va ở khắp mọi nơi”, “Bảy con mắt của Đức Giê-hô-va trải đi qua lại khắp đất”; những cụm từ ấy miêu tả về cái nhìn toàn diện của Đức Chúa Trời.

Có ai đó đã nói về sự nhìn thấy toàn diện của Đức Chúa Trời thật hay, đại ý như sau: “Con kiến đen nằm trên hòn đá đen, trong đêm tối đen, Đức Chúa Trời vẫn thấy”

Chúa cũng đã từng phán: “Có người nào có thể giấu mình trong các nơi kín cho Ta đừng thấy chăng? Đức Giê-hô-va phán: Há chẳng phải Ta đầy dẫy các từng trời và đất sao?” (Sách Giê-rê-mi, chương 23, câu 24)

...

Tác giả sách Hê-bơ-rơ trong Tân Ước cũng cho biết về cái nhìn toàn diện của Đức Chúa Trời rất đáng sợ: “Chẳng có vật nào được giấu kín trước mặt Chúa, nhưng thảy đều trần trụi và lộ ra trước mắt Đấng mà chúng ta phải thưa lại.” (Sách Hê-bơ-rơ, chương 4, câu 13)

Con người thường thấy được những gì ở những nơi sáng sủa; nhưng Đức Chúa Trời là Đấng “thấy trong chỗ kín nhiệm” (Sách Ma-thi-ơ, chương 6, câu 4, 6, 18)

Là những người tin Chúa, chúng ta được dạy, không thấy như cách người thế gian thấy, họ chỉ nhìn thấy mọi sự mọi việc bằng con mắt vật lý nầy mà thôi; nhưng chúng ta thì thấy bằng... con mắt đức tin: “vì chúng ta bước đi bởi đức tin, chớ chẳng phải bởi mắt thấy.” (Sách 2 Cô-rinh-tô, chương 5, câu 7)

Nhờ thấy bằng... con mắt đức tin đó mà chúng ta có thể “thấy Đấng không thấy được” như Môi-se ngày xưa đã thấy (Sách Hê-bơ-rơ, chương 11, câu 27), để đem lòng tin trọn vẹn mà nhận lấy “Ngài là Đấng anh em không thấy mà yêu mến; dầu bây giờ anh em không thấy Ngài, nhưng tin Ngài, và vui mừng lắm một cách không xiết kể và vinh hiển.” (Sách 1 Phi-e-rơ, chương 1, câu 8)

Còn nhớ lời Chúa Giê-xu phục sinh đã phán với sứ đồ Thô-ma rằng: “Vì ngươi đã thấy Ta, nên ngươi tin. Phước cho những kẻ chẳng từng thấy mà đã tin vậy.” (Sách Giăng, chương 20, câu 29)

Chúng ta là những người được phước hơn Thô-ma và các sứ đồ ngày xưa, vì chúng ta chưa từng thấy Chúa Giê-xu bằng xương bằng thịt như họ, nhưng đã mở lòng ra tin Ngài, mời Ngài làm Chúa, làm Chủ cuộc đời.

Phao-lô cho biết: “bởi chúng ta chẳng chăm sự thấy được, nhưng chăm sự không thấy được; vì những sự thấy được chỉ là tạm thời, mà sự không thấy được là đời đời không cùng vậy.” (Sách 2 Cô-rinh-tô, chương 4, câu 18)

Tạ ơn Chúa đã ban cho con đức tin để tin Ngài và tôn thờ Ngài trong cuộc đời của con! Tạ ơn Chúa đã ban cho con có đức tin để chăm những sự không thấy được như lời Kinh Thánh dạy, vì chỉ có những sự không thấy được mới còn lại đời đời mà thôi!

Cầu xin Chúa cho có thêm nhiều người Việt Nam thân yêu được Ngài ban cho con mắt đức tin để có thể nhìn thấy được Ngài là Đấng không thấy được và tin Ngài, hầu hưởng được sự sống đời đời.

California, Tháng 6/ 2022

Mục Sư Nguyễn - Đình - Liễu