Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 284

Chuyện... Buông Bỏ Và... Nắm Chặt

Kinh Thánh: Sáng Thế Ký 12: 11-13; Ma-thi-ơ 26: 14-16; Phi-líp 3: 8

Kính chào quý độc giả,

Nói đến chuyện buông bỏ hay nắm chặt là nói đến một sự chọn lựa, một sự quyết định trong cuộc đời.

Bạn cũng như tôi chắc chắn chúng ta đã từng không ít lần băn khoăn khi đứng trước quyết định buông bỏ hay nắm chặt một điều nào đó.

Để quyết định buông bỏ một điều nào đó là một quyết định không dễ dàng chút nào. Và để quyết định nắm chặt một điều nào đó cũng là một điều rất khó khăn. Bởi vì chúng ta phải biết được điều chúng ta cần buông bỏ là có giá trị nhỏ hơn, ngắn hạn và tạm thời hơn so với điều chúng ta quyết định nắm chặt.

Nếu không nhận chân ra được điều chi có giá trị đích thực và điều chi chỉ có giá trị ảo, thì chúng ta dễ buông bỏ điều đúng ra phải nắm chặt, và nắm chặt điều đúng ra cần buông bỏ.

Buông bỏ hay nắm chặt lầm là điều rất tai hại cho cuộc đời chúng ta.

Ca dao có những câu thể hiện sự buông bỏ hay nắm chặt lầm như thế:

+ Tưởng giếng sâu em nối sợi gàu dài
Ai ngờ giếng cạn em tiếc hoài sợi dây.

+ May thay chút nữa em lầm
Khoai lang khô xắt lát em tưởng cao ly sâm bên Tàu

+ Một tay hai trái khó bưng
Muốn bưng trái nọ thì đừng trái kia

+ Chàng ràng bắt cá hai tay,
Con trong cũng mất con ngoài cũng không

+ Từ nay giã quán bánh canh
Giã trầu hai ngọn, giã anh hai lòng

...

Kinh Thánh có cho chúng ta những bài học giá trị về việc buông bỏ và nắm chặt.

Câu chuyện về Áp-ra-ham và Lót là hai bác cháu. Khi họ cùng đi đến Nam phương, thì vì xứ đó không đủ chỗ cho cả hai người ở, bởi họ có tài vật rất nhiều. Và thế là có sự tranh giành nhau giữa những người chăn bầy chiên của cả hai bên. Áp-ra-ham đã khuyên cháu mình là Lót rằng, chúng ta là cốt nhục, nên xin đừng tranh giành nhau nữa. “Toàn xứ há chẳng ở trước mặt ngươi sao? Vậy, hãy lìa khỏi ta; nếu ngươi lấy bên tả, ta sẽ qua bên hữu; nếu ngươi lấy bên hữu, ta sẽ qua bên tả.” (Sách Sáng Thế Ký, chương 12, câu 9)

Nghe bác mình nói vậy, Lót ngước mắt lên, thấy khắp cánh đồng bằng bên sông Giô-đanh thảy đều có nước chảy rất tươi tốt. Và thế là “Lót bèn chọn lấy cho mình hết cánh đồng bằng bên sông Giô-đanh và đi qua phía đông. Vậy, hai người chia rẽ nhau. Áp-ra-ham ở trong xứ Ca-na-an, còn Lót ở trong thành của đồng bằng và dời trại mình đến Sô-đôm. Vả, dân Sô-đôm là độc ác và kẻ phạm tội trọng cùng Đức Giê-hô-va.” (Sách Sáng Thế Ký, chương 12, câu 11-13)

Lót đã buông bỏ một đời sống đức tin gần gũi với Chúa để nắm chặt những sự tham muốn của mắt thấy mà sẵn sàng chung sống cùng một dân độc ác và phạm tội trọng cùng Đức Chúa Trời; nên kết cuộc, gia đình ông đã tan nát. Vợ ông vì ham muốn thế gian hơn là Chúa nên đã bị chết, hóa thành tượng muối (Sách Sáng Thế Ký, chương 19, câu 26). Hai con gái của ông đã loạn luân với ông và đẻ ra hai thứ dân đầy lòng vô tín chống nghịch Chúa là dân Mô-áp và dân Am-môn (Sách Sáng Thế Ký, chương 19, câu 30-38)

Một nhân vật khác trong Kinh Thánh Tân Ước là Đê-ma, chỉ vì ham mê thế gian tạm bợ mà sẵn sàng buông bỏ đức tin nơi Chúa để nắm chặt phù phiếm của trần gian mờ tối nầy: “Hãy cố gắng đến cùng ta cho kíp, vì Đê-ma đã lìa bỏ ta rồi, tại người ham hố đời nầy, và đã đi qua thành Tê-sa-lô-ni-ca.” (Sách 2 Ti-mô-thê, chương 4, câu 9, 10)

Câu chuyện về Giu-đa, một sứ đồ của Chúa Giê-xu cũng vì tham tiền bạc mà đã sẵn sàng bán thầy của mình một cách không thương tiếc, để lại cho hậu thế một sự nguyền rủa muôn đời về một con người lường thầy phản bạn mỗi khi người ta nghe đến tên hắn: “Bấy giờ, có một người trong mười hai sứ đồ, tên là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, đến tìm các thầy tế lễ cả, mà nói rằng: Các thầy bằng lòng trả cho tôi bao nhiêu đặng tôi sẽ nộp người cho? Họ bèn trả cho nó ba chục bạc. Từ lúc đó, nó tìm dịp tiện để nộp Đức Chúa Giê-xu.” (Sách Ma-thi-ơ, chương 26, câu 14-16)

Có những điều đáng ra cần buông bỏ thì có người lại nắm chặt; ngược lại, có những điều cần nắm chặt thì nhiều người lại buông bỏ một cách dễ dàng.

Thật đáng tiếc làm sao!

...

Vua Đa-vít của người Do-thái ngày xưa rất khôn ngoan, đã biết nắm chặt lấy Đức Chúa Trời, vì ông biết chắc chỉ một mình Ngài mới là nguồn phước duy nhất cho cuộc đời ông mà thôi (Theo ý trong sách Thi-thiên, chương 16, câu 2). Vua Đa-vít đã tuyên bố:

Linh hồn tôi đeo theo Chúa, tay hữu Chúa nâng đỡ tôi.” (Sách Thi-thiên, chương 63, câu 8)

“Đeo theo Chúa” có nghĩa là nắm chặt lấy Chúa, không rời xa Ngài, như một em bé đeo theo mẹ của mình vậy.

Thánh Phao-lô cũng đã có một quyết định rất táo bạo và khôn ngoan cho cuộc đời của mình:

“Tôi cũng coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Giê-xu Christ là quý hơn hết. Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó. Thật, tôi xem những điều đó như rơm rác, hầu cho được Đấng Christ.” (Sách Phi-líp, chương 3, câu 8)

Ông dám buông bỏ mọi sự ông đang có ở thế gian nầy (quyền lợi, địa vị, danh tiếng) để nắm chặt lấy Đức Chúa Giê-xu Christ, vì ông biết những gì ở thế gian chỉ là tạm bợ, và Chúa Giê-xu Christ mới là phước hạnh lâu dài, trường cửu cho cuộc đời ông.

Phao-lô đã tuyên bố rất rõ ràng: “Đấng Christ là mọi sự và trong mọi sự.” (Sách Cô-lô-se, chương 3, câu 11)

Bạn đang buông bỏ hay đang nắm chặt điều gì cho mình?

Mỗi khi nói đến việc buông bỏ hay nắm chặt điều gì đó, tôi thường được nhắc nhở bởi câu ca dao thật sâu sắc của cha ông ta:

May thay chút nữa em lầm.

Khoai lang khô xắt lát, em tưởng cao ly sâm bên Tàu.

Có những thứ mới xem qua tưởng như là... cao ly sâm giá trị lắm; nhưng xem kỹ, hóa ra đó chỉ là... khoai lang khô xắt lát chẳng có giá trị bao nhiêu cả.

Chúa Giê-xu đã từng cảnh báo chúng ta: “Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì? Vậy thì người lấy chi mà đổi linh hồn mình lại?” (Sách Ma-thi-ơ, chương 16, câu 26)

Nếu bạn đang buông bỏ những giá trị vĩnh cửu cho linh hồn, mà nắm chặt lấy những gì tạm bợ thuộc về thế gian nầy, thì quả thật, bạn là người đáng thương hơn hết!

Nếu bạn đang buông bỏ tất cả những gì thuộc về thế gian tạm bợ nầy, và nắm chặt lấy Chúa Giê-xu, Đấng đã chết thay cho bạn trên thập tự giá và sống lại để ban cho bạn sự sống đời đời, thì quả thật, bạn là người ở trong số những người được phước nhất trong cuộc đời nầy.

Cầu xin Đức Chúa Trời ban cho bạn ơn và sự khôn ngoan từ Ngài để biết buông bỏ những điều cần buông bỏ, và nắm chặt lấy những điều cần nắm chặt cho linh hồn mình. A men!

Tháng 7/ 2022

Mục Sư Nguyễn - Đình - Liễu