Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 95

Tính Bền Bỉ

[ English | Vietnamese ]

Viết bởi Gary Smalley
10 giờ, ngày 20 tháng 10, 2003

Tính bền bỉ có nghĩa là sự tiếp tục theo đuổi một mục đích cho đến khi nó được hoàn thành.

Trong nhiều năm, cách của Ken về việc đối diện với những cảm giác tổn thương của Carla là cho cô ta một bài học hay một sự giải thích phải lẽ tại sao cô bị tổn thương và thế nào cô có thể dừng lại được. Những điều này nằm trong chiều dài từ "anh thì quá nhạy cảm" rõ ràng trong suốt hai-mươi-phút phân tích phức tạp cho toàn bộ tình trạng của cô ta. Carla luôn giả sử rằng đó chỉ là cách của anh ta cố gắng nói cho cô rằng anh là người cấp trên bằng cách làm cho cảm giác của cô là lỗi lầm. Nếu ai đó không nói chuyện với cô tại một bữa tiệc và cô đã suy luận rằng họ không còn thích cô ta nữa, thì Ken sẽ đơn giãn nói với cô, "Ồ, họ chỉ quá bận rộn… em chỉ coi nó quá nghiêm trọng." Nếu cô ta đã có một sự cãi vả với mẹ của anh ta, thì mẹ của anh ta được sự thông hiểu của anh trong khi đó Carla được những chỉ trích như, "Em đã hơi quá đáng," hay "Anh không thể tin rằng em xúc phạm đến những cảm giác của mẹ thế nào."

Sau khi Carla đã nhận biết rằng những người đàn ông phải học biết thế nào để đáp lại những cảm giác của phụ nữ, cô đã bắt đầu nói cho Ken mỗi khi cô cần sự an ủi, "Đừng giảng bài cho em… chi ôm em và hiểu em." Điều này đã không giúp gì nhiều vào sáu hay bảy lần đầu cô đã thử nó. Cô vẫn còn được những bài giảng của anh ta (mặc dù chúng dần dần ngắn đi). Cuối cùng, Ken (thiên tài như anh ta), đã nhận biết rằng Carla chỉ đơn giản yêu cầu anh ta không phải thuyết giáo cho cô nhưng an ủi cô với sự nhẹ nhàng thầm lặng. Anh đã thử nó một lần và nhận thấy một sự đáp lại hoàn toàn khác biệt ở Carla. Cô đã hồi phục lại từ những cảm giác bị xúc phạm của cô nhanh nhiều hơn khi anh ta cố gắng giải thích những cảm giác của cô. Ken đã nói cho tôi nghe rằng mặc dù trong những lần đầu nó khó khăn khi không thuyết trình, sự đáp lại yên lặng của anh thì có kết quả nhiều hơn và nó bây giờ trở thành tự nhiên. Nếu Carla đã cố gắng giúp anh thay đổi bằng việc chia xẻ những cảm giác của cô chỉ một lần thôi, thì có lẽ không có chuyện gì xảy ra. Nhưng cô ta đã bền bỉ, và bây giờ cả cô và Ken đang thưởng thức những lợi ích của tính bền bỉ của cô.

Cách đây vài năm, tôi đã gặp một người đàn ông mà rất thành công trong việc làm của anh ta với những thanh thiếu niên. Anh đã ảnh hưởng hàng ngàn người trẻ trong một cách tích cực. Khi tôi hỏi bí quyết của sự thành công của anh ta, tôi đã ngạc nhiên bởi câu trả lời của anh ta. Anh nói, "Nó thì đơn giản. Trong mỗi 200 ý kiến tôi thử, thì có một cái có kết quả!" Một trong những thanh thiếu niên từ nhóm thanh biên của anh, là Jill, đã làm theo thí dụ của anh sau khi cô ta đã lập gia đình. Ngay từ tuần đầu tiên của hôn nhân họ, Jill đã thấy thế nào Dave luôn chỉ ra sự hiện diện của gia đình anh hơn là gia đình của cô ta. Khi họ dời đi xuyên ban để Dave dự học chương trình cử nhân, thì cô ta nghĩ rằng cô khỏi phải đứng vào hàng thứ hai so với gia đình anh. Không may mắn thay, 2000 dặm cũng chưa đủ xa. Những cú điện thoại, những lá thư, hay những cuộc viếng thăm với gia đình đã tiếp tục thêm dầu vào lửa. Bất cứ khi nào mà Jill có phạm lỗi với bất cứ người nào trong gia đình của Dave, thì Dave luôn nâng cao sự bào chữa cho họ. Lần này qua lần nọ, cô cố gắng nói với Dave rằng nó đã làm cô khó chịu sâu sắc thế nào, rằng anh đã nghiên về phía gia đình anh hơn là cô, nhưng Dave luôn tự bào chữa cho chính anh.

Vài năm sau khi ra trường, Dave cuối cùng đã có cơ hội dời về gần quê hương của họ. Anh đã nghĩ rằng Jill sẽ mừng xúc động bởi vì có nghĩa là sống gần gia đình của cô ta nữa. Anh đã không thể hiểu tại sao cô đã òa khóc khi anh kể cho cô nghe về cơ hội đó. Một lần nữa cô đã giải thích rằng cô sợ sống gần gia đình anh ta vì sự ưu đãi của anh cho họ. Như thường lệ, anh đã bào chữa cho chính mình và không thể hiểu nó từ cách nhìn của cô.

Vào dịp nghĩ phép, họ đã thăm viếng quê hương của họ. Khi họ đang chuẩn bị rời khỏi gia đình của anh ta, anh đã hỏi cô rằng, "Hãy nói cho anh nghe một lần nữa tại sao em không muốn dời về lại đây ở?" Cô đã giải thích một lần nữa, và nó cuối cùng đã được thông hiểu. Từ khi đó trở đi, anh đã có nhiều cơ hội để bày tỏ sự ưa thích về phía Jill. Cô bây giờ cảm thấy rất an toàn rằng cô hướng về cơ hội để trở về nhà. Một lần nữa, tính bền bỉ dịu dàng của người vợ đã mang lại quyền lợi lâu dài cho cô và chồng của cô.

© Quyền sao chép 2003 Trung Tâm Gia Đình Smalley

Chuyển ngữ: Ngô Ngọc Di


© 2002-2003 Smalley Online. Used by permission.