Nhiều lần chúng ta nghe người ta nói rằng cánh cửa truyền giảng Phúc Âm nay đã bị đóng trên một phần ba thế giới. Luận điệu này đến từ đâu? Ai là người đóng cửa một phần ba kia? Có phải đây là sáng kiến của Chúa không? Có phải Chúa chỉ phán "Hãy đi truyền giảng những nơi nào có sự tự do về chính trị, những nơi nào luật pháp cho phép công bố Phúc Âm cho mọi người không?" Không đâu! Sự thực là ma quỉ muốn đóng cửa thế giới. Nếu nó đã làm cho bạn tin một quốc gia đã bị đóng cửa, đối với bạn chẳng còn có con đường nào đến được quốc gia đó nữa.
Những thành tích vĩ đại nhất trong lịch sử truyền giáo hiện đại vẫn thường xảy ra hằng ngày và xảy ra ở những nơi mà thế giới Tây Phương không hề biết đến. Tôi có dịp gặp một mục sư người Nga tên Ean Poysty người chịu trách nhiệm truyền giảng trên đài phát thanh từ nước ngoài vào Liên-xô. Có người vào thăm Liên-xô rồi ra kể lại cho ông một câu chuyện như sau :
"Cách đây mười bốn năm có một mục sư bị kết án về tội giảng đạo. Khi đặt chân đến cửa nhà tù, ông ý thức được Chúa đang ban cho ông một môi trường truyền giảng đặc biệt. Ông liền để ý tìm kiếm những phạm nhân phạm tội gian ác nhất ở nơi đó. Ở Liên-xô, người ta thường giam tù chính trị, tôn giáo và tù hình sự chung với nhau. Ông mục sư bắt đầu công việc cầu nguyện và làm chứng cho một phạm nhân tội giết người. Phạm nhân này vẫn hung bạo đến nỗi những cai tù vẫn không dám lại gần.
Trong tù người ta đòi hỏi phạm nhân phải làm việc mười hai giờ mỗi ngày. Vì biết rằng kẻ giết người kia chẳng có thể mở lòng tiếp nhận Phúc Âm nếu ông không kiêng ăn và cầu nguyện. Vậy ông bắt đầu từ bỏ phần cơm tối nhỏ bé sau một ngày làm việc mệt nhọc. Và khi mọi người đã yên giấc, ông bò ra khỏi giường và quì gối trên sàn gỗ để cầu thay cho sự cứu rỗi của phạm nhân này.
Một ngày kia, trong khi đang cầu nguyện với dòng nước mắt tuôn tràn trên má, ông cảm thấy có ai đang vỗ nhẹ vào vai. Ông quay lại và thấy phạm nhân kia đang trừng trừng nhìn thẳng vào mặt ông và hỏi :
"Mày đang làm gì vậy ?"
"Tôi đang cầu nguyện". Ông mục sư trả lời.
"Cầu nguyện về điều gì ?" Người ấy hỏi một cách cọc cằn.
"Tôi đang cầu nguyện cho anh". Ông mục sư vừa nói vừa lấy tay gạt dòng nước mắt.
Chẳng bao lâu sau phạm nhân này tiếp nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa của đời mình. Tin về sự thay đổi đột ngột của anh ta lan rộng trong cả nhà lao. Viên cai ngục gọi ông mục sư lên văn phòng để tra hỏi những gì ông đã làm cho kẻ giết người nổi tiếng kia.
"Tôi chẳng làm gì cả, tôi chỉ cầu thay cho anh ta thôi, chính Chúa đã thay đổi anh ta". Ông mục sư khiêm tốn trả lời.
Viên cai ngục gặng hỏi tiếp "Làm gì có Chúa, ông thực sự đã làm gì cho hắn ?"
Ông mục sư lại nhắc lại lời mình vừa nói.
Viên cai ngục lắc đầu "ta chẳng thích nghe những chuyện về Chúa. Tuy nhiên, ta sẽ cho ông làm những việc nhẹ nhàng hơn trong nhà ăn để ông có thời gian thay đổi những người khác như ông đã thay đổi anh chàng kia."
Đây là nhà tù tệ hại thứ nhì trong tất cả các nhà tù ở Liên-xô. Chẳng bao lâu nhiều người đã tiếp nhận Chúa Giê-xu và bầu không khí trong nhà tù thay đổi một cách đáng kinh ngạc.
Người ta chuyển ông mục sư này đến một nhà tù tệ hơn với một sự hứa hẹn rằng nếu ông làm thay đổi các tù nhân ở đây họ sẽ cho ông mãn hạn tù sớm.
Rồi một sự vận hành của Chúa bắt đầu ở nhà tù mới này. Ông mục sư đành phải viết một lá thư cho vợ mình, khẩn khoản xin bà thông cảm cho phép ông được tiếp tục ở tù. Ông đã từ chối sự phóng thích để phục vụ Chúa trong vòng các tù nhân.
Ông mục sư trên đã đầu phục quyền tự do của mình cho Chúa để đổi lại một ân huệ lớn hơn là được Chúa sử dụng trong một cách đặt biệt phi thường.
Có người nói "Nếu không phải trả giá thì Đạo Cơ Đốc chẳng có giá trị". Đúng vậy, Chính Chúa Giê-xu tuyên bố rằng những ai vâng giữ Lời Chúa sẽ được Đức Chúa Trời yêu mến và sẽ chứng kiến những công việc kỳ diệu trong cuộc sống bên cạnh sự bắt bớ và gian khổ.
Chúa không bao giờ hứa hẹn rằng sẽ không có sự hy sinh tính mạng trong hàng ngũ của Ngài. Như hạt lúa rơi xuống đất, nẩy mầm và bội thu trong mùa thu hoạch. Chúa hứa rằng một người ngã xuống sẽ đem lại sự tái sinh của hàng trăm cuộc sống có tầm vóc như chính cuộc sống đã mất đi.
Trong thế kỷ này, có nhiều người đã hi sinh vì Đạo Chúa hơn tất cả các thế kỷ trước. Tiến sĩ David Barrett, một chuyên viên nghiên cứu truyền giáo khẳng định rằng trung bình mỗi năm có 330 ngàn Cơ Đốc nhân bị sát hại bởi niềm tin vòng quanh thế giới. Mặc dù 95% các trường hợp không được thông báo trên báo chí và đài phát thanh. Tiến sĩ Barrett cho biết cứ 200 mục sư giáo sĩ có một người bị giết trên địa bàn truyền giáo và hoàn cảnh ngày càng tệ hơn. Phúc Âm sẽ được truyền giảng ở khắp mọi quốc gia rồi ngày tận thế sẽ đến -- Lời Chúa phán vậy. Chúng ta sẽ chứng kiến nhiều trường hợp nguy hiểm hơn và nhiều người mất sinh mạng khi công bố Đạo Chúa ở những nơi có chính quyền thù nghịch tôn giáo, ở những miền đất tan hoang vì chiến tranh và bệnh tật, ở xứ đạo Hồi và những nơi người ta công khai chống lại quyền năng của Chúa Giê-xu.
Chúa Giê-xu là tác giả của niềm tin. Ngài kiên nhẫn chịu đựng cái chết trên thập tự giá vì niềm tin trọn vẹn đặt trước mặt Ngài. Mắt Ngài luôn hướng về phần thưởng cuối cùng của niềm tin. Ê-tiên là người tử vì đạo đầu tiên, ông chẳng kêu ca khi người ta ném đá giết ông. Ông từ giả cuộc đời với niềm vui thỏa, phước hạnh khi ông thấy Chúa Giê-xu đang đứng bên hữu Đức Chúa Trời đằng sau cánh cửa rộng mở của Thiên Đàng. Thường thường Kinh Thánh cho ta biết Chúa Giê-xu ngồi bên hữu Đức Chúa Trời, nhưng trong phân đoạn này Chúa đứng dậy và tiếp đón Ê-tiên.
Nếu Chúa yêu cầu chúng ta dâng đời sống mình cho Chúa vì sự truyền bá Phúc Âm, chúng ta sẽ thấy những phước hạnh vô cùng lớn lao mà Ngài dành riêng cho những ai dám đầu phục Chúa về những quyền lợi, ơn huệ lớn lao của riêng mình.
LOREN CUNNINGHAM (Theo Tôn Giê-xu Làm Chúa)